Bạch Thục Hoa băn khoăn cả buổi chiều,  nên  chuyện của  với các chị ở ký túc xá  .
 
Chỉ là  ngại thôi.
 
Nghĩ  thì,  đây cô  ngốc, Tiêu Tiểu Vũ chắc  sớm nhận  .
 
“Hay là  luôn ,  đường đường chính chính yêu đương,  gì  mà ngại.”
 
Bạch Thục Hoa lẩm bẩm, dựa theo nguyên tắc   ngại thì  khác ngại, cô quyết định  sớm cho xong.
 
Thế là Tống Na  về đến nơi   một quả b.o.m dội thẳng  đầu.
 
 mà phản ứng  là  nhỉ?
 
Sao mà bình tĩnh thế?
 
Tiêu Tiểu Vũ nhún vai, dùng ngón tay  động tác véo véo: “Sớm hơn chị tưởng tượng một chút, cứ tưởng là em cần thêm thời gian để nhận  cơ.”
 
Trương Hồng Phương  chúc mừng: "Thẩm Đạc  lắm, giờ cũng  kiếm tiền   còn  với em nữa,   hai đứa hạnh phúc nhé."
 
Vương Tân cũng góp lời: "Chắc là nhờ bữa thịt cừu nướng nguyên con hôm nọ ."
 
Lý Giai càng trêu chọc: "Mọi   xem em   tính là bà mai ? Thẩm Đạc là em giới thiệu đấy nhé."
 
Mọi   ha ha , tính chứ!
 
Chỉ  Trương Hồng Phương là  lên tiếng chúc mừng: "Út , em  với gia đình ? Dù bây giờ   chuộng tự do yêu đương, nhưng mà..."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-516-d.html.]
Cô    hết câu, nhưng   đều hiểu ý.
 
Bạch Thục Hoa cũng  Trương Hồng Phương là   cho .
 
Bạch Thục Hoa bèn : "Em định tìm hiểu thêm, xem quan điểm  hợp  ,  thói quen nào em  chấp nhận  . Đợi khi nào quan hệ  định hơn  em sẽ  với gia đình. Với  em cũng    bốc đồng mà nhận lời yêu đương, em suy nghĩ kỹ lắm ."
 
Tiêu Tiểu Vũ là   tò mò nhất: "Thế em cân nhắc những gì nào? Kể chị  với."
 
Bạch Thục Hoa dành thời gian để sắp xếp  câu chữ, chủ yếu là vì suy nghĩ thật sự của cô so với thời đại  quá táo bạo, nên  "gia công"  một chút.
 
"Thực  hồi nhỏ em sống ở nông thôn,   nhà máy thuốc ở thị trấn  thành lập, bố  em mới  đó  công nhân. Ở nông thôn   nhiều bà  chồng khó tính, thậm chí còn   hành hạ con dâu đến chết. Nên trong lòng  chút ám ảnh, thấy việc lấy chồng thật đáng sợ,  hòa nhập  một gia đình xa lạ,  còn  khả năng  hành hạ,  là những suy nghĩ tiêu cực. Theo năm tháng, em cũng thấy  suy nghĩ  đủ  diện, quá tiêu cực, cũng   nhiều  lấy chồng hạnh phúc mà."
 
Bạch Thục Hoa lái câu chuyện sang hướng khác, sợ các chị trong kí túc xá  ảnh hưởng.
 
"Vậy nên việc     gia đình,  thể với  khác là khuyết điểm, nhưng với em  là ưu điểm  lớn, đúng là của   bỏ thì  khác thèm."
 
Tống Na thở dài: "Út là em út,  ngờ   suy nghĩ sâu sắc như . Chị thì  kết hôn , chị   là em  đúng đấy,  chồng chị thực  cũng , cũng  cố ý gây khó dễ gì cho chị.  mà sống chung thì vẫn  lúc va chạm, bây giờ thì nửa năm bọn chị mới về nhà một ,  còn mang tiền về cho bố , đúng là xa thơm gần thối."
 
Vương Tân cũng : "Đó là bởi vì cả em và Thẩm Đạc đều  thể tự lo cho bản ,  cần dựa dẫm  bố  hai bên."
 
Tiêu Tiểu Vũ chống cằm: "Vậy thì chị cũng  tìm  đàn ông  ."
 
Lý Giai liếc cô : "Em đừng  thế, đàn ông   thì nhiều, nhưng  mấy ai  như Thẩm Đạc."
 
Bạch Thục Hoa tiếp lời: "Đó cũng là một trong những ưu điểm em thích ở  . Anh  chỉ mất  đầy nửa năm   tiếng phổ thông gần bằng em , đủ thấy   nỗ lực như thế nào."
 
Bạch Thục Hoa  tiếp: "Hơn nữa em cũng  lười, em  hỏi   về việc nhà   thế nào? Anh     lo hết, cái gì   cũng  . Em cũng   ỷ  như ,  thể chia sẻ với  là  ."
 
Trương Hồng Phương hiếm khi tỏ  ngưỡng mộ: "Cái đó  đấy, đàn ông mà chịu bỏ cái  xuống để  việc nhà  dễ ."