Cô Tề   chăm chú, ghi nhớ lời dặn dò: “Cô  , em cũng  chú ý giữ gìn sức khỏe nhé, tan học cô  dùng máy chữ , em cứ từ từ .”
Bạch Thục Hoa hiểu ý cô Tề, cô   Bạch Thục Hoa  thể dùng máy chữ thêm mấy ngày nên dặn dò đừng gõ quá sức, hại đến cổ tay.
“Cảm ơn cô ạ, em cũng sẽ chú ý giữ gìn.”
Một thời gian dài sắp tới, cô còn  dựa  đôi tay  để kiếm tiền, tất nhiên  chăm sóc thật .
Bạch Thục Hoa gõ đến tận sáu giờ,  đó mặt dày bám theo cô Tề lên căn tin tầng hai ăn cơm (dùng hộp cơm của cô Tề), ăn xong  tiếp tục dịch, mãi đến bảy giờ rưỡi mới về ký túc xá.
“Em   đấy, giờ cơm cũng  thấy mặt mũi ?” Trương Hồng Phương cau mày hỏi.
Trong lòng Bạch Thục Hoa áy náy nhưng  thể  thật vì cô Tề dặn  giữ bí mật: “Em  giúp cô Tề một chút  ăn cơm cùng cô  luôn, ở căn tin tầng hai .”
Cô mang sách  mượn lúc chiều trả  chỗ cũ, vốn định đến thư viện trả sách nhưng đành  gác .
Tiêu Tiểu Vũ tò mò hỏi: “Cô Tề đãi em ?”
Bạch Thục Hoa lắc đầu: “Tiền của em chứ.”
Tống Na hỏi: “Út , tuần  em thu xếp  ?”
Bạch Thục Hoa hỏi : “Chị Na, chị  việc gì ?”
Tống Na đáp: “Chị và  rể  mời   một bữa, xem như chính thức gặp mặt.”
Bạch Thục Hoa  điều kiện của Tống Na bình thường, cả cô  và  rể đều là sinh viên trường top nên  trợ cấp nhưng vẫn  gửi tiền về quê phụ giúp gia đình, bởi  nên  tiết kiệm.
  tự nhiên   mời cơm?
Bạch Thục Hoa nửa đùa nửa thật: “Đều là  một nhà cả, bày vẽ khách sáo  gì, hôm nào bảo  rể đến đón chị, nhân tiện giới thiệu cho bọn em  là  .”
Vương Tân cũng : “ đấy,  cần thiết  mời cơm .”
Trương Hồng Phương và Tiêu Tiểu Vũ cũng đồng tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-421-d.html.]
Tống Na : “Là ý của  , cũng   đến mấy chỗ sang trọng như Toàn Tụ Đức , chỉ là tìm quán ăn nhỏ thôi,  tốn kém nhiều.”
Trương Hồng Phương đề nghị: “Vậy ăn ở căn tin trường  , món cũng nhiều mà.”
Tiêu Tiểu Vũ phụ họa: “Căn tin trường  cũng ngon mà,  thua kém gì ngoài hàng ,  còn tha hồ lựa chọn.”
Bạch Thục Hoa cũng góp lời: “ đấy chị Na, căn tin cũng  mà. Nếu ăn ở trường thì  cần đợi đến chủ nhật , chứ  em   báo cho Thẩm Đạc.”
Thấy   đều đồng ý ăn ở căn tin, Tống Na : “Vậy chốt ở căn tin nhé, để   nếm thử đồ ăn ở căn tin trường  luôn.”
Trương Hồng Phương tự tin khẳng định: “Chắc chắn ngon hơn trường Thanh Hoa .”
Tống Na  : “Chị là chị cả nên mở hàng ,   đứa nào  bạn trai thì  bắt   dẫn cả phòng   ăn một bữa đấy. Coi như chị  lợi , bây giờ   đều   bạn trai, chị chỉ  mời   thôi, đến lượt đứa cuối cùng thì  lượng tăng gấp đôi luôn. Thế nên  thoát kiếp FA sớm thì mau lên nhé.”
Bạch Thục Hoa thầm nghĩ, đúng là kiểu giục lấy chồng mới lạ.
Sau đó cô phát hiện   đều đang  .
Cô thật sự   bật , đây chẳng  khẳng định cô là  cuối cùng còn gì.
Cô thật sự  chứng minh bản , nhưng mà… Thôi bỏ .
Không so đo  gì.
Vương Tân thì  ung dung, chuyện của cô     đấy , đương nhiên  lo lắng, nếu   gì  đổi thì cô  sẽ là  thứ hai mời cơm.
Trương Hồng Phương vỗ vai cô an ủi: “Không   của em .”
Tiêu Tiểu Vũ nín : “May mà  em, chị  cần lo  cuối bảng nữa, hahaha…”
Bạch Thục Hoa trợn mắt: “Mọi  bớt  , đừng xem thường sức hút của em đấy nhé.”
Tiết bốn sáng thứ hai,  khi tan học tiếng Anh, Bạch Thục Hoa  thu dọn xong cặp sách, cô  đói meo , chỉ   ăn cơm ngay lập tức.
“Chị Tiểu Vũ, chị nhanh lên .”