Nói xong cũng  quan tâm đến cô  nữa, tiếp tục nhanh chóng .
Năm sáu phút , cuối cùng cũng  xong  bộ.
Tiêu Tiểu Vũ trực tiếp đưa tay : “Cho chị mượn chép một bản nha.”
Bạch Thục Hoa chỉ  thể đưa cho cô , dặn dò: “Những cách đơn giản thì  một  là ,  cần chép .”
Tiêu Tiểu Vũ ừ ừ đáp, cũng      .
Bạch Thục Hoa   sang ba  Tống Na, họ đang túm tụm  một chỗ xem tài liệu.
Tiêu Tiểu Vũ nhỏ con  chen lên  ?
Trương Hồng Phương cũng lui ,  đầu  với Bạch Thục Hoa: “Tài liệu em chuẩn  kỹ càng quá.”
Bạch Thục Hoa đắc ý gật đầu: “Cơ hội là dành cho   sự chuẩn  mà. Nếu  tìm hiểu những tài liệu , em cũng  thể nào nhận  tiền boa.”
Tiêu Tiểu Vũ  chép  lẩm bẩm: “Nếu một ngày em mà kiếm  hai trăm tệ, em sẽ ăn thịt mỗi ngày.”
Trương Hồng Phương liền : “Như  cũng  tiêu hết .”
Bạch Thục Hoa cũng thừa nhận,  tiêu hết, căn bản là  tiêu hết.
Tiêu Tiểu Vũ chép xong  nhanh: "Đây! Xong ."
Bạch Thục Hoa nhận lấy, gấp   cất  túi áo khoác.
Trương Hồng Phương liền hỏi: "Lại là thứ  gì thế?"
Tiêu Tiểu Vũ bắt đầu khoe: "Công thức nấu hải sản, chị   ?"
Bạch Thục Hoa đáp: "Chị Phương  xem thì hỏi chị Tiểu Vũ , em   ."
Trễ hơn nữa là cô Tề về nhà mất. Cô vẫy tay chào  vội vàng  cửa.
Chạy một mạch đến văn phòng, may là cô Tề vẫn còn đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-479-d.html.]
Cô đang cắm cúi gõ máy đánh chữ.
"Sao  đến đây? Muốn dùng máy chữ ?" Cô Tề hỏi.
Bạch Thục Hoa xua tay: "Em  dùng máy chữ  ạ, quyển sách y học thứ hai em dịch xong , tạm thời   việc gì."
Ban đầu cô còn sợ   thành, nhưng cố gắng một phen thì  xong sớm.
Quả nhiên con    ép bản  một chút, thì ai cũng  tiềm năng cả.
Cô Tề ngừng gõ máy: "Sách y học còn nhiều lắm, tự chọn lấy một cuốn ."
Bạch Thục Hoa khẽ ho một tiếng: "Hôm nay em đến   để nhận việc dịch sách  ạ, là đến tặng quà cho cô."
Cô Tề tỏ vẻ thích thú: "Ồ,  tặng quà cơ đấy, thứ  gì thế?"
Bạch Thục Hoa mở túi : "Cô xem , là một ít hải sản khô, em thấy cũng hiếm  nên mua một ít."
Cô Tề ghé mắt ,  đó còn trực tiếp cầm lên xem: "Sao em  cô thích ăn hải sản nhỉ, bao nhiêu năm  thầy   ăn."
Bạch Thục Hoa thật sự   cố ý giấu giếm,  mặt lộ vẻ khó xử: "Em   ạ. Chỉ là bản  em cũng thích ăn, thấy vị cũng  nên mua cho cô một ít, để cô cũng nếm thử,  ngờ  đúng ý cô. Em hỏi   ,  hải sản  đều  lấy từ bên Thiên Tân về, hình như họ chỉ bán cố định ở đó, khá nhiều loại   em mua thêm cho cô vài loại khác."
Cô Tề lấy tờ giấy ,  lướt qua: "Em cho cô địa chỉ chỗ đó là  ,   cô tự  mua, đây là công thức em  ?"
Thật  Bạch Thục Hoa   ý định giấu giếm,  mặt lộ vẻ khó xử: "Cô ơi,   em   cho cô địa chỉ, mà là em cũng   chỗ đó ở . Là bạn cháu dẫn em , luồn lách qua mấy con ngõ, em cũng chẳng nhớ đường chỉ  là một dãy nhà sắp sập."
Cô Tề  chút thất vọng: "Thế thì thôi ."
Bạch Thục Hoa  đáp: "Công thức  là em , em cũng  ăn hải sản nhiều lắm, cũng   cách  nào khác chỉ  chừng  thôi ạ."
Cô Tề liền : "Cách  hải sản khô tuy  nhiều như hải sản tươi, nhưng thế  cũng đủ lắm ! Về nhà cô sẽ thử món thịt kho tàu sốt bào ngư hầm khoai tây  đánh dấu 5   xem . Haha… cái tên  thú vị thật."
Bạch Thục Hoa cảm thấy thật tuyệt vời, món hải sản khô    đưa đến tận trái tim của cô Tề.
Nhân tiện, cô  lấy một quyển sách y học về. Chuyện kiếm tiền  thể dừng  quá lâu .