Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 179: Đặt ở mười năm trước, cô đã bị bắn c·hết!
Cập nhật lúc: 2025-09-10 13:56:52
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài cửa Tạ gia, tụ tập nhiều .
Quý Sóng Thường ăn mặc sạch sẽ, đối với cổng Tạ gia gào thét ngừng.
“Quách Tuệ Phương! Cô cái đồ phụ nữ lừa gạt thể xác và tinh thần ! Cô đây cho !”
Tần Xu Quý Sóng Thường đang ở cửa, chải chuốt đầu tóc, chỉ cảm thấy đổi diện mạo.
Cứ như là từ hình tượng một gã thô lỗ, đổi thành một công việc chính thức, một đàn ông tinh ăn lương nhà nước.
A Hoa tẩu chống nạnh, tức giận: “Ngươi từ chui ? Con gái nuôi Tạ gia chúng , những chuyện như ngươi !”
Quý Sóng Thường mặt đỏ tía tai, cứng cổ gào lên: “Ngươi gọi Quách Tuệ Phương đây, tao đối chất với cô !”
A Hoa tẩu híp mắt đe dọa: “Nếu ngươi lấy chứng cứ gì? Tạ gia chúng dạng !”
Quý Sóng Thường mắt đỏ ngầu, tức hộc m.á.u : “Tao chứng cứ! Ngươi hết gọi đây!”
Bà Tạ đang bậc thang, bỗng nhiên lên tiếng: “A Hoa tẩu, cô mời Quách Tuệ Phương đây.”
“Vâng, phu nhân——”
A Hoa tẩu còn giằng co với Quý Sóng Thường nữa, nhà gọi Quách Tuệ Phương.
Mọi vây xem đánh giá Quý Sóng Thường, tiến đến bên cạnh bà Tạ.
“Đây là chuyện gì ? Cô Gia Gia nhà các vị mới trở về ?”
Bà Tạ hai hàng lông mày nhíu chặt, biểu cảm ngưng trọng và lo lắng, ngắn gọn: “Chờ Tuệ Phương hỏi tình hình.”
Người nọ hạ thấp giọng : “Người đàn ông chính là cầm giấy thông hành , là cô Gia Gia đưa cho , các vị vẫn là đóng cửa xử lý thì hơn, bằng danh tiếng của cô Gia Gia đều hủy hết.”
Những xem náo nhiệt, vẫn là một bộ bụng, lo lắng cho danh tiếng của Quách Tuệ Phương.
Tần Xu đang kéo tay bà Tạ, trong lòng cảm thấy buồn .
Vở kịch mắt , chính là do bà nội cô tự tay sắp xếp.
Bà Tạ lấy lệ: “Trước hết xem tình hình .”
“Là ai tìm ?!”
Quách Tuệ Phương A Hoa tẩu dẫn , mặt cô thoa một lớp phấn dày cộp, giọng điệu thiếu kiên nhẫn.
Tần Xu Quách Tuệ Phương ở phòng giam cả đêm, ăn mặc một bộ váy thời thượng, mái tóc xoăn thời thượng chăm sóc tỉ mỉ, cũng thấy chút v·ết th·ương nào.
Người những chật vật, ngược một dáng vẻ đoan trang của tiểu thư sống trong nhung lụa.
Bà Tạ dùng khăn tay che miệng, tiến đến bên tai Tần Xu : “Thuốc trị th·ương em đưa cho đây, lãng phí cô ít, may mà cô thể hồi báo chúng một vở kịch để xem.”
Tần Xu tỏ vẻ hiểu rõ, giọng mềm mại: “Lát nữa em pha cho ngài một hộp thuốc trị th·ương khác.”
Làm thấy Quách Tuệ Phương một v·ết th·ương, ngược sẽ chọc nghi ngờ, như cũng khá .
Quý Sóng Thường thấy Quách Tuệ Phương, cảm xúc lập tức trở nên kích động, phẫn nộ gầm nhẹ: “Quách Tuệ Phương cô tại phá bỏ con trai của chúng !”
“?” Quách Tuệ Phương biểu cảm ngây ngốc, thần sắc kiêu căng: “Ngươi là ai ? Nói bậy bạ gì đó!”
“Cô quen ?!” Quý Sóng Thường mắt đỏ ngầu, hề hổ mà hô: “Trước đó giường , hảo ca ca tình ca ca kêu, bây giờ giả bộ quen !”
Quách Tuệ Phương phát hiện những xung quanh, dùng ánh mắt khác thường xem cô , tức đỏ mặt, chỉ mũi Quý Sóng Thường mắng,
“Ngươi câm miệng cho tao! Tao căn bản quen ngươi, ngươi từ chui cái thứ hạ cấp, đồ lưu manh!”
Quý Sóng Thường lạnh : “Ngực bên của cô một nốt ruồi đen lớn, m.ô.n.g bên trái còn một cái bớt to bằng nắm tay!”
Quách Tuệ Phương nghĩ tới chuyện riêng tư như , đàn ông mắt cũng sẽ .
Cô theo bản năng giơ tay, che n.g.ự.c bên , tay thì che m.ô.n.g trái.
Hành vi , rơi mắt , tất cả cần cũng .
Lời Quý Sóng Thường đều là thật!
Trong lúc Quách Tuệ Phương đánh giá với ánh mắt chán ghét, Tạ Lan Chi đến bên cạnh Tần Xu, đem bánh bao còn nóng hổi tay đưa đến miệng cô.
Giọng đàn ông trầm thấp dễ : “Còn nóng, ăn xem.”
Tần Xu mở miệng, cắn bánh bao, giọng rõ ràng: “Cảm ơn——”
Cô ăn, thưởng thức Quách Tuệ Phương gậy ông đập lưng ông trừng trị.
Không thể , thủ đoạn của bà Tạ vẫn đỉnh, hủy hoại danh tiếng của Quách Tuệ Phương, còn cô cảm nhận cái vị ấm ức oan uổng.
Quách Tuệ Phương ý thức thể chối cãi, tức giận kìm gầm rú lên.
“ quen ngươi! Ngươi đừng hươu vượn, vẫn là cô gái trong sạch gả chồng, ngươi bôi nhọ , cẩn thận cho bắt ngươi !”
“Phì!” Quý Sóng Thường nhổ nước bọt về phía cô : “Lúc cô ngủ với , chính là đồ l·ăng l·oàn chơi chán , nếu cô trúng cái rễ cây của lão tử! Quấn lấy gọi hảo ca ca, cũng sẽ cô lừa!”
“Cô là đồ phụ nữ vong ân bội nghĩa, mang thai con trai còn phá bỏ nó, lừa hết tất cả tiền của , là đưa sang Hương Cảng ăn, cùng kiếm tiền lớn!”
“Đó là suốt hơn 8000 đồng tiền! Là ăn mặc tiết kiệm, còn moi hết vốn liếng cha đều cho cô, nhưng cô mang theo tiền của trực tiếp biến mất!”
Quý Sóng Thường những lời thô tục khó , liên tục đội mũ lên đầu Quách Tuệ Phương.
Quách Tuệ Phương thẹn bực, tức giận đến cả run rẩy: “Ngươi hươu vượn! căn bản quen ngươi!”
“Cảnh vệ binh ? Đuổi cái tên lưu manh vô ngoài! Điều tra rõ thế nào mà ! Đem đưa đến công an nghiêm tra!”
Quý Sóng Thường từ trong túi móc , tấm giấy thông hành mà tất cả đều quen thuộc, tức giận phẫn nộ mà ném xuống đất.
“Tao thế nào mà ! Còn lúc cô là đại tiểu thư Tạ gia ở Kinh Thị, để tin tưởng nên cho một tấm giấy thông hành! Đây chính là cô tự tay giao cho !”
Cái kỹ thuật diễn hảo, một chút tỳ vết nào của , Tần Xu xem đến là trợn mắt há hốc mồm, cô thiếu chút nữa tin, hai thật sự một chân.
Quách Tuệ Phương bước nhanh lên phía , nhặt lấy tấm giấy thông hành, đúng là đồ của cô .
Khóe mắt cô nứt , biểu cảm kinh ngạc : “Chuyện thể nào! bao giờ đưa cho ngươi!”
Quý Sóng Thường la lớn: “Quách Tuệ Phương! Cô lừa thể , lừa tình cảm , l·ừa t·iền của ! Còn phá bỏ con trai !
Cô là đồ phụ nữ vong ân bội nghĩa, tâm địa độc ác như rắn rết! Lão tử đổ tám đời vận xui mới quen cô! Trả tiền! Đem hơn 8000 đồng tiền của trả cho ! Trả xong tiền chúng nhất đao lưỡng đoạn!”
Thời buổi hơn 8000 đồng tiền, thể coi là một tiền khổng lồ, những xung quanh đến thì một trận cảm thán.
Quách Tuệ Phương nắm chặt tờ giấy thông hành, biểu cảm ấm ức, phẫn nộ quát: “ lấy qua tiền của ngươi! Dựa cái gì cho ngươi tiền!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-179-dat-o-muoi-nam-truoc-co-da-bi-ban-chet.html.]
“Là cô giới thiệu cho giám đốc xí nghiệp kabushiki gaisha của Yamaguchi, cái ông gì đó tên là Ito gì đó, đại lão bản! Nói là cái gì bột a độc tố, dù thể kiếm tiền lớn! Cô nhanh thể kiếm gấp nhiều tiền, mới góp đủ hơn 8000 đồng tiền cho cô! Cô nếu là trả tiền, hôm nay liền !”
Quý Sóng Thường xong lời , trực tiếp xuống đất, một bộ biểu cảm vô bi phẫn.
Một tràng lời của , sắc mặt tất cả vây xem trầm xuống.
Xí nghiệp kabushiki gaisha của Yamaguchi? Họ Ito?
Hai thứ kết hợp với , khó nghĩ đến Nhật.
Trong đó biểu cảm của Tần Xu kinh ngạc nhất, mắt đầy sát khí chằm chằm, ánh mắt chột né tránh của Quách Tuệ Phương.
Tần Xu hít sâu một , giọng lạnh lùng cực kỳ bình tĩnh hỏi Quý Sóng Thường.
“Người ngươi , là tên Ito Masao ?”
Vân Vũ
Quý Sóng Thường thấy Tần Xu, ánh mắt lóe lên, nhanh khôi phục bình thường, dùng sức gật đầu: “! Chính là !”
Ito Masao! Thật đúng là là !
Cái gọi là chỗ dựa của Quách Tuệ Phương kiếp , thế mà là Nhật!
Tần Xu tức giận đến cả run rẩy, sự hận ý trong mắt cũng trút xuống.
Kiếp cô ở giới y học thành tựu nhất định, tính kế hai ba , một luồng sức mạnh liều mạng áp chế, dẫn đến cô mấy chấn hưng y thuật Tần thị, đều liên tục gặp trở ngại.
Lần vấp ngã lớn nhất của cô, là Nhật vu khống tội danh đ·ánh úp truyền thừa, thiếu chút nữa cấm trong giới y học.
Tần Xu quyền thế, còn gặp mấy ám s·át, cuối cùng nhờ đến Tôn gia tiếng trong nội các, lúc mới thoát khỏi sự áp chế của gia tộc Ito, cô thiếu chút nữa biến mất cõi đời .
Không ngờ, Quách Tuệ Phương kiếp những gây phiền phức cho cô trong hôn nhân, mơ ước sản nghiệp danh nghĩa của cô.
Ngay cả việc gia tộc Ito đuổi cùng g·iết tận cô, cũng tám chín phần mười liên quan đến Quách Tuệ Phương.
Chử lão gia tử , giận dữ gầm lên một tiếng: “Tạ Chính Đức!”
Ba Tạ bên cạnh bà Tạ, sắc mặt trầm xuống bước lên phía .
Chử lão gia tử mặt đầy phẫn nộ, chỉ Quách Tuệ Phương trầm giọng : “Người như ở tại đại viện chúng , là một sự sỉ nhục và khiêu khích đối với chúng !
Đừng quên những em từng c·hết , cũng đừng quên chúng ngày lành hôm nay, là dùng cái gì mà đổi lấy!”
Những xung quanh cũng bi phẫn : “Người cấu kết với Nhật, đều là phản đồ, là quân b·án n·ước!”
“Chính là! Ngày thường như là một , ngờ là cái thứ bằng heo chó!”
“Người như ở tại đại viện, sợ nửa đêm mộng du, từ phòng bếp xách d.a.o phay c.h.é.m cô !”
“Cho cô cút khỏi đại viện! Tất cả những cùng Nhật cấu kết, đều là Hán gian!”
Ba Tạ sắc mặt xanh mét Quách Tuệ Phương, trầm giọng chất vấn: “Cô thật sự những chuyện đó?”
“ !”
Quách Tuệ Phương với vẻ mặt chột , ngẩng cằm lên lớn tiếng phủ nhận.
Những xung quanh đều là tinh tường, thấy hết phản ứng đó của Quách Tuệ Phương.
Lúc , cho dù cô đến hoa mĩ thế nào cũng ai tin, tất cả dùng ánh mắt tràn ngập sự thù địch chằm chằm cô .
Ánh mắt ba Tạ như d.a.o nhỏ chằm chằm Quách Tuệ Phương: “Nói thật! Để phát hiện cô dối, tha cho cô!”
Quách Tuệ Phương lúc dám thừa nhận, nữa phủ nhận: “ thật sự …”
Lời của cô còn xong, Quách lão thái gia chống gậy cắt ngang: “Để !”
“Đứa nhỏ ở Hương Cảng ba năm, liên tục những nơi xa hoa trụy lạc, hiện nay Hương Cảng mấy đại xã hội đen, trong đó xí nghiệp kabushiki gaisha của Yamaguchi của Nhật, xưng bá một phương ở Hương Cảng.
Sớm hơn một chút năm họ dòm ngó Hương Cảng, dã tâm hề che giấu, hiện nay còn cùng tổng đốc Hương Cảng bắt mối quan hệ, hiện tại trị an Hương Cảng vô cùng hỗn loạn, cá chép lẫn lộn thật sự loạn, đều là họ quấy đục nước.”
Quách lão thái gia tạm dừng một lát, chỉ Quách Tuệ Phương : “Đứa nhỏ lúc , cùng đầu mục của hội Yamaguchi bắt mối quan hệ, để bảo vệ sản nghiệp Quách gia ảnh hưởng, vẫn luôn là mở một mắt nhắm một mắt.
Lần đem mang về, chính là định mang cô về Hương Cảng, thể gây thị phi như , Quách gia nuôi nổi!”
Lão thái gia chỉ là cầm quyền cự giả ở Hương Cảng, vẫn là đầu tư ban đầu lớn nhất giúp đất liền phát triển.
Lời ông , vẫn sức thuyết phục.
Quách Tuệ Phương nghĩ tới Quách lão thái gia, vẫn luôn hành động của cô .
Cô cảm giác trời sập, thần sắc hoảng sợ phủ nhận: “Không , chỉ là quen họ!”
“ thật sự cùng họ cấu kết, một phụ nữ căn bản phản kháng , vẫn luôn là giả vờ với họ, những thứ đó đều thật!”
Quách lão thái gia lạnh: “Vậy cô xem, mấy ngày cô Vũ trường Vừng Đen gặp ai.”
Quách Tuệ Phương hô hấp cứng , ngày đó cô là Ito Masao gọi .
Quách lão thái gia thấy cô còn chuẩn phản bác, một câu ấn c·hết cô : “Quách gia đời đời đều bám rễ ở Hương Cảng, dám thế lực trải rộng bộ Hương Cảng, nhưng chằm chằm một phụ nữ gốc rễ như cô, vẫn là dư dả, những chuyện dơ bẩn cô , từng vụ từng việc đều rõ ràng!”
“Quách Tuệ Phương!” Ba Tạ tức giận, gầm lên một tiếng: “Từ hôm nay trở , cô còn là Tạ gia , từ đến thì cút về đó!”
“Người ! Đem cô đưa đến cơ quan công an tiến hành điều tra, tra xem ba năm nay cô đều những chuyện gì!”
Cảnh vệ binh Đỗ Binh bước lên, kéo Quách Tuệ Phương rời .
“Không ! oan!”
“Các tin , khả năng những chuyện đó!”
Đỗ Binh nhưng những lời giải thích đó của cô , động tác thô bạo kéo .
“Khoan ——” khi ngang qua Chử lão gia tử, gọi .
Lão gia tử đến mặt Quách Tuệ Phương, ánh mắt sắc bén chằm chằm cô .
“Đặt ở mười năm , cô lão tử một b·ắn c·hết!”