Bạch Thục Hoa  nhịn  đánh giá  từ  xuống  một lượt: “Vậy  chuyên về gì thế ạ? Em  Hình Ý tổng cộng  mười hai thế đấy?”
Thẩm Đạc  một  nữa cảm thán Bạch Thục Hoa  thật nhiều: “Anh chủ yếu học Yến, cũng học Hổ, nhưng sư phụ   luyện   tinh túy.”
Bạch Thục Hoa  hiểu lắm: “Anh   lợi hại .”
Thẩm Đạc liền : “Anh còn   cơ hội thể hiện,  em  lợi hại.”
Bạch Thục Hoa  : “Khí chất, khí chất của cao thủ.”
Thẩm Đạc bất đắc dĩ lắc đầu: “Sư phụ   khi  thương thuộc dạng cao thủ.  mà  thật sự  , cùng lắm là luyện  vài đường.”
Bạch Thục Hoa  một biểu cảm ‘Em hiểu’: “Em hiểu, cao thủ đều   cái khí chất ‘đại ẩn ẩn với hình’ . ‘Vài đường’  thật mộc mạc mà mạnh mẽ.”
Thẩm Đạc cầu xin: “Đừng  nữa,  chịu  nổi nữa nổi hết da gà .”
Bạch Thục Hoa che miệng  khúc khích: “Thật sự nổi  .”
Trên cánh tay trắng nõn một mảng.
Cô coi như   một điểm yếu của  nào đó -  chịu  lời khen.
Ha ha ha… Thật thú vị.
Hai  yên lặng một hồi, Bạch Thục Hoa  chút hào hứng đề nghị một chủ đề: “Anh Thẩm,  là để em kể cho   về tư liệu Vạn Lý Trường Thành mà em tra  trong sách thế nào?”
Thẩm Đạc  mong đợi: “Được, em kể  .”
Bạch Thục Hoa hắng giọng: "Vạn Lý Trường Thành Bát Đạt Lĩnh  ở lối  phía bắc của Đường cổ Quảng Khẩu ở núi Quân Đô, quận Ngạn Khanh, Bắc Kinh. Đây là một phần quan trọng của Vạn Lý Trường Thành, một công trình phòng thủ vĩ đại ở Trung Quốc cổ đại. Đó là một con đèo của Vạn Lý Trường Thành của nhà Minh. Vạn Lý Trường Thành là một tiền đồn quan trọng của đèo Cư Dung,  xưa   rằng 'sự nguy hiểm của việc sống tầm thường   ở đèo mà là ở Bát Đạt Lĩnh..."
Thẩm Đạc  say sưa: “Trí nhớ của em thật .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-414-d.html.]
Bạch Thục Hoa vội vàng ‘nâng đỡ lẫn ’: “Của  cũng  tệ.”
Thẩm Đạc  chút ngại ngùng: “Vậy để em kể những câu chuyện nhỏ  sưu tầm .”
Đôi mắt Bạch Thục Hoa sáng lấp lánh: “Được, , em  đây.”
Lúc , một bà cô  hàng ghế  ngoái đầu  hai  một cái.
Thẩm Đạc theo bản năng hạ giọng: "Câu chuyện đầu tiên chính là Mạnh Khương Nữ  Trường Thành, truyền thuyết kể rằng…”
Bạch Thục Hoa tự nhiên là  chuyện về Mạnh Khương Nữ, nhưng cũng  ngắt lời, ngược  còn   chăm chú.
“Hai cái  là câu chuyện về viên gạch Định Thành, gạch Định Thành là chỉ một viên gạch  đặt ở  đài phía  lầu môn Ôn Thành phía Tây núi Gia Dụ, tương truyền  những năm Chính Đức nhà Minh,  một  thợ xây quan ải tên là Dịch Khai Chiếm tinh thông thuật toán cửu cửu nên  giao cho việc tính toán  lượng gạch cần dùng, kết quả là lúc  thành  dư  một viên, viên quan giám sát định nhân việc  mà trách mắng, nào ngờ Dịch Khai Chiếm  hề nao núng : ‘Viên gạch đó là do thần tiên đặt, là gạch Định Thành, nếu xê dịch, lầu thành sẽ sập.’ Quan giám sát  xong,  dám truy cứu nữa.”
Bạch Thục Hoa ghi nhớ: "Là một  thông minh đấy.”
Xem  những  học giỏi toán, đầu óc đều nhanh nhạy.
“Câu chuyện thứ ba…”
Cứ như , một  , một  kể, cho đến khi xe đến trạm Bát Đạt Lĩnh.
“Em đợi xíu   mua vé.” Thẩm Đạc chủ động .
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Vậy em đợi  ở đây.”
Thẩm Đạc mua vé  nhanh, chủ yếu là do thời gian còn sớm, du khách vẫn  đông,  xếp hàng mua vé cũng ít nên chỉ mất vài phút là  mua  vé.
Bạch Thục Hoa nhận lấy vé, chủ yếu vẫn là xem giá.
Hai hào một vé. Phải  là, vé tham quan thời  thật sự  rẻ.