Bạch Thục Hoa  cô Tề với vẻ mặt ‘Hối hận như  bỏ lỡ cả trăm triệu’, cố nhịn : "Vậy em về  ạ, em  đến thư viện tìm chút tài liệu.”
Cô Tề gật đầu: "Đi ,  .”
Cô Tề  việc  nhanh, hai ngày   báo cho Bạch Thục Hoa là máy đánh chữ   lắp đặt.
Bạch Thục Hoa nóng lòng  ngay, cô cũng  xem máy đánh chữ thời đại  trông như thế nào.
Trước mắt cô là một chiếc máy màu xanh nhạt, kích thước cỡ màn hình máy tính để bàn thông thường.
Thực  nó là một cái hộp, mở   hai phần.
Phần nửa  là bàn phím và một khung dây kim loại hình rẻ quạt.
Tất nhiên xung quanh hình rẻ quạt  vỏ sắt bảo vệ.
Phần còn  là nơi đặt giấy và hộp mực.
Cô tập trung quan sát bàn phím, hàng đầu tiên là các chữ  Ả Rập, cách sắp xếp các chữ cái còn  giống hệt như  máy tính xách tay.
Cô thở phào nhẹ nhõm, may mà  huênh hoang khoác lác.
Chiếc máy đánh chữ  cô dùng .
Cô Tề sờ sờ chiếc máy đánh chữ: "Mực đầy đủ  đấy, cô  xem   đánh thử vài chữ,  thể dùng , em  thử ?”
Bạch Thục Hoa  xuống, đánh thử vài chữ thì phát hiện  gì đó  đúng.
Không  kiểu gõ pinyin thông minh, cô  thử gõ bằng bộ gõ ngũ bút.
Lần  thì đúng .
Do  lâu  dùng bộ gõ ngũ bút, cô  mất một lúc để nhớ , nên tốc độ  nhanh.
Dần dần, tốc độ của cô tăng lên. Bạch Thục Hoa   là  suông.
Năm đó, cô  thể dùng tốc độ bàn phím thần thánh để cãi tay đôi với mười  cùng lúc.
“Tốc độ   đấy,  lắm!” 
Cô Tề  mà thích thú. “Nhanh lên, dạy cô với.”
Bạch Thục Hoa dừng tay,  dậy: "Cô   ạ, em dạy cô cách đặt tay  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-412-d.html.]
Đều là con gái với , cũng  cần  khách sáo, Bạch Thục Hoa trực tiếp cầm tay cô chỉ dẫn.
 là cầm tay chỉ bảo.
“Ngón cái của cô phụ trách… ngón giữa phụ trách… cô nhớ  ạ?”
Cô Tề  căng thẳng, tay đặt  bàn phím cũng gồng cứng . 
“Cô cũng  rõ nữa, hình như nhớ  một ít.”
“Vậy để em  chữ cái, cô dùng ngón tay ấn nhé, cứ từ từ thôi.” 
Bạch Thục Hoa bắt đầu : "e… sai ,  kỹ  nào, e… đúng , tiếp theo là n, đúng … để em tăng tốc độ lên một chút. Chúng  luyện tập thêm vài  nữa. Được  cô, hôm nay học đến đây thôi ạ.”
Bạch Thục Hoa sợ cô Tề quên mất, liền lấy một tờ giấy trắng vẽ bàn phím lên đó: "Cô đánh dấu vị trí các ngón tay lên đây  ạ.”
Cô Tề  chút do dự, liền cầm bút lên .
Bạch Thục Hoa theo dõi từ đầu đến cuối: "Chuẩn hết ! Cô cứ luyện tập  giấy ,  đó chuyển sang máy đánh chữ. Đợi đến lúc nào cô  thể đánh mà  cần  bàn phím nữa, thì chúng  sẽ chuyển sang bước tiếp theo.”
“Đánh mù? Là nhắm mắt đánh ?” Cô Tề hỏi.
Bạch Thục Hoa mỉm  giải thích: "Tất nhiên là   nhắm mắt , là  cần  chằm chằm  bàn phím, chỉ  như  tốc độ mới nhanh .”
Cô Tề  thiếu tự tin: "Đánh máy  khó ?”
Bạch Thục Hoa liền động viên cô : "Chắc chắn là dễ hơn học tiếng Anh nhiều,  khác học  thể khó nhưng cô học thì dễ lắm, chỉ cần luyện tập cho quen tay là .”
Dựa theo những tài liệu  tìm , Bạch Thục Hoa thử dịch cuốn sách y học nguyên bản .
Gặp  thuật ngữ chuyên ngành thì cô liền dùng bút chì đánh dấu .
“May quá.”
Bạch Thục Hoa  khỏi mỉm , dựa  hình ảnh giải phẫu tim và một  thông tin cô tiếp xúc  ở kiếp .
Tạm thời vẫn   gì  thể  khó cô. Cô    giấy, tốc độ chậm quá.
Đã  máy đánh chữ , ai còn  mỏi tay chứ.
Tuy nhiên cô vẫn định  hết một chương  mới dùng máy đánh chữ.
Tổng cộng  12 chương, mỗi chương hơn 10.000 từ.
Tốc độ đánh máy hiện tại của cô, đại khái là một tiếng   3000 từ. Khi  quen tay  thể nhiều hơn, chắc là 5000 là tối đa.