Cô cũng là   đặt  mục tiêu nhỏ cho bản  .
Bạch Thục Hoa về đến ký túc xá, thấy   vẫn đang xem tài liệu, cô cũng   gì thêm leo lên giường luôn.
Chuyện dịch sách là cô Tề dặn cô  giữ bí mật.
 giờ nhất cử nhất động của cô đều  chú ý, nên cô  dịch sách ở bên cửa sổ nữa mà dịch ngay  giường, may mà  cái bàn gỗ nhỏ.
 cô cũng  vội vàng dịch ngay, mà vẫn theo thói quen cũ,  quen với nội dung quyển sách .
Phải  rằng luyện tập sẽ  nên sự  hảo trong  việc.
Sau khi dịch xong trọn vẹn hai quyển sách y học, kiến thức y học trong đầu cô càng thêm phong phú.
Các thuật ngữ chuyên ngành y học cũng nhớ  kha khá.
Rất nhiều chương sách y học cô  thể dịch trực tiếp luôn,  cần  như lúc ban đầu,  tra tài liệu  tra từ điển tiếng Anh nữa.
Thời gian  sách trôi qua  nhanh, Bạch Thục Hoa   xong hai chương thì Tiêu Tiểu Vũ  gọi, cô  đói bụng   ăn tối.
Bạch Thục Hoa tự nhiên cũng  .
Cô  quên cầm theo lọ sốt hải sản đóng hộp, cô định mua một phần cơm gạo lứt, một phần đậu phụ sốt, trộn với sốt hải sản hương vị chắc chắn sẽ  tệ.
Trên bàn ăn ở căn tin.
Bạch Thục Hoa mở lọ sốt hải sản: "Mỗi  một thìa, đừng ngại, dù  cũng  trả  mà."
Ban đầu   mua hải sản còn nghĩ chỉ cần hấp là .
  thấy sốt hải sản, họ đều đổi ý. Chủ yếu là loại sốt  dễ bảo quản,  thể ăn  lâu hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-480-d.html.]
Họ bèn bàn bạc với Lý Giai, Lý Giai cũng đồng ý.
Bạch Thục Hoa liền  đùa, bảo họ cứ ăn , lát nữa trả . Tiêu Tiểu Vũ là  đồng ý đầu tiên.
Ăn tối xong,   thong thả  dạo trở về.
Bạch Thục Hoa lên tiếng: "Mấy chị, tuy  hướng dẫn viên du lịch kiếm  tiền, nhưng cũng  mặt bất lợi, mấy chị cũng đừng  dồn hết tâm trí  đó. Thứ nhất, chính là bản  mấy chị  tự tìm khách hàng, điều   dễ dàng gì, quan trọng nhất mấy chị  thể chủ động bắt chuyện với  khác ? Thứ hai, vấn đề an ,  nước ngoài cũng  kẻ , khả năng phòng vệ của chúng  quá kém. Thứ ba, vấn đề thời gian, em  hướng dẫn viên là  kỳ nghỉ hè, thời gian rảnh rỗi  nhiều, du khách  thể nào  du lịch chỉ một ngày, thường là ba đến năm ngày, nhưng hiện tại chúng    học, chỉ  chủ nhật rảnh, căn bản  thể  hướng dẫn viên ,  thì chỉ  thể đợi đến kỳ nghỉ đông, mấy chị  chuẩn  tâm lý ăn lễ xa nhà."
Cô  thể  giội cho họ một gáo nước lạnh, vốn dĩ thành tích học tập của mấy  trong ký túc xá đều  tệ, đừng vì tiền mà  lạc đường.
"Cho dù mấy chị  chuẩn  tinh thần  về nhà  kỳ nghỉ đông, ở  đây kiếm tiền, thì cũng  cần thiết  dồn hết tâm trí  đó quá sớm. Cứ từ từ, trọng tâm vẫn  đặt  việc học, tiếng Anh mới là gốc rễ."
Tống Na và những  khác đều chìm  trầm tư, Bạch Thục Hoa thở phào nhẹ nhõm, xem  là họ   lọt tai.
"Anh Thẩm,    đến đây?" Bạch Thục Hoa  thấy Thẩm Đạc thì  ngạc nhiên,   chút mừng rỡ.
Thẩm Đạc liền : "Anh chạy một đoạn,  đó bắt xe buýt đến."
Bạch Thục Hoa vội vàng hỏi: "Có mệt ?"
Thẩm Đạc lắc đầu: "Không xa lắm, nếu  ngày nào  cũng  tập thể dục."
Từ  khi ăn uống đầy đủ,   bắt đầu tăng cường luyện võ, quãng đường  chẳng là gì cả.
Anh    thể chạy bộ đến đây. Chỉ là đến lúc đó  đầy mồ hôi,  gặp Bạch Thục Hoa thì   .
Đó mới là lý do    xe buýt.
Bạch Thục Hoa liền : "Vậy thì nhanh chóng kiếm vé xe đạp , em thấy cũng  tìm  xe cũ nữa, lấy vé  mua xe mới luôn."
Thẩm Đạc  cô một cái, trong đầu  là hình ảnh  đạp chiếc xe đạp mới tinh, chở Bạch Thục Hoa, trong làn gió mát  bóng cây...