phiếu, cô lấy   phiếu.
Chỉ  thể tạm thời dùng kẹo cứng.
Bạch Thục Hoa  lớp thì thấy  chỗ  của  một chiếc đệm ,   xa hoa.
Nó  to, trực tiếp rủ xuống. Gấp đôi cái cô tự đan  đó.
Tay nghề đan cũng  cao,  đủ dày, còn dám  cô đan .
Bạch Thục Hoa tiến lên, dùng tay sờ sờ,  đó  cầm lên xem kỹ. Đa phần là cỏ dại,    bộ là cỏ u la.
Phải  rằng cỏ u la là một trong ba bảo vật của Đông Bắc,  ấm áp  mềm mại, 
hơn nhiều so với cỏ dại thông thường.
Hời hợt! Quá là hời hợt!
Cô  nhịn  mà mím môi.
Người  cũng khá mặt dày, thế mà còn tự  đến tận cửa: "Thế nào,  hơn cái cô đan nhiều chứ?"
Bạch Thục Hoa gật đầu thừa nhận: "Tốt hơn cái  đan thật nhưng chất liệu thì cũng na ná."
Người  còn  vui,   tưởng  thể   lời khen: "Cô lắm chuyện thế!"
"Không   lắm chuyện, mà là các  lắm chuyện, rõ ràng cỏ dại khắp nơi  thể đốt lửa,  dùng đệm của . Sao thế, bắt nạt   ?! Thấy  nhỏ con, đánh   các  ."
Bạch Thục Hoa đút tay  túi, chuẩn  bất cứ lúc nào cũng  thể móc ‘Vũ khí’ .
Cô  chuyện hồi sáng  xong nên trưa nay  chuẩn  sơ, cũng    dùng  .
"Cô đúng là đồ nhóc con!" Người   xong, các bạn học xung quanh đều .
Bạch Thục Hoa  tức giận, cô lớn hơn chúng bao nhiêu chứ.
" sẽ tạm thời dùng cái đệm  . Anh đan cho  một cái bằng cỏ u la,  cần to thế . Lát nữa  trả  đệm  cho ,   phiền  nữa."
Xem cô  lý lẽ đến thế cơ đấy, chính cô còn cảm động.
Trên đường tan học, Bạch Thục Hoa còn khá thất vọng. Bạn nam   đủ cứng rắn, mặc dù  đồng ý đan cho cô một cái đệm  bằng cỏ u la nữa nhưng  chạy mất.
Khiến cho ‘Vũ khí’ cô chuẩn    đất dụng võ.
Lần  cô định "Giết gà dọa khỉ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-con-gai-ba-phai/chuong-96-a.html.]
"Tiếng tăm." (tương tự như cô  chỗ dựa)  thể kéo dài lâu, cần  "Thực chiến." một .
Thật đáng tiếc.
 cô nhanh chóng điều chỉnh  tâm trạng, đặc biệt là khi về nhà  thấy bố  Bạch, còn   nhiều nón thông.
Hôm nay bố   mùa lớn.
Nhanh chóng  chuyện chính: "Bố, xây cho con một cái bếp nhỏ . Hôm nay em trai  đào  nhiều giun đất."
Bố Bạch lau mặt thở dài, như thể sự mệt mỏi cũng theo đó mà trút : "Bố  tìm đại đội trưởng , về  xây cho con gái lớn."
Mẹ Bạch  thấy, : "Gấp gì chứ, ăn cơm xong  . Chúng  về sớm,   chừng đại đội trưởng còn  về, giúp em nấu cơm ."
Bố Bạch   xuống: "Con gái lớn, con  bếp kiểu gì?"
"Càng đơn giản càng , chỉ dùng để trụng giun đất."
Bạch Thục Hoa nhỏ giọng: "Không thể dùng nồi của thầy lang ."
Bố Bạch  đồng tình: " là  thể dùng . Bố  tìm mấy viên đá."
Bạch Thục Hoa vội : "Bố, con cùng bố ."
Hai bố con nhanh chóng dựng xong bếp. Thực tế là xếp đá bừa bãi,  thể kê  nồi sắt  để nó trượt là .
Bạch Thục Hoa cảm thấy  sai lầm ,  đơn giản như  trưa nay cô  tự  ,  cần đợi đến tối.
 cũng  muộn, gọi Bạch Tiểu Quân về cùng  giun đất.
Sau bữa tối, giun đất   phơi khô.
Dùng tấm rèm lớn của thầy lang, đây là thứ   dùng để phơi thuốc.
Cô hiểu lầm thầy lang , ông   ghét giun đất chút nào, còn  với cô rằng giun đất là một loại thuốc đông y còn gọi là địa long,  tác dụng bình can tiềm dương, tức phong chỉ
kinh, bình suyễn lợi niệu, thư cân hoạt lạc.
Còn  thuốc đông y  chỉ  thực vật, còn   nhiều động vật, côn trùng.
Lại mở rộng kiến thức một chút.
Bố  Bạch  tìm đại đội trưởng, mãi  thấy về.
Bạch Thục Hoa  chút đoán già đoán non, chắc là  mượn đất sét .