Thẩm Đạc tiếp lời: "Hay là chúng  thuê một chiếc taxi,  cũng thoải mái hơn.”
 
Thầy lang  đồng ý: “Được đấy,    tìm nhà luôn.”
 
Bạch Thục Hoa vội vàng : "Bố cháu cũng đang tìm giúp , ông   tìm ở gần đây.”
 
Như  hai nhà ở gần  cũng tiện bề chăm sóc lẫn .
 
Sau  Bạch Tiểu Quân qua  cũng tiện.
 
Thầy lang cũng  ý : " mà    bán  . Thục Hoa, căn nhà  của nhà cháu mua bao nhiêu ?”
 
Bạch Thục Hoa giơ một ngón tay lên: “Hơn một nghìn đồng một chút.”
 
Bạch Tiểu Quân và Tống Tiểu Băng đều lộ vẻ mặt kinh ngạc, nhà cửa đắt quá!
 
Thầy lang  gật gù: "Giá  cũng .”
 
Vẫn  trong phạm vi ông   thể chấp nhận .
 
Bạch Thục Hoa cũng cảm thấy như : "Bây giờ giá nhà đang tăng lên .”
 
Tương lai chúng còn tăng hơn nữa.
 
Vì  cô cảm thấy mua nhà bây giờ vẫn còn rẻ, chỉ là: "Rất ít  bán.”
 
Dù  thì nhà ở thương mại  bắt đầu  xây dựng.
 
Thẩm Đạc tiếp lời: “Nghe    bán mấy căn tứ hợp viện  phá.”
 
Bạch Thục Hoa lạp tức hứng thú: “Xa chỗ  ? Rộng bao nhiêu, mấy gian?”
 
Thẩm Đạc đáp: “Anh cũng chỉ mới  , cách đây  xa,  bộ  mười mấy phút là tới, cách một con phố, cũng là tứ hợp viện hai gian nhưng  đây  chia cho mười mấy hộ gia đình, bây giờ yêu cầu trả  nhà, những  đó  chịu. Có  thì dọn   nhưng nhà cửa   phá tan hoang cả. Anh   đến cả ngói cũng  lột , còn hai nhà  gì cũng  chịu dọn, hình như  trong nhà   già bệnh tật, công an cũng   cách nào, họ  dám mạnh tay đuổi  sợ  liên lụy.”
 
Bạch Thục Hoa khẽ chậc một tiếng: " là chơi , nhưng loại    khó đối phó.”
 
Muốn đối phó với kẻ vô , cách  nhất là vô  hơn họ.
 
Thẩm Đạc cũng  đồng ý: “Ừm, chủ yếu là chủ nhà là  hiền lành,   cách chơi .”
 
Thầy lang cảm thấy đây là một cơ hội: “Ngày mai dẫn ông  xem thử.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-569-e.html.]
Gặp nhiều phiền phức như  chắc chắn  thể ép giá xuống .
 
Tống Tiểu Băng  vẻ  lo lắng: "Ông ngoại, nhỡ  họ  chịu  lý lẽ thì  ạ."
 
Cô  sợ ông   thương.
 
Bạch Tiểu Quân vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Không  , ngày mai em cũng  cùng, em sẽ bảo vệ sư phụ."
 
Bạch Thục Hoa đảo mắt, chỉ với  hình cò hương đó thì bảo vệ  ai chứ.
 
Ở nhà cơm nước đầy đủ, Bạch Tiểu Quân cũng thuộc dạng ăn khỏe, nhưng mà   đang tuổi lớn nên  cứ cao dong dỏng.
 
Thầy lang lắc đầu: "Không cần con , sư phụ chỉ đến xem qua thôi, cũng sẽ   với họ là  mua nhà, mua nhà là chuyện lớn,  thể quyết định vội vàng ."
 
Bạch Thục Hoa  đồng tình: " ."
 
Phải  là gừng càng già càng cay,  thầy lang điềm tĩnh thế .
  
Ngày mới, Thẩm Đạc đưa thầy lang  bằng taxi.
 
Bố Bạch chở  Bạch và Bạch Tiểu Quân, Bạch Thục Hoa chở Tống Tiểu Băng (chiếc xe đạp  là của Thẩm Đạc) cùng  đến tiệm chụp ảnh.
 
Vừa  tiệm, Bạch Tiểu Quân  bắt đầu ba hoa: "Rộng ghê, chị ơi, cái gì đây, tấm ván trắng to thế  để  gì ."
 
Bạch Thục Hoa vội vàng ngăn cản: "Đừng  động ,  hỏng cẩn thận bố cho ăn đòn đấy."
 
Tại  tiệm của cô  thể chụp cho các cô gái  hơn,   là dựa  photoshop, bây giờ còn   kỹ thuật đó , mà là dựa  kỹ thuật chụp ảnh, một  góc chụp  thể kéo dài chân khiến  trông cao ráo hơn.
 
Tấm ván  tương đương với tấm hắt sáng,  thể  cho da trắng và mịn màng hơn.
 
Tống Tiểu Băng đang xem từng bộ quần áo .
 
Bạch Thục Hoa cũng mặc kệ cô ,  xem gì thì xem.
 
Bạch Tiểu Quân  chạy đến bên cạnh bố  Bạch: "Mẹ đang  gì đấy?"
 
Mẹ Bạch đáp  hai chữ: "Đừng phiền."
 
Bạch Thục Hoa vẫn  thương em trai: "Mẹ đang trang điểm, đừng  quậy."
 
Phụ nữ khi trang điểm đều  thích   ở bên cạnh  phiền.
 
Mẹ Bạch bây giờ  thành thạo , chỉ bảy tám phút là trang điểm xong.