Cô  vịn eo  dậy: "Ôi chao,  ,  , chị già , eo cũng cứng .”
Vương Tân háo hức: "Em cũng thử xem.”
Sau đó cô  còn thảm hơn, đầu ngón tay của cô  còn cách mặt đất một .
Phải lắc lư  lên xuống, dùng quán tính ấn xuống, đầu ngón tay thỉnh thoảng mới  thể chạm đất.
Cô  cũng vịn eo  dậy.
Tiêu Tiểu Vũ khó hiểu: "Khó  , để em thử xem.”
Sau đó giống như uống nước ăn cơm, cô   thể chống tay xuống đất dễ dàng.
Tiêu Tiểu Vũ phủi phủi bụi  tay: "Dễ mà, em còn  dùng sức nữa.”
Tống Na bèn : "Có lẽ chỉ  trẻ tuổi mới  .”
Lý Giai cũng  nhịn : "Em cũng thử xem.”
Trương Hồng Phương im lặng, cũng thử theo.
Lý Giai miễn cưỡng chống  đầu ngón tay xuống đất.
Trương Hồng Phương khá hơn Lý Giai một chút, nhưng  thể chống cả bàn tay xuống đất.
Mọi  bắt đầu  rôm rả nghiên cứu xem rốt cuộc là tại .
Nói chuyện phiếm một lúc, chủ đề  lạc sang chuyện khác.
Bọn họ thảo luận về việc  mua sắm  Chủ nhật .
“Út cưng, em  ?” Tiêu Tiểu Vũ hỏi.
Bạch Thục Hoa lắc đầu, cô còn  nhiều việc  .
Cho dù   du lịch khắp nơi, cô cũng  dịch cuốn sách y học .
Bây giờ cô Tề đánh máy   còn chậm nữa,   chắc chắn sẽ thường xuyên sử dụng máy đánh chữ, cô  nhanh chóng  thành cuốn sách y học đó,  thể cứ chiếm dụng máy đánh chữ của cô  mãi .
“Em đúng là bận thật, cứ đến chủ nhật là  thấy .”
Trương Hồng Phương  xong   sang Lý Giai: "Chị Giai cũng .”
Bạch Thục Hoa và Lý Giai  , cả hai chỉ đành áy náy.
Thẩm Đạc và Chu Cường cùng  đến giao bàn nhỏ.
Chu Cường dắt xe bò, Thẩm Đạc bê một lúc bốn chiếc bàn nhỏ.
Họ  hiêng ngang  khu ký túc xá nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-435-d.html.]
Đợi Bạch Thục Hoa và   ăn cơm xong  tới, Thẩm Đạc   một đám con gái vây quanh.
 bọn họ vẫn  thể  thấy giọng .
“Bàn nhỏ trong tay   bán , những thứ     đặt , nếu  mua thì  cổng trường, ở đó , mặt hàng đều giống  cả.”
Tiêu Tiểu Vũ “Ồ” lên: "Bàn nhỏ của  đến !”
Cô  phấn khích chen  trong.
Vừa    ít nữ sinh chạy  cổng trường, sợ  muộn là hết bàn nhỏ.
Tiêu Tiểu Vũ khó khăn lắm mới  thể chen  .
Bạch Thục Hoa cũng  gần: "Anh Thẩm Đạc,  đến lâu ?”
Thẩm Đạc  đáp: "Mới đến một lúc thôi,   dẫn một    mua.”
Bạch Thục Hoa giơ ngón cái lên.
Càng ngày càng  dáng gian thương .
Cả nhóm  sang một bên.
Tiêu Tiểu Vũ và những  khác  kìm  bắt đầu chọn lựa chiếc bàn nhỏ ưng ý.
Thẩm Đạc bèn : "Bàn nhỏ của   là gỗ trắc, cũng là một loại gỗ , chỉ là   gỗ nguyên khối lớn,  ghép  từng mảnh, nếu    thích,  thể  cổng trường đổi, nhưng mà bàn nhỏ ở cổng trường đa  là gỗ liễu, gỗ du, gỗ thông gì đó.”
Trương Hồng Phương  móc tiền : "Chị  thích,  lắm.”
Vương Tân và những  khác cũng quyết định  đổi.
Thẩm Đạc : "Đều là bạn bè cả, coi như lấy  lẻ,   đưa một đồng thôi."
Trương Hồng Phương lập tức : "Không cần,  cần , em cũng chẳng kiếm  bao nhiêu,  còn  vất vả mang xuống tận đây."
Vương Tân cũng  ý đó.
 Thẩm Đạc nhất quyết chỉ lấy một đồng, kiên quyết  nhận thêm.
Hai bên cứ thế giằng co một hồi.
Lúc  Bạch Thục Hoa lên tiếng: "Nghe  Thẩm Đạc   , tí nữa chúng   giới thiệu cho   nhiều khách hàng hơn,    lấy tiền của chúng  thì để   kiếm tiền của  khác.”
Nghe , cuối cùng Trương Hồng Phương cũng đồng ý, mỗi   lượt đưa một đồng.
Tống Na  chút ngại ngùng: "Thẩm Đạc , chị cũng  mua một cái,  còn ?"
Thẩm Đạc vội : "Hàng gỗ trắc chắc là hết ,  là chị Tống đợi..."
Tống Na xua tay: "Đều là gỗ thôi mà, gỗ gì chẳng ,  cần nhất thiết  gỗ trắc , chọn cái nào chắc chắn là ."