Cô giảng  chi tiết, Tống Tiểu Băng  cũng gật đầu liên tục: "Chị hiểu ."
Bạch Thục Hoa  cô   hiểu  thì đáp: "Vậy em  thêm ba câu, chị  ngay luôn ."
Tống Tiểu Băng tự tin: "Được!"
Bạch Thục Hoa  kéo Bạch Tiểu Quân , bắt đầu giảng kiến thức mới.
Hai học sinh  đều thông minh, cô dạy một kèm một  cần để ý đến  khác, tốc độ vô cùng nhanh.
"Chúng  học đến đây thôi." Bạch Thục Hoa bảo Bạch Tiểu Quân  nghỉ, cô   kiểm tra bài tập của Tống Tiểu Băng.
Rất ,   đúng!
Trong lòng cô  chút cảm giác thành tựu.
Có lẽ trong xương cốt của cô cũng  gen thích  cô giáo.
Cô  giảng cho Tống Tiểu Băng vài kiến thức mới,  đó để cô  tự suy ngẫm,   bài tập nâng cao lớp mười một.
Những bài tập nâng cao  Bạch Thục Hoa    nên khi   còn  lấy một tờ giấy che đáp án,   phiền phức một chút.
 việc   thể khắc phục .
Bạch Thục Hoa   bữa trưa .
Thực  bây giờ còn khá sớm, mới  chín giờ hơn.
 cô vẫn chuẩn   món xương lớn hầm dưa cải muối đậu phụ đông lạnh.
Đợi đồ chín  múc , đúng mười một giờ hơn  xào một  nữa.
Món hầm  sợ xào, xào càng lâu càng thơm.
Chủ yếu là trưa nay   hai món nhưng cô chỉ  một cái nồi sắt,  riêng như  mới  lãng phí thời gian, bố  Bạch về là  thể ăn cơm ngay.
Món hầm cho  nồi là  cần quan tâm nữa.
Cô tự   sách tiếng Anh.
Đây là quyển sách mà Bạch Tiểu Quân  chọn.
Lượng từ vựng của cô vẫn  đủ nên  cố gắng học, cố gắng học thuộc lòng từ mới.
Có lẽ  khác  năng khiếu đặc biệt về ngôn ngữ,  vài  là thuộc.
Cô thì  như  nên  dùng cách truyền thống,  tiên là ghi nhớ từ vựng, cô tin rằng khi lượng từ vựng tích lũy đến một mức độ nhất định sẽ bùng nổ, lúc đó mới là lúc thu hoạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-359-c.html.]
Khi đang học tập, thời gian trôi qua  nhanh.
Bạch Thục Hoa  hấp xong bánh bao, đang rán cá.
Cô cắt cá hồi lớn thành từng khúc, trừ đầu cá  đều ướp gia vị.
Bây giờ cô bắt đầu rán nhỏ lửa.
"Thơm quá!" Bạch Tiểu Quân  bên cạnh nồi hít hít mũi.
Bạch Thục Hoa thấy dáng vẻ thèm thuồng của  , dứt khoát nhét đôi đũa  tay  : "Em  ."
Bạch Tiểu Quân cũng quen  ,  hề sợ hãi.
Cậu  càng  hỏi ‘Khi nào chín’ như những  mới  bếp.
Bạch Thục Hoa thấy    nghiêm túc thì  quản nhiều nữa.
Cô sờ sờ chậu dưa cải muối, hình như vẫn còn  ấm, nhiệt độ  thực sự  nóng  lạnh.
Vẫn  xem bố  Bạch khi nào về.
"Mẹ, bố con ?"
Bạch Thục Hoa   cửa nhưng  thấy , còn đoán   họ   vệ sinh .
Mẹ Bạch trả lời: "Bố con  đội sản xuất , trưa nay chúng   cần đợi cơm ."
Bạch Thục Hoa nhạy bén phát hiện  Bạch  chút  vui nhưng cũng  hỏi sâu.
"Đồ ăn con   xong hết , cá hồi lớn rán thơm lắm,  là bố con   phúc hưởng ."
Cô  hỏi nhưng Bạch Tiểu Quân bên cạnh  hỏi: "Bố  đội sản xuất  gì  ạ?"
Mẹ Bạch cũng  giấu: "Chuyện Thục Hoa thi đỗ đại học cả đội sản xuất đều  , ông nội con tìm đến, bảo bố con về chắc là bàn bạc chuyện đãi khách."
Mẹ Bạch   nhỏ,   trong nhà đều  thấy.
Thầy lang hỏi một câu: "Mọi  định đãi tiệc lưu thuỷ ?"
Mẹ Bạch lắc đầu: "Không đãi. Như  quá lãng phí,  tiền cũng  để dành cho Thục Hoa, Bắc Kinh là nơi nào chứ, đó là thành phố lớn,   tiền   ."
"Mẹ, đại học mỗi tháng đều  trợ cấp,  cần tốn nhiều tiền ."
Tuy Bạch Thục Hoa   nhưng cũng  đồng ý mở tiệc lưu thuỷ: "Tiệc lưu thuỷ thì thôi , quá xa xỉ. Sau  sinh viên đại học sẽ ngày càng nhiều, chúng   thể mở đầu  ."
Thầy lang gật đầu: "Tiệc lưu thuỷ   quá."