Bạch Tiểu Quân chạy về hỏi thật, may mà   đều khen ngợi, lúc     thấy kỳ lạ nữa, cũng  bài xích việc tỉa lông mày nữa.
 
Bạch Thục Hoa chỉ tỉa sơ qua cho    bảo  .
 
Cậu  hí hửng chạy  chụp ảnh.
 
"Chị, chị mau  đây, chụp với em một tấm." Bạch Tiểu Quân  bắt đầu ba hoa.
 
Bạch Thục Hoa đành   qua, Bạch Tiểu Quân ôm lấy cô định chụp ảnh.
 
Bạch Thục Hoa vỗ  tay  : "Chụp thế  chán chết, chúng  tạo dáng đặc biệt một chút."
 
Bạch Tiểu Quân càng thích thú hơn: "Dáng gì?"
 
Bạch Thục Hoa đảo mắt: "Em cúi xuống."
 
Bạch Tiểu Quân  miễn cưỡng nhưng vẫn cúi xuống.
 
Bạch Thục Hoa chớp lấy thời cơ nhảy phốc lên lưng  nhóc: "Haha... Em cõng chị chụp, đặc biệt ?"
 
Bạch Tiểu Quân kêu lên: "Chị xuống nhanh , chị nặng quá!"
 
Bạch Thục Hoa nhất quyết  xuống, bám chặt lấy    buông.
 
Bố Bạch  những  can ngăn, còn : "Đừng  lắc lư, bố chụp  ."
 
Bạch Thục Hoa vỗ  đầu   : "Đứng im nào, hai giây là chụp xong ,   ống kính!"
 
Bạch Tiểu Quân phùng má, theo bản năng   ống kính thì  bố Bạch chụp .
 
"Cạch!" Chụp xong .
 
Bạch Tiểu Quân thấy chụp xong thì bắt đầu quậy phá, định hất Bạch Thục Hoa xuống: "Xong , chị xuống nhanh ."
 
Bạch Thục Hoa cố tình trêu chọc: “Không  em là  lớn  , cõng chị một lát cũng   ?”
 
Cậu  tức tối  sang mách : “Mẹ,  xem chị kìa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-571-e.html.]
 
Mẹ Bạch đẩy nhẹ Tống Tiểu Băng: “Tiểu Băng, cháu cũng lên , ba đứa chụp chung một tấm nào.”
 
Cậu  lập tức lên tiếng: “Em  cõng nổi hai  !”
 
Bạch Thục Hoa   lập tức nhảy xuống: “Thôi khỏi cõng. Em xong ,   ba phút mà chân  run .”
 
Cậu   thừa nhận: “Em  run !”
 
Bạch Thục Hoa  để ý đến   nữa, cô khoác tay Tống Tiểu Băng  im,  đó ấn    xuống  mặt hai : “Bố, chụp như  .”
 
Sau đó, bọn họ chụp thêm một bức ảnh gia đình.
 
Khách đến chụp ảnh dần dần đông lên.
 
 khách  nhiều nên  cần Bạch Thục Hoa  mặt.
 
Thục Hoa bèn tranh thủ  tán gẫu với Tiểu Băng và  em: “Hai  thấy  sự khác biệt giữa tiệm chụp ảnh tư nhân và tiệm của nhà nước ?”
 
Cậu  gật đầu,  đó nhỏ giọng : “Tiệm nhà  đắt hơn.”
 
Bạch Thục Hoa  đồng ý lắm: “ chi phí của nhà  cũng cao mà, nào là mỹ phẩm, trang phục,  cả thợ trang điểm nữa, những thứ đó đều là tiền đấy.”
 
Cậu  chỉ tay   Bạch: “Mẹ cũng tính là chi phí á?”
 
Bạch Thục Hoa gật đầu: “Tất nhiên là tính ,  còn  lĩnh lương hàng tháng cơ mà, bố cũng . Tuy tiệm chụp ảnh là của nhà , nhưng tiền công và chia cổ phần là hai chuyện khác ,  thể đánh đồng.”
 
Cậu   vẻ  hiểu lắm, Tống Tiểu Băng   lập tức hỏi: “Vậy chị chiếm bao nhiêu cổ phần?”
 
Bạch Thục Hoa đáp: “Ngôi nhà  là của chị, coi như là vốn đầu tư,  cả máy ảnh, trang phục, bao gồm cả ý tưởng đều là của chị,  nên chị chiếm một nửa.”
 
Mắt   mở to: “Vậy bố  đầu tư gì?”
 
Bạch Thục Hoa đáp: “Đầu tư sức  chứ . Chị còn   học,   thời gian quản lý.”
 
Cậu  nhỏ giọng : “Chị,  chẳng  chị thiệt thòi lắm .”
 
Khóe miệng Bạch Thục Hoa cong lên, cô  ngay  em trai ngốc nghếch  sẽ  suy nghĩ nhiều.