Thẩm Đạc sợ Bạch Thục Hoa còn lo lắng: "Anh về sẽ  rõ với Nhị sư , đảm bảo   chậm trễ việc  mua đồ cũ của chúng ."
Bạch Thục Hoa  híp mắt: "Lại   phiền  Thẩm Đạc ."
Về đến ký túc xá, Bạch Thục Hoa vui đến xoay mấy vòng.
Cô   khó ngủ vì bây giờ vẫn còn quá sớm.
Hay là  thư nhỉ.
Lần  nghỉ lễ cô   thư về nhà , nhưng  nhiều ngày như , cũng nên  lá thư thứ hai.
 , cô lấy thư ở  bây giờ, cán sự sinh hoạt cũng về nhà .
Không , ngày mai cô   hỏi cô Tề, nếu cô    ở đó thì chắc vẫn  giáo viên khác trực.
Bạch Thục Hoa  ba lá thư thật dày, trong đó thư cho em trai và Tống Tiểu Băng thì để riêng  một chỗ.
 cầm  tay ước lượng thì thấy  nặng.
Chắc  dán hai cái tem thư.
Cô    gửi trả , mất công thêm  thêm  nữa.
Sáng sớm hôm , Bạch Thục Hoa ăn sáng xong lập tức đến văn phòng giáo viên.
Cô  chìa khóa,  thể tự mở cửa.
Tuy nhiên cô vẫn gõ ba tiếng, bên trong   ai trả lời, cô mới dùng chìa khóa.
Vẫn   giữ chừng mực.
Mấy ngày nay cô   phiên dịch, hôm nay   nhiều hơn một chút.
Cô  cố gắng  thành  khi khai giảng.
Ngay khi cô đang  tâm  ý tập trung  công việc phiên dịch thì   dùng chìa khóa mở cửa.
Bạch Thục Hoa giật , vội vàng  lên, hai mắt  chằm chằm  cửa.
Thì  là cô Tề đẩy cửa bước .
Cô  cũng giật : "Em ở trong phòng   lên tiếng."
Bạch Thục Hoa uất ức: "Em cũng  giật  mà."
Ra là hai  tự dọa lẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-449-d.html.]
"Mấy hôm nay em   , cô còn đang định nếu em  đến nữa thì cô sẽ đến ký túc xá tìm em đấy." Cô Tề  tháo cặp,  lấy từ trong đó  một chiếc phong bì.
Sau đó đưa về phía : "Cho em , đây là tiền công phiên dịch."
Bạch Thục Hoa lập tức vui vẻ,  , là sáng mắt : "Đã đưa  , haha. Vậy là em  đạt yêu cầu  đúng  ạ."
Cô Tề cũng : "Cũng ,   cô mất mặt."
Bạch Thục Hoa nhận lấy chiếc phong bì: "Cảm ơn cô  giới thiệu công việc  cho em."
Nếu , cho dù bản   năng lực cũng  tìm  nơi nào nhận dịch thuật.
Cô Tề xua tay: "Đó cũng là do em  năng lực,  tiền    ai  kiếm cũng  . Nhanh kiểm tra , nếu  khỏi văn phòng ,  thiếu cô cũng  chịu trách nhiệm ."
Bạch Thục Hoa : "Không cần kiểm tra  ạ, em tin tưởng cô."
Cô Tề trừng mắt: "Cô  cần em tin tưởng, nhanh kiểm tra ."
Bạch Thục Hoa  dám  : "Vâng, , em kiểm tra ngay đây ạ."
Cô trực tiếp đổ tiền , ba xấp đều đặn,  là tờ mười đồng mới tinh.
Nghe    tờ mười đồng  cũng đáng giá lắm.
Hay là cô sưu tầm một bộ nhỉ.
Thôi bỏ , cô  thích sưu tầm tiền.
Hơn nữa dùng tiền mua gì đó, lợi nhuận thu về cũng sẽ  kém hơn việc tiền tệ tăng giá trị.
"Cô ơi, ở đây là ba nghìn đồng,   họ đưa nhầm  ạ."
Cô Tệ   xuống, thản nhiên : “Bao nhiêu thì em cứ nhận ,  cho xong quyển sách y học  là , nhớ là  đảm bảo chất lượng đấy.”
Bạch Thục Hoa vội vàng cam đoan: “Cô cứ yên tâm, em  dám  hỏng danh tiếng của cô .”
Cô Tệ  mắng: “Cô nào  danh tiếng gì. Chỉ là nếu em  ẩu,    trả tiền cho em, lúc đó xem em  thế nào.”
Bạch Thục Hoa gật đầu lia lịa: “Dạ! Dạ! Dạ!”
Cô đang suy nghĩ xem nên dùng ba nghìn đồng  để  gì.
Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn thấy mua một cửa hàng hoặc một căn nhà là  nhất.
Thực  cô  luôn  ý định đón bố  Bạch lên thành phố.
 hiện tại cả nhà cô đều là công nhân  công việc  định, bố Bạch còn là cán bộ, họ sẽ  vì một câu  của cô mà từ bỏ công việc.