Thẩm Đạc lẩm bẩm: "Đi theo con đường của chính phủ…”
Bạch Thục Hoa giải thích thêm hai câu: "Chính là đất nước cần gì, chính sách hỗ trợ mạnh mẽ mảng nào thì   cái đó.”
Đây chính là thời điểm vàng, ngay cả con heo  gió cũng bay , cô quên mất câu  ai , nhưng mà    lý.
Cuối cùng cũng khai giảng, mấy  trong ký túc xá  tụ tập đông đủ, lâu ngày  gặp,  khi gặp  đương nhiên sẽ  thiết vô cùng, cứ như thể  bao nhiêu chuyện đều kể cho  .
Buổi trưa   còn cùng  ăn trưa ở căn tin, mỗi  mua một món ngon  cùng  ăn.
Quả thực chủ yếu vẫn là ăn cho vui.
Buổi chiều    cùng   cửa hàng bách hóa, mua sắm một  vật dụng sinh hoạt.
Bạch Thục Hoa chẳng thiếu gì cả, nhưng những hoạt động tập thể thế  vẫn nên tham gia.
Hơn nữa  dạo phố cũng coi như là giải khuây, vì  đây   ai  cùng, mỗi  cô đều   vội vàng.
Thỉnh thoảng Thẩm Đạc  cùng cô một , cô cũng  tiện  lâu, sợ  thấy phiền.
 con gái  dạo phố cùng  thì  còn  lo lắng điều  nữa,   đều  sức chiến đấu  cao.
Dạo cả buổi chiều cũng chẳng mua  gì, chỉ là  vui vẻ.
Buổi tối bọn họ còn mở một buổi trò chuyện thâu đêm.
Mọi  đều kể về những việc   trong kỳ nghỉ hè.
Lý Giai  chút bất mãn: "Bảo bối,   là bảo em đến tìm chị , ngay cả bóng dáng cũng  thấy, chị còn đến trường tìm em,  mà em    ở ký túc xá.”
Bạch Thục Hoa le lưỡi,  ở ký túc xá,    thể là đang ở văn phòng của giáo viên  công việc phiên dịch. Hoặc là  kiếm đô la Mỹ, bảng Anh .
“Vậy ,  thể là em  ngoài , em cũng  thể ngày nào cũng ru rú trong ký túc xá , như  chẳng  ngột ngạt c.h.ế.t .”
Bạch Thục Hoa    truy hỏi, vội vàng chuyển chủ đề: "Chị Tân, nhà chị cách Đường Cô  xa ?”
Vương Tân đáp: "Khá xa,  thế?”
Bạch Thục Hoa lập tức : "Em mua sách gửi về cho em trai và em gái, nhưng thấy gửi ít đồ như   đáng nên  mua thêm ít đặc sản gì đó  gửi chung, thế là mua  kha khá hải sản khô ở một khu chợ nhỏ,   là của Thiên Tân. Em mới nhớ  hình như Thiên Tân cũng giáp biển.”
Vương Tân : " là giáp biển, nhưng mà cách nhà chị  xa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-470-d.html.]
Mọi  bắt đầu bàn tán xôn xao về hải sản.
Tống Na, Tiêu Tiểu Vũ chỉ mới ăn tôm khô và cá hố, những món còn  đều  từng thấy cũng  từng ăn qua.
Lý Giai và Vương Tân thì  ăn nhiều hơn một chút, nhưng cũng  nhiều lắm.
Chỉ  Trương Hồng Phương là cực kỳ thích ăn hải sản, đặc biệt là cua.
Sau đó cũng  muộn nên Tống Na giục    ngủ.
Dù  thì cả ngày  xe  dạo phố cũng mệt .
Ngày thứ ba  khai giảng, nhóm sinh viên năm nhất bọn họ   lôi   lao động công ích,  đón tân sinh viên.
Ôi trời, thế  là trường sẽ  hai khóa tân sinh viên cùng lúc.
Kỳ thực cũng  , khóa bọn họ sẽ  đẩy nhanh tiến độ, nghĩa là chỉ cần ba năm rưỡi là bọn họ  thể  nghiệp.
Bạch Thục Hoa cũng  chạy thoát, cô  cô Tề tóm  đánh máy.
Gõ bàn phím cả ngày, cổ tay cô vô cùng đau nhức.
May mà hai ngày  (tiếp tân sinh viên trong ba ngày)   việc gì cho cô.
Không giống như Trương Hồng Phương và Lý Giai, hai  họ đều là cán bộ lớp,  ngoan ngoãn  đón tân sinh viên cả ba ngày.
Xem    cán bộ lớp là một quyết định sáng suốt.
Những ngày  đó cứ thế trôi qua.
Hôm nay Thẩm Đạc đến tìm cô từ sáng sớm.
Lúc đó cô và các chị trong ký túc xá đang chuẩn   căn tin.
“Em Thục Hoa.”
Bạch Thục Hoa  đầu  thì thấy Thẩm Đạc đang cầm chiếc túi lưới  đợi  gốc cây.
Tiêu Tiểu Vũ   đẩy cô một cái: "Qua đó ,   tìm em kìa.”