Bạch Thục Hoa cũng  giả vờ tiểu thư, vội vàng ăn ngấu nghiến, cảm giác đói bụng thật khó chịu.
 
“Đủ ? Không đủ thì gọi thêm một cái bánh nướng nữa.” Thẩm Đạc hỏi.
 
Bạch Thục Hoa lắc đầu, nuốt bánh nướng trong miệng xuống: "No .”
 
Thẩm Đạc cũng  khuyên nữa: "Để dành bụng cũng , trưa nay chúng   ăn ngon. Anh   yêu , nhất định  ăn mừng một chút.”
 
Bạch Thục Hoa hừ nhẹ một tiếng: "Tự luyến.”
 
Như thể cô    yêu .
 
 cô vẫn đồng ý  ăn mừng.
 
Bình thường   việc gì hai  cũng  ăn ngon, huống chi hôm nay là ngày hai  chính thức trở thành  yêu,   ăn một bữa thật sự là   với bản .
 
Quan trọng là: "Trưa nay ăn gì?”
 
Từ  bữa thịt cừu nướng nguyên con đó, cô  kỳ vọng khá lớn đối với Thẩm Đạc.
 
Thẩm Đạc hỏi: "Em ăn thịt lừa ?”
 
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Ăn chứ. Trên trời thịt rồng,  đất thịt lừa, đó là thứ .”
 
Thẩm Đạc  cô  kén ăn: "Có một nhà chuyên  thịt lừa, chúng   thử xem.”
 
Bạch Thục Hoa nghiêng đầu  : "Sao em cảm thấy  đột nhiên mở công tắc tìm kiếm mỹ thực .”
 
Thẩm Đạc sờ sờ mũi,  chút ngượng ngùng: "Anh  tìm  mấy chỗ ăn ngon . Mấy ngày nay  tâm thần bất an, cũng  thể  hướng dẫn viên du lịch, nhưng ở nhà còn khó chịu hơn,  liền mượn xe của  Chứ Cường,  khắp nơi tìm những quán ăn nhỏ  đặc sắc,  nghĩ nếu em  đồng ý với . Anh vẫn sẽ tiếp tục đeo bám em, dẫn em  ăn ngon,   em sẽ đổi ý.”
 
Bạch Thục Hoa nũng nịu: "Trong mắt , em là đồ tham ăn ?”
 
Thẩm Đạc bắt đầu đảo mắt  quanh.
 
“Hừ!”
 
Thẩm Đạc vội vàng xin : "Em  ,  mới là đồ tham ăn.”
 
Bạch Thục Hoa cũng  giận lắm, ngược  còn  cảm động. “Anh  tìm  món gì ngon ,   dẫn em  ăn nhé.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-512-d.html.]
Thẩm Đạc vội vàng đồng ý: “Được.”
 
Bạch Thục Hoa ăn nốt miếng bánh nướng cuối cùng: "Đi thôi.”
 
Thẩm Đạc cũng  dậy theo: "Em   là  mang chìa khóa   là chúng   xem phim .”
 
Đã là  yêu, nhất định   xem phim.
 
Bạch Thục Hoa cũng   chỗ nào để : "Vậy thì  thôi.”
 
Tuy rằng cô  quá hứng thú với những bộ phim hiện nay, nhưng hẹn hò mà. Điều quan trọng là bầu  khí,  liên quan lắm đến bản  bộ phim.
 
Thẩm Đạc : "Em   lúc em    nghiệp ,   lo lắng như thế nào . Anh sợ rằng  khi  nghiệp,  sẽ  còn lý do gì để  tìm em nữa, chúng  sẽ dần dần xa cách.”
 
Bạch Thục Hoa liền : "Làm   thể như  .”
 
Thẩm Đạc mỉm  với cô: "Bây giờ em  đồng ý  bạn gái của  ,  cũng  còn lo lắng nữa.”
 
Thẩm Đạc  : "Xem phim xong, nếu còn sớm, chúng   chợ xem . Anh  mua phiếu mua đồng hồ và phiếu mua xe đạp.”
 
Bạch Thục Hoa  ủng hộ việc  mua đồng hồ. Vì công việc cần mà, nhưng mua xe đạp thì  vẻ  cần thiết lắm: "Không    học lái xe ?”
 
Thẩm Đạc bèn : "Có xe đạp,  đến Ký Đại sẽ thuận tiện hơn, Chủ Nhật cũng  thể chở em  chơi.”
 
Bạch Thục Hoa mường tượng  hình ảnh gió mát,  trai trẻ và cô gái xinh ,  chút động lòng: "Vậy thì mua .”
 
Cũng  tốn bao nhiêu tiền.
 
Thẩm Đạc bắt đầu giao nộp tài chính: "Bây giờ   trong tay gần ba nghìn ba trăm tệ, một phần  gửi ngân hàng, một phần giấu ở nhà, ngày mai  sẽ  lấy  đưa cho em.”
 
Đã đồng ý giao quyền quản lý tài chính  thì  .
 
Bạch Thục Hoa vội vàng xua tay: "Đừng, đừng mà. Chưa cần , em  là   cơ mà.”
 
Đợi đến khi hai  thực sự trở thành một gia đình  hãy tính.
 
Bây giờ cô mà để quản lý tiền là thế nào?
 
Thẩm Đạc tủi : "Em   giúp  quản lý tiền ?”
 
Bạch Thục Hoa đau đầu, vội vàng giải thích: "Tiền gửi ngân hàng là gửi kỳ hạn cố định thì đừng động  nếu  lãi suất sẽ mất hết. Còn tiền mặt  đang , chẳng   còn  mua nhà ,  còn  đồng hồ và xe đạp nữa.”