Bạch Tiểu Quân phồng má: “Em  lấy truyện tranh mà.”
Sau đó   bắt đầu lục lọi, từ cổ áo lấy  một quyển truyện tranh.
Bạch Thục Hoa giật giật khóe miệng, đây là nhét  trong  : “Em  sợ rơi mất .”
Bạch Tiểu Quân ngẩng đầu: “Em nhét quần áo  trong quần ,  rơi  .”
Tống Tiểu Băng  lớn  cầm lấy cuốn truyện tranh: “Còn  ấm nữa nha.”
Bạch Tiểu Quân  cẩn thận nhét truyện tranh  trong ,  đó mới tiếp tục : “Em thích con cù nên mang đến chơi, bọn họ thèm thuồng cũng  chơi. Em sợ bọn họ cướp  hỏng nên  dùng giun để đổi, mười con giun bằng một  chơi.”
Bạch Thục Hoa nhướng mày: “Bọn họ  đếm  ?”
Cô tỏ vẻ nghi ngờ.
Bạch Tiểu Quân lắc đầu: “Tất nhiên là    nhưng em  mà.”
Tống Tiểu Băng khen ngợi: “Tiểu Quân thông minh lắm. Nếu  thông minh thì ông ngoại chị cũng   em, ông  yêu cầu cao lắm.”
Cô bé   hứng thú gì với y thuật nhưng ông ngoại cũng từng dạy cô bé.  nửa năm   từ bỏ, Tống Tiểu Băng   năng khiếu .
Những loại thuốc đó quá nhiều, cô bé nhớ lẫn lộn cả lên.
Bạch Thục Hoa cong môi: “Đừng khen nữa, khen nữa là nứt mũi  mất, em  chỉ  chút thông minh mà thôi.”
Than ôi! Sao cô cũng thành phụ  kiểu Trung Quốc .
“Chị  cho em một chuyện, chuyện của hai trợ lý  rối tung lên .” Tống Tiểu Băng hạ giọng.
Bạch Thục Hoa lập tức thấy hứng thú: “Sao thế?”
Cô  hứng thú  .
Tống Tiểu Băng kể  những gì  : “Ông ngoại chị  vẫn còn kẹt ở chỗ đăng ký. Hình như  thanh niên trí thức đăng ký, đại đội trưởng   lắm nhưng đội trưởng dân quân  , đó là con gái của bà . Ôi, tóm  là  lộn xộn. Đại đội trưởng tìm ông ngoại chị , đợi họp  thể xong sẽ định danh sách  đưa cho ông ngoại chị. Ước chừng  đến lúc tuyết rơi, đến lúc đó     lên núi sẽ  thời gian họp .”
Phản ứng đầu tiên của Bạch Thục Hoa là bố Bạch   đúng 'Tóm  là đừng để bà nội tham gia  là .”
Tống Tiểu Băng gật đầu: “Ông ngoại chị mới  thèm quan tâm, ông   phiền chuyện . Tiểu Quân, em học hành cho  là  thể  ông ngoại chị khám bệnh, ông   thể nghỉ ngơi .”
Bạch Thục Hoa  nhịn  mà dội một gáo nước lạnh: “Em thấy mấy năm nữa cũng khó lắm, y học cổ truyền quá uyên thâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-95-a.html.]
Còn  một lý do nữa, ai  khám bệnh mà  tin bác sĩ già chứ.
Đối với những thiếu niên còn  mọc hết lông tơ thì họ thiếu tin tưởng là điều  bình thường.
Bạch Tiểu Quân nắm chặt nắm đấm: “Em lợi hại lắm đấy!”
“ đúng, em lợi hại!”
“Ha ha ha...”
Ba   vui vẻ trở về phòng y tế.
Sau đó Bạch Thục Hoa  chút khó xử.
Xử lý những con giun  thế nào đây.
Dùng nồi sắt của thầy lang, nghĩ thôi cũng thấy  .
Thầy lang thích sạch sẽ, nếu  nồi nhà ông   đem  nấu giun,   còn ăn cơm  .
Cho nên vẫn  dùng nồi sắt nhà .
 nồi đó vẫn đang để trong nhà, ở đó    bếp.
Được , việc  cô   , đợi bố Bạch tối về  hãy để ông dựng một cái bếp tạm thời .
Bây giờ quan trọng là ăn cơm, ăn cơm.
Ăn cơm xong, Tống Tiểu Băng háo hức chơi con cù. Còn Bạch Tiểu Quân thì  thầy lang gọi .
Bạch Thục Hoa  chút kích động, học nhanh như , quả nhiên câu  xưa  sai, gần chùa thì  hưởng lộc.
Ừm... Mẹ Mạnh ba  dời nhà cũng  lý.
Buổi chiều cũng   chuyện gì mới, Bạch Thục Hoa và Tống Tiểu Băng  học, Bạch Tiểu Quân   đào giun nhưng miệng vẫn lẩm bẩm, đây chính là mang theo nhiệm vụ học tập.
Bạch Thục Hoa  nhịn   chút thương cảm cho em trai.
 cũng  giúp  gì nhiều, quyết định    hợp tác xã sẽ mua thêm mấy viên kẹo cứng.
Thực  cô  mua kẹo Đại Bạch Thỏ hơn, đó là kẹo sữa bổ dưỡng hơn.