Tống Tiểu Băng : "Có gì , còn   hơn ba mươi tuổi cũng tham gia thi cử."
Chị họ Cả : "Tuổi đó thì con cái cũng  nhỏ ."
Bạch Thục Hoa lập tức  chuyện phiếm: "Em   em    ly hôn?”
Chị họ Hai chửi một câu tục tĩu: "Cũng    tính là ly hôn , tóm  là   bỏ trốn ,     tìm."
Bạch Thục Hoa chớp chớp mắt: "Không   thư giới thiệu ?"
"Thư giới thiệu  tác dụng gì,    bỏ  ,  đến tận nơi tìm   cũng  về,  thể kéo về bằng vũ lực , hơn nữa  nhiều  vốn dĩ   giấy đăng ký kết hôn."
Chị họ Hai hiển nhiên   thiện cảm với thanh niên trí thức: "Bây giờ đội  chào đón những thanh niên trí thức  nữa , chỉ mong họ đều trở về thành phố, đừng ở  đội chúng  gây rối."
Chị họ Cả cũng  suy nghĩ như  về thanh niên trí thức: "Đừng  đến họ nữa,  cùng mâm với chúng . Thục Hoa, em học xong bốn năm  ở  Bắc Kinh ?"
Bạch Thục Hoa ngẩn : "Em sẽ cố gắng ở đó.  bây giờ là phân công công tác, em cũng   cuối cùng sẽ  .  dù  em cũng là một viên gạch của xã hội, cần ở  thì chuyển đến đó thôi."
Chị họ Hai  : "Haha... Câu  thật thú vị,  là một viên gạch,  đó là gì nhỉ."
Bạch Thục Hoa giật giật khóe miệng, trí nhớ  thật chẳng  .
Tống Tiểu Băng cũng  nhịn  che miệng .
Ngay khi bốn  đang  chuyện về Bắc Kinh, tiếng gõ cửa sổ vang lên.
Bốn   hẹn mà cùng   ngoài.
Là Bạch Tiểu Quân.
"Sắp ăn cơm ,   mau đến !" Cậu  hét lên một tiếng  chạy mất.
Chị họ Cả, chị họ Hai vội nhảy xuống giường: "Chúng  cũng nhanh chóng qua đó giành chỗ."
Ăn tiệc mà  tích cực, tư tưởng  vấn đề.
Bạch Thục Hoa và Tống Tiểu Băng cũng  chần chừ, đều nhanh chóng xuất phát.
Bốn  đến trụ sở đội,    sắp xếp cho họ ăn ở phòng nào.
Bạch Thục Hoa vì là nhân vật chính, cộng thêm Tống Tiểu Băng là khách quý nên  ăn trực tiếp tại trụ sở đội.
Hai chị họ chỉ  thể đến nhà  dân gần đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-365-c.html.]
May mà hai  thấu tình đạt lý,  chần chừ mà  ngay.
Thực  Bạch Thục Hoa cũng    theo,  vì gì khác mà chỉ  ăn thịt một cách yên tĩnh.
  .
Bên ngoài trời lạnh, cô kéo Tống Tiểu Băng  trụ sở đội.
Bên trong cô thấy cựu đội trưởng và đội trưởng đương nhiệm, ông kế toán, thầy kang, bố  Bạch và bà Bạch.
Nhà bác Cả, bác Hai đều   ở đó.
"Con gái lớn mau  đây!" Bố Bạch vẫy tay.
Bạch Thục Hoa và Tống Tiểu Băng ngoan ngoãn tiến lên chào  .
Ngoài bà Bạch thờ ơ  thì những  khác đều  nhiệt tình.
Bạch Thục Hoa  thể  là  quen , cô cũng   cảm giác gì nhiều.
"Thục Hoa, đại học khai giảng ngày nào ?" Cựu đội trưởng quan tâm hỏi.
Bạch Thục Hoa trả lời: "Hai mươi tám tháng hai ạ."
Cựu đội trưởng tính toán: "Vậy thì  thể ở nhà đón tết Nguyên tiêu ."
Bố Bạch : "Phải đến thành phố để  xe,   tàu hỏa ba ngày hai đêm."
Đội trưởng mới hỏi: "Giá vé tàu hỏa  đắt ?"
Bố Bạch  chút tự hào: "Học sinh  chính sách, cầm giấy báo nhập học  thể mua vé giường  nửa giá, còn  thể mang theo một  nhà, nếu  đưa con bé đến Bắc Kinh, hai bố con  đều  thể mua giường , con bé nửa giá,   giá."
Bạch Thục Hoa  những điều  đều là bố Bạch đến ga tàu hỏa ở huyện để hỏi những  chuyên nghiệp tư vấn.
Vì  bây giờ ông  thể   rõ ràng.
Giá vé tàu hỏa  rẻ, đặc biệt là giường  đường dài,  lẽ vé  giá  hơn hai mươi đồng một .
Mẹ Bạch chính là vì giá vé đắt đỏ  mà   thế nào cũng  chịu đến Bắc Kinh.
Bà cũng  cho Bạch Tiểu Quân .
Cô và bố Bạch  nát cả miệng cũng vô dụng.