Đi !
Bố Bạch vội vàng gọi: "Vợ , em  gì thế?"
Mẹ Bạch trả lời  đương nhiên: "Em cất giấy báo trúng tuyển , nếu mất thì   ."
Bố Bạch hết  nổi: "Không , em cất  gì, chiều  còn  dùng tới."
Quả  hổ là    vợ chồng mười mấy năm,  Bạch “Hừ” một tiếng: "Em còn    định  trò gì ,   mang giấy báo trúng tuyển của con gái lớn đến xưởng dược liệu để khoe khoang chứ gì, em  cho   là  . Đến lúc đó  nhiều  như , lỡ như ai đó bất cẩn  rách thì  đền nổi ?"
Bố Bạch lẩm bẩm: "Anh đền  nổi."
Mẹ Bạch càng  lý: "Anh    miệng , dù   giấy báo trúng tuyển ở đây thì lời chúng   cũng là thật."
Bố Bạch  là  lấy  giấy báo trúng tuyển nữa : ",   mang giấy báo trúng tuyển  ngoài. Con gái lớn, con để  con cất   .”
Bạch Thục Hoa   ý kiến: "Được ạ,  cất con cũng yên tâm."
Mẹ Bạch đảm bảo: "Yên tâm  con gái lớn,  đảm bảo sẽ cất cẩn thận,  cho bất kỳ ai đụng ."
Bạch Thục Hoa nghĩ ‘Cũng  đến nỗi như ’.
"Bố, , cơm nước chắc  xong , chúng  bày bàn ăn cơm thôi." Bạch Thục Hoa bắt đầu thu xếp.
Bố Bạch lập tức : "Nhanh nhanh, chúng  ăn cơm, sáng nay bố chỉ ăn một miếng bánh ngô, đạp xe lâu như   đói lắm ."
Mẹ Bạch hỏi: "Cái bánh còn thừa từ tối qua, cứng lắm đấy."
Bố Bạch đáp một tiếng: "Không ,  ngâm trong nước ấm ,  cứng nữa."
Chỉ là khó ăn hơn.
Cơm nước, bát đũa nhanh chóng  bày biện xong.
Ba   ăn  trò chuyện.
"Bố, ngày mai bố  đón ông Tôn và   ở ga tàu lúc nào ạ?" Bạch Thục Hoa hỏi.
Ba    chiếc xe đạp chắc chắn  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-349-c.html.]
Bố Bạch : "Nếu tàu  chậm thì cũng  một hai giờ chiều mới đến, thời gian khá thoải mái, bố định đạp xe đến đó,  đó thuê một chiếc xe bò, xe lừa gì cũng ."
Mẹ Bạch : "Nếu  sớm thì  thể  xe bò ở thị trấn."
Bố Bạch cũng   chắc: "Đến lúc đó xem , dù  cũng về kịp."
Bạch Thục Hoa hỏi: "Bố , ông Tôn và   đến thì ở  ạ?"
Nhà chỉ đủ cho ba  họ ở, nếu thêm ba  nữa thì chật chội lắm.
Bố Bạch thở dài: "Nhà  chật quá."
Mẹ Bạch cũng buồn rầu: "Không  thì đành  chịu chút chật chội thôi,    ."
Bạch Thục Hoa định  đến nhà trọ thuê một phòng nhưng năm mới mà để khách ở ngoài thì cũng   lắm.
Có lẽ  đời  sẽ hiểu, thậm chí còn thích như  hơn.  lúc  thì tuyệt đối  .
Bố Bạch  bắt đầu sắp xếp: "Chiều bố sẽ tìm hai tấm ván, kê thêm một tấm nữa  giường của con gái lớn, như   ngang  thể ngủ  ba , đến lúc đó vợ và con gái cùng với Tiểu Băng ngủ một phòng. Phòng của chúng  nhường cho ông Tôn và Tiểu Quân, bố ngủ ở phòng khách, như  là ngủ  ."
Mẹ Bạch suy nghĩ một chút: "Chỉ  thể như  thôi."
Bạch Thục Hoa cũng  nghĩ  cách nào  hơn
Sau đó   đến chuyện  Bắc Kinh.
Bố Bạch : "Con gái lớn thi đỗ  Bắc Kinh,  là trường đại học  nhất,  chắc chắn   đưa, em    ?"
Mẹ Bạch bưng bát cơm ngẩn : "Em... Em cũng ."
Bạch Thục Hoa xúi giục: "Đi ,  , còn  mang theo em trai nữa, cả nhà   chơi. Bố bà  cũng  từng đến Bắc Kinh, chúng   xem Quảng trường Thiên An Môn và Vạn Lý Trường Thành, cũng để em trai xem trường Đại học Y Bắc Kinh, như  nó sẽ  mục tiêu,    cố gắng vì điều gì.”
Mẹ Bạch im lặng một lúc lâu,  mới  bắt đầu gắp thức ăn: "Bắc Kinh    xa ,  tàu  mất mấy ngày? Vé tàu bao nhiêu tiền thế?"
Bạch Thục Hoa cũng  , cô  về phía bố Bạch.
Bố Bạch : "Ngày mai bố    đón  ở ga tàu , đến đó hỏi nhân viên bán vé là ."