Hơn nữa  tiền  cũng  cần  góp một , đối với cô mà      áp lực.
Chu Cường là  rành đường xá ở đây hơn cả: "Có một quán bán món lòng hầm, vị cũng ."
Bạch Thục Hoa  dậy: "Vậy thì  thôi."
Ba   quán nhỏ, gọi ba phần lòng hầm.
Chu Cường  gì cũng đòi mời khách.
Thẩm Đạc cũng khuyên, ý là ba   hợp tác  ăn với ,   còn nhiều dịp ăn uống,   cứ để Nhị sư  của  mời,   bọn họ mời  là .
Bạch Thục Hoa cũng cảm thấy chỉ  thể như , chủ yếu là tranh cãi qua  trông  khó coi.
Hơn nữa cô cũng  cãi  .
Tuy nhiên lúc gọi món cô  gọi hai miếng gan,  gọi thịt.
"Việc  ăn của chúng   vài cái khó." Bạch Thục Hoa lên tiếng.
Trước đó đều   là thuận lợi, bây giờ cũng   đến những điểm  .
Dù  hợp đồng cũng  ký , cũng  sợ bọn họ nuốt lời.
Cô giơ một ngón tay lên: "Thứ nhất, em ở trường đại học cũng chỉ là một sinh viên,  hiểu  nhiều như . Không  trường đại học    chia địa bàn  , chúng   thể    , em đoán là  khi chúng  kiếm  tiền  thể sẽ   ghen ghét, lúc đầu  lẽ sẽ  ."
Cô giơ ngón tay thứ hai lên: "Sản phẩm của chúng    bất kỳ kỹ thuật gì,  dễ  bắt chước, đến lúc đó chúng    ?"
Cô  giơ ngón tay thứ ba lên: "Chúng    theo con đường lợi nhuận ít nhưng bán  nhiều,  thì cần nhiều sản phẩm hơn, chỉ dựa   Chu  thì  xuể, hai   nghĩ  cách giải quyết ?"
Chu Cường đưa tay quẹt mặt, cũng  còn vẻ mặt tươi  nữa: "Tiền  đúng là  dễ kiếm!"
Thẩm Đạc trầm ngâm suy nghĩ: "Người  thì  sợ, chỉ cần kiếm  tiền, bọn  nhất định tìm  ."
Chu Cường cũng gật đầu: "Cái chúng    đơn giản,  cần  học hỏi bao nhiêu năm, chỉ cần dạy qua một chút là  thể  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-428-d.html.]
Bạch Thục Hoa nhân cơ hội phổ cập cho bọn họ cái gọi là dây chuyền sản xuất: "Mỗi  phụ trách một công đoạn,  nhanh sẽ quen tay  việc, như  hiệu suất sẽ  nâng cao ngay lập tức."
Ánh mắt Thẩm Đạc sáng lên, còn hỏi thêm  ít vấn đề.
 Bạch Thục Hoa cũng  hiểu  nhiều như , cùng lắm chỉ 'Chưa từng ăn thịt nhưng cũng từng thấy heo chạy.’
Vì  câu trả lời của cô  mơ hồ,  chắc chắn.
Cô   rằng những lời  của   mở  một cánh cửa mới cho Thẩm Đạc.
Chu Cường cũng  ưu thế của : "Bố   việc ở trạm thu mua phế liệu, để  về liên hệ với những trạm thu mua phế liệu khác, như  chúng   thể mua ván gỗ với giá rẻ hơn."
Thẩm Đạc gật đầu: "Chủ yếu là bây giờ  mua  lượng lớn ván gỗ  thị trường cũng  mua , sẽ   ai bán cho tư nhân."
Bạch Thục Hoa mới sực nhớ , tuy phong trào  kết thúc, nhưng hiện tại vẫn là thời kỳ kế hoạch hóa, kinh tế đất nước vẫn  cải cách mở cửa  .
Thật là rắc rối.
Giống như phụ nữ khéo léo   gạo thì cũng  nấu  cơm.
Chu Cường cũng : "May mà  bàn gỗ nhỏ cũng  cần tấm ván lớn, nếu  , chúng   thể dùng những thanh gỗ nhỏ ghép ."
Bạch Thục Hoa  Chu Cường và Thẩm Đạc bàn bạc xem tìm  ở , địa điểm  ở .
Bọn họ   thử một trăm cái bàn gỗ nhỏ  mới bán  ngoài.
Bạch Thục Hoa  thấy Thẩm Đạc và Chu Cường cùng  .
Cô lập tức hiểu : "Khoản đầu tư ban đầu năm mươi phần trăm của em, hai mươi lăm phần trăm của  Thẩm Đạc chiều nay  thể đưa mgay."
Chu Cường cũng đảm bảo: "Hai mươi lăm đồng của  chiều nay cũng chắc chắn sẽ đưa."
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Em tin tưởng hai ."
Cô chỉ  thể tin tưởng, cô cũng  thể   giám sát vì bản  quá bận rộn.