Bạch Thục Hoa từ  đến nay vẫn   cảm tình gì với bà Bạch: "Không ,   bà    mắng  cũng  mắng  nữa, chúng  cách bà   như  mà."
 
Thực  cũng  đến mức đó, cô chỉ phóng đại lên mà thôi.
 
Mẹ Bạch  rầu rĩ: "Tết nhất còn  về ."
 
Bạch Thục Hoa bèn : "Vậy thì để bố tự về."
 
Mẹ Bạch  chút do dự: " đấy,  mới lên còn chạy  chạy   gì, vé tàu hỏa  rẻ ."
 
Bạch Thục Hoa khẽ nhếch mép, rõ ràng là  Bạch    tàu mấy ngày liền chứ gì.
 
"Mẹ,  khi  lên Bắc Kinh, ông bà nội   gì ?"
 
Cô chỉ đơn thuần là tò mò.
 
Mẹ Bạch bĩu môi: "Ông con xưa nay vẫn thế, bà nội con thì  thể  gì , chỉ trách móc  với bố con nhẫn tâm, vô ơn,  chịu phụng dưỡng gì cả. Mẹ với bố cũng bàn bạc ,   hàng năm sẽ may quần áo mới, chăn đệm mới gì đó,  gửi thêm hai mươi đồng."
 
Bà   như  là  cho con gái lớn  là họ  bỏ bê bố  già.
 
Tuy   thỏa thuận   nuôi dưỡng, nhưng quà cáp hàng năm họ  từng thiếu một  nào.
 
Bạch Thục Hoa gật đầu: "Vậy là  , chỉ cần  mắc bệnh nặng thì   đủ sống."
 
Mẹ Bạch cũng : "Bố con với bác Hai con vẫn còn liên lạc, nếu họ thật sự ốm nặng, chúng  cũng  thể bỏ mặc ."
 
Bạch Thục Hoa tự  kiếm  tiền,  còn là  nhiều tiền, đối với mấy chục đồng một năm đương nhiên  cần quá để ý.
 
Cho dù   cảm tình gì với ông bà Bạch, nhưng nếu bố  Bạch bằng lòng thì cô cũng tán thành.
 
"Con gái lớn, ngâm thế nào ,  lưng   kỳ lưng cho." Mẹ Bạch vỗ Bạch Thục Hoa.
 
Bạch Thục Hoa vô thức nuốt nước miếng: "Mẹ, con tắm rửa thường xuyên,     đất ,  nhẹ tay chút."
 
Cô    kỳ đến sưng lên.
  
Bạch Thục Hoa bảo  Bạch nghỉ ngơi hai ngày, nhưng bà nhất quyết  chịu, sáng sớm vẫn cùng hai  họ đến tiệm chụp ảnh.
 
Về phần Bạch Tiểu Quân,    theo Thẩm Đạc.
 
Thẩm Đạc dẫn    gặp  nước ngoài.
 
Hôm nay cũng khá trùng hợp, họ  mở cửa   khách,  là hai cô em gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-561-e.html.]
 
Mẹ Bạch  dạo một vòng trong tiệm chụp ảnh  vội vàng  cùng Bạch Thục Hoa tiếp khách.
 
Bạch Thục Hoa mời hai    xuống.
 
Trong phòng  một chiếc bàn  nhỏ, bốn cái ghế đẩu.
 
Mẹ Bạch cũng  xuống theo.
 
Bạch Thục Hoa lấy  một chiếc kẹp giấy: "Hai vị là  đầu đến tiệm Venus chúng ,   các gói chụp của chúng  ?"
 
Hai  nhanh chóng trả lời, tuy là  đầu tiên đến đây, nhưng họ   bạn bè  qua, đối với các gói chụp   hiểu , họ trực tiếp chọn gói mười đồng.
 
Bạch Thục Hoa  giấy hẹn, còn bảo hai  trả tiền.
 
Hai  đều  do dự, mỗi  trả mười đồng.
 
Bạch Thục Hoa cất tiền: "Gói mười đồng  thể  ba bộ quần áo, lát nữa chúng  sẽ  trang điểm  quần áo, hôm nay chụp xong ngày   thể lấy ảnh, nếu  lấy gấp thì cần thêm một đồng."
 
Hai  đều   ý định lấy gấp, cảm thấy ngày  lấy ảnh là  .
 
Chỉ là  chụp ảnh cho , họ định gửi ảnh về quê.
 
Bạch Thục Hoa tỏ vẻ hiểu ý.
 
Cô dẫn hai  đến phòng trang điểm,  quần áo.
 
Hai     thích chiếc váy cưới bởi vì nó quá bắt mắt.
 
Bạch Thục Hoa giải thích cho hai : "Đây   váy thường, mà là chiếc váy  nước ngoài mặc khi kết hôn, nhưng hai vị  mặc chụp ảnh cũng ."
 
Hai cô gái tuổi còn nhỏ, da mặt mỏng,   là cô dâu mặc đều xua tay từ chối, chỉ là trong mắt vẫn lộ rõ vẻ tiếc nuối.
 
Bạch Thục Hoa cũng  khuyên nữa: "Hay mặc quân phục , chúng   váy quân phục, cũng   yêu thích."
 
Hai  đều gật đầu.
 
Bộ đầu tiên   quyết định.
 
Bộ thứ hai là một chiếc váy vải hoa nhỏ màu trắng.
 
Bộ thứ ba là sườn xám kẻ caro màu hồng.
 
Đây cũng là đồ mới ,  là dịu dàng, thích hợp với những cô gái trẻ trung.