Sáng mùng một, bốn   cùng  chơi mạt chược.
 
Buổi trưa ăn lẩu.
 
Dùng bếp lò đồng, nước dùng  nhạt, nhưng thịt dê ngon quá, ăn đến nỗi ai nấy đều toát mồ hôi.
 
Mùng hai, mùng ba Thẩm Đạc dẫn Tiểu Vũ  chúc Tết hai  sư  nên  đến nhà cô.
 
Mùng bốn,  nhiều đơn vị bắt đầu  , bố Bạch   học chụp ảnh, tiện thể rửa luôn ảnh chụp Tết.
 
Bạch Thục Hoa và Thẩm Đạc cũng  tìm du khách để kiếm tiền.
 
Năm nay trôi qua nhanh như một cái chớp mắt.
  
Bạch Thục Hoa  khi tìm  khách du lịch thì giao cho Thẩm Đạc, cô  cảm,  bắt đầu sổ mũi .
 
Bố Bạch  xót con gái, bảo cô uống loại thuốc vạn năng của thời đại  'Thuốc giảm đau.’
 
Bạch Thục Hoa  uống mà chỉ ở nhà uống nhiều nước nghỉ ngơi, định dùng sức đề kháng của bản  để giải quyết virus.
 
Sự thật chứng minh, cơ thể cô vẫn  .
 
Ba ngày  cô  gần như khỏi hẳn.
 
Tuy nhiên cô cũng  lập tức   mà cùng bố Bạch  xem nhà.
 
Cuối cùng cũng     bán cửa hàng.
 
Lại là nhà máy.
 
Một nhà máy cơ khí lớn, chuẩn  bán cả một dãy phố.
 
Họ cũng  dời nhà máy.
 
Bạch Thục Hoa và bố Bạch  thấy một dãy cửa hàng, đều là cửa hàng đang kinh doanh.
 
Chỉ là những căn nhà cấp bốn xây bằng gạch đỏ bình thường,   nhà hai tầng, cũng   sân .
 
Diện tích một căn chỉ  bảy tám chục mét vuông.
 
“Bố, diện tích  vẻ  nhỏ ạ." Bạch Thục Hoa cẩn thận cân nhắc, vẫn cảm thấy nhỏ.
 
Bố Bạch đáp: "Không  thì mua hai căn liền kề, đập thông  là rộng rãi ngay."
 
Bạch Thục Hoa gật đầu, như  cũng .
 
Bây giờ mua nhà đúng là khó thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-544-e.html.]
 
“Bố, bố  ai  ?" Bạch Thục Hoa tò mò hỏi.
 
Cô tìm kiếm bấy lâu nay mà  tìm  căn nào phù hợp,  mà bố Bạch mới  mấy ngày  tìm  hẳn một dãy nhà đang rao bán.
 
Hơn nữa vị trí ở đây còn  , giao thông thuận tiện, tương lai sẽ là trung tâm của trung tâm.
 
Bố Bạch  chút đắc ý: "Lúc giúp   chụp ảnh, bố    ,  đó  hỏi thêm vài câu.  chúng     trong nhà máy, giá cả sẽ  cao."
 
Bạch Thục Hoa  chút ngạc nhiên: "Đã bán  ngoài ,   còn phân  hai giá?"
 
Bố Bạch cũng  mua với giá nội bộ, tiếc là họ    quen.
 
Thêm nữa là thời gian quá gấp gáp, ông cũng   thời gian để  quen thêm  mới.
 
Chỉ  thể bỏ thêm tiền thôi,  tiền của con gái  đủ, trong tay ông vẫn còn một ít.
 
Ông kể cho con gái  những thông tin nội bộ mà ông : "Con xem bây giờ nhiều cửa hàng kinh doanh  , phần lớn đều thuộc về nhà máy, cũng là để phục vụ công nhân trong nhà máy, cho nên chủ yếu đều bán những thứ  là vì họ  chuyển  cùng nhà máy, còn như nhà hàng quốc doanh, tiệm cắt tóc đều thuộc về nhà nước,   sẽ   ."
 
Bạch Thục Hoa gật đầu: " mà mấy gian nhà đó   là của nhà máy ? Sao họ   chỗ khác, nhà máy sắp xếp thế nào  chứ?”
 
Bạch Thục Minh lắc đầu: "Bố cũng  , đều là của công, chắc chắn họ  lo liệu  thỏa. Chúng   nhanh lên, kẻo   mua hết mất.”
 
Hai bố con họ bất giác bước nhanh hơn.
 
Nói là đến mua cửa hàng, bảo vệ lập tức cho bọn họ , còn  bụng chỉ đường cho họ.
 
Rất nhanh bọn họ   đến văn phòng, bên trong  ồn ào náo nhiệt.
 
Quả nhiên   nhiều  đến mua cửa hàng.
 
Bạch Thục Hoa và bố Bạch  , bắt đầu chen  trong.
 
 với  hình nhỏ bé của Bạch Thục Hoa thì   chen lấn .
 
May mà bố Bạch  khỏe,  nhanh chóng chen lên phía .
 
Cô cũng  chen chúc nữa mà  từ phía   ngóng tình hình.
 
Chưa đầy năm phút, bố Bạch  chen .
 
Kéo cả Bạch Thục Hoa  ngoài.
 
“Rất nhiều  trong  họ   đến mua cửa hàng, mà là đến gây chuyện với lãnh đạo đấy.” Bố Bạch ném  một quả bom.
 
Bạch Thục Hoa trợn tròn mắt: "… Không giống mà, cũng   ai la hét gì?”
 
Có tố chất thế cơ .