Cô  xin phép để đến bảo vệ luận văn.
 
Bạch Thục Hoa chạy đến ôm từng  một, dặn dò họ một  điều cần lưu ý khi bảo vệ luận văn, cô    xong nên   kinh nghiệm.
 
Sau khi hẹn  thời gian ăn bữa cơm chia tay, Bạch Thục Hoa mới luyến tiếc rời .
 
Thẩm Đạc đương nhiên   cùng: “Thục Hoa, sang năm em   thể  dạy  nhỉ?”
 
Bạch Thục Hoa gật đầu: “Ừ, giáo viên  như , còn sẽ sắp xếp cho em công việc giảng viên.”
 
Năm thứ hai nghiên cứu sinh cũng cần thực tập  nhiều, cô  ở  trường, đương nhiên thực tập cũng ở trường.
 
Hiện tại trường đang thiếu giáo viên, cho nên việc cô  lên bục giảng gần như là chắc chắn.
 
Thẩm Đạc đỏ mặt,  lắp bắp: “Vậy chúng …?”
 
Bạch Thục Hoa lập tức hiểu ý ,  đây họ  từng  chuyện về tương lai của hai .
 
Bạch Thục Hoa  thích tận hưởng tình yêu,   kết hôn sớm.
 
 thời buổi  yêu  lâu mà  kết hôn sẽ  giục giã, nên cô lấy cớ công việc để lảng tránh.
 
Cô gãi đầu: “Sang năm em vẫn là sinh viên,   giáo viên.”
 
Vậy là  thể trì hoãn thêm một năm nữa.
 
Chưa đến hai mươi tuổi  kết hôn, thật sự cô  thể chấp nhận .
 
Cô vẫn chỉ là một đứa trẻ!
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-575-e.html.]
Thẩm Đạc cũng  ép buộc, ngược  còn  dễ  chuyện: “Vậy thì chờ sang năm em  nghiệp, em   nghiệp là chúng  kết hôn,   ?”
 
Bạch Thục Hoa cảm thấy cô  thể trì hoãn thêm  nữa.
 
Thẩm Đạc  càng ngày càng khó lừa nên cô chỉ  thể gật đầu.
 
Thẩm Đạc sợ cô đổi ý, bèn : “Về  với cô bác luôn,  những thứ  chuẩn  sớm.”
 
Bạch Thục Hoa đảo mắt: “Nhà cửa  thứ đều  chuẩn  xong , còn gì cần cả năm trời để chuẩn  nữa. Hơn nữa em cũng   quá phô trương, chúng  cần chất lượng chứ  cần hình thức.”
 
Dù  thì bây giờ hai nhà đều  giàu , nếu  to quá sẽ  gây chú ý.
 
Cô   là   tiền mà   hưởng thụ, nhưng cô chỉ  hưởng thụ một cách lặng lẽ,     khác dòm ngó.
 
“ , hai ngày nữa ký túc xá chúng em ăn liên hoan chia tay,  cũng  nhé.”
 
Ăn liên hoan chia tay  dẫn  yêu  cùng.
 
Đối với các bạn cùng phòng của cô, Thẩm Đạc  quen mặt nhớ tên , nhưng  thực sự   họ  phân công   nên  trực tiếp hỏi, đây cũng   là bí mật gì: “Chị Na với   đều   ? Có ai ở  Bắc Kinh ?”
 
Bạch Thục Hoa đáp: “Chị Na  ở  Bắc Kinh,  đây chị   về quê  kỳ nghỉ, ở  Bắc Kinh kiếm tiền chính là  mua nhà,  đó đón các con lên, chị  cho rằng giáo dục ở Bắc Kinh là  nhất.   rể Na   ,    về quê, hai   cãi  một trận vì chuyện , cuối cùng chị Na  nhượng bộ, chủ yếu là hai đứa nhỏ cũng   lên đây, một  chị   cũng  .  về quê cũng  tệ,  nghiệp Đại học Bắc Kinh thì ở  cũng là miếng bánh ngon, chị   phân thẳng  Sở Giáo dục cấp tỉnh, chức vụ cũng  thấp, coi như là bước chân  con đường chính trị ,     sẽ  thị trưởng, tỉnh trưởng cũng nên.”
 
Thẩm Đạc gật đầu phụ họa: “Chuyện đó cũng  thể lắm. Chị Giai chắc chắn là ở  Bắc Kinh  nhỉ?”
 
Bạch Thục Hoa gật đầu: “Chị  ở  Bắc Kinh,  Đài Truyền hình Bắc Kinh, cũng là một đơn vị .”
 
Hoặc  thể  đó là một đơn vị  trong tương lai.
 
Thẩm Đạc hứng thú : “Vậy   chúng   thể xem thấy chị   tivi .”
 
Bạch Thục Hoa lắc đầu: "Không , chị   bên hậu trường, quản lý mảng phiên dịch,  giống như  dẫn chương trình  phóng viên. Cho  một ví dụ đơn giản,  tin tức nước ngoài  bộ đều là tiếng Anh, lúc  cần chị  dịch,  đó  dẫn chương trình mới  thể phát sóng  TV.”