Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 224: Muốn em!
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:40:19
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được, ! Anh thì thôi!” Tần Du tất nhiên là lĩnh hội thâm ý trong lời Cố Cẩn, chỉ đành hậm hực trả lời.
Đôi khi, trong một chuyện, Cố Cẩn cô cảm giác cứ như một đứa trẻ khó chiều.
“Anh gì thì . Anh vui là .” Tần Du sân, việc ở chuồng vịt cũng hòm hòm, cô rửa rau, chuẩn bữa tối.
Thấy Tần Du cắm cúi việc của , trong lòng dấy lên chút oán giận.
Vừa dọa đám bà già một trận, miệng khát. Anh cầm cái gáo, múc một gáo nước, chuẩn uống thì phát hiện Tần Du vẫn thèm liếc lấy một cái. Anh khó khăn rên lên: “Ai da, tay đau!”
“?” Tần Du ngẩng đầu, nhíu mày Cố Cẩn.
“Tay duỗi thẳng, cong lên . Vết thương đau!” Cố Cẩn trả lời.
“…” Tần Du càng nghi hoặc. Vết thương của đều ở lưng và ngực, liên quan gì đến việc uống nước? Vết thương ở cánh tay.
“Xương bả vai đau.” Cố Cẩn bồi thêm một câu giải thích.
“Anh thế nào?” Tần Du hỏi.
“Uống nước, đút .” Cố Cẩn thản nhiên .
Tần Du kinh ngạc đàn ông , uống miếng nước cũng đút?
Anh vì cô mà thương là thật, nhưng cần màu đến mức ?
Làm màu đến mức thì thôi , đằng trong mắt còn một tia ngượng ngùng nào.
Cô dậy, chùi chùi tay, nhận lấy gáo nước, đưa đến bên miệng . Tần Du kiên nhẫn dỗ: “Cố Cẩn bảo bảo, nào... nào... uống ! Ngoan, uống …”
Không bùa hộ mệnh của cô.
Hóa là chuyển sang chế độ “em bé”.
Vậy thì cứ coi là con heo con cô nuôi.
Heo con uống nước, tự nhiên là dỗ dành, đút mà ngại phiền.
“Phụt…” Nước còn kịp xuống họng Cố Cẩn phun hết. Chỗ nước kịp phun thì sặc cổ họng, Cố Cẩn sặc đến mức ho thở nổi, ho một hồi lâu, giọng mới định . Anh hỏi: “Em ‘nào nào nào’ cái gì? Em coi là heo ?”
Mỗi cô cho heo ăn, đúng là cô gọi chúng nó “nào... nào... nào...” như …
“…” Tần Du chính cũng nhận , đến khi nhận , cô liền nhịn : “Cái đó… hiểu lầm thôi, chắc chắn là nhầm .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“ hôm nay cùng em cả ngày trời ở công xã, em mượn danh tiếng của , ở công xã cáo mượn oai hùm! Lợi dụng xong, em đối xử với như hả?” Cố Cẩn Tần Du chằm chằm, mặt đầy vẻ hài lòng.
“Đâu ! Anh uống nước, em đang đút đây ?” Tần Du yếu ớt tỏ vẻ xin .
Không hiểu , càng thấy Cố Cẩn vui, cô càng thấy buồn .
“Cười trộm. Vẫn còn trộm! Dám coi là hổ, em hổ sẽ ăn thịt ? Em còn , còn nữa, ăn luôn em bây giờ!” Cố Cẩn hung hăng cảnh cáo Tần Du.
Tần Du cố gắng cho trông vẻ nhút nhát sợ sệt một chút, nhưng cố gắng một hồi, cô phát hiện thật sự tài nào trưng bộ dạng ủy khuất đáng thương đó, ngược , cô càng hơn.
Cố Cẩn , thích bộ dạng cô tức giận mà gì . Cô thì , cô cũng thích bộ dạng của Cố Cẩn, cái vẻ xử lý cô lắm mà gì cô.
Cô ngẩng đầu, dứt khoát nhịn nữa, cũng nín nữa. Tần Du nhếch môi, Cố Cẩn, hề sợ hãi : “Em cứ đấy! Anh ăn em !”
Mọi biểu cảm mặt Cố Cẩn đột ngột thu , thần sắc đông cứng. Anh cúi đầu thật sâu phụ nữ nhỏ bé mặt.
Cô gái nhỏ đang vô cùng đắc ý, khóe môi cong cong, lộ hai lúm đồng tiền nho nhỏ. Hàm răng trắng tinh, trong ánh mắt phản chiếu bóng núi xanh cây biếc, và cả… .
Cô , ăn em …
Trái tim Cố Cẩn ngay khoảnh khắc đó “loảng xoảng” một tiếng, kích thích mạnh. Anh cúi đầu, cúi , khóa chặt môi cô…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-224-muon-em.html.]
Môi cô mềm, tinh tế, cảm giác tiếp xúc tinh tế và mật đó phát điên…
“…”
Gáy tay Cố Cẩn giữ chặt, khuôn mặt trai đến nhân thần cộng phẫn đột ngột phóng đại mắt Tần Du, ngay đó, cảm giác tê dại truyền khắp …
Đầu óc trống rỗng.
Thời gian như ngừng .
Không khí trong sân chợt ngưng đọng.
Chỉ cơn gió nhẹ của hoàng hôn lướt qua sân.
Cảm giác quá quen thuộc. Tần Du, trong khoảnh khắc nhắm mắt , chợt bừng tỉnh.
“Buông ! Đồ khốn!” Tần Du dùng hết sức bình sinh đẩy Cố Cẩn , mặt đỏ bừng, phẫn nộ .
Đời , cô đặc biệt mong mỏi nụ hôn của , mật với hơn một chút.
mỗi đáp cô, đều chỉ bạo lực và giày vò.
Anh dùng sức c.ắ.n xé, chút thương tiếc.
Anh dùng cách tàn bạo nhất, thái độ ngạo mạn bừa bãi nhất, hung hăng chà đạp lên trái tim cô, lăng nhục cô.
Ngay , cô dường như thấy cái bản đáng thương của đời …
Bị hung hăng chà đạp, hung hăng lăng nhục mà vẫn tự cho là hạnh phúc…
“Cố Cẩn, phát điên cái gì ? Anh gì?” Tần Du gào lên, lớn tiếng chất vấn Cố Cẩn.
“Muốn em!” Cố Cẩn cũng dùng âm lượng lớn tương tự gào lên trả lời.
Anh thật sự điên .
Chỉ là một nụ hôn như thôi, mà cảm thấy dừng .
“Điên, thì cũng là vì em mà điên.” Cố Cẩn ý thức thái độ của quá khích, lúc những lời , giọng dịu ít, còn mang theo vài phần bất đắc dĩ.
Tần Du ngây ngẩn Cố Cẩn, đầu óc ong ong.
Nước mắt bỗng chốc trào , cô lớn tiếng chất vấn: “Cố Cẩn, đang hươu vượn cái gì ? Là ai giữ cách? Là ai ký thỏa thuận với ?”
“Anh hôm nay đúng là chập mạch ! Anh xin , mau xin ! Anh xin , sẽ coi như chuyện gì xảy !”
“ đúng là chập mạch mới với em cái thỏa thuận ly hôn ch.ó má gì đó!” Cố Cẩn khách khí mắng chính một trận, cao giọng, khí thế áp đảo : “Mặc kệ là thỏa thuận ly hôn. Cái thỏa thuận đó hiệu lực. Hiện tại, em là vợ của , chúng là vợ chồng! Chúng bái đường, đăng ký kết hôn! Hiện tại là vợ chồng, cũng là vợ chồng! sẽ ly hôn với em.”
“Cố Cẩn, đừng chơi ! với , đó là một sự hiểu lầm. Giữa chúng chuyện gì cả! Anh bây giờ là ý gì? Anh như đáng sợ lắm.”
“Ý của bây giờ chính là, thích em! yêu em! đàn ông của em! Cái gì mà xuyên qua hiện tượng bản chất! Tất cả bản chất đều là yêu em! là đàn ông của em! Nghe hiểu ?”
Mấy câu đó, Cố Cẩn gần như là gào rống lên.
Trái tim Tần Du va đập dữ dội, những lời tim gan cô run rẩy kịch liệt.
Cô phân biệt Cố Cẩn đang thật dối.
Chỉ cảm thấy thật sự đặt lên lửa nướng, nướng cho nóng lên một chút, cả dội cho một gáo nước lạnh…
Những giọt nước mắt kìm nén bỗng chốc trào , Tần Du nghẹn ngào : “Cố Cẩn, cho một cơ hội. Anh rút ngay những lời vớ vẩn, ! Anh thật sự dọa sợ đấy.”
“ thích em, yêu em, em sợ hãi đến thế ? Trong lòng em rõ ràng là thích , tại chịu thừa nhận?”
“ thích chỗ nào? Nói với nhiều như , đều bỏ ngoài tai!” Tần Du tức bực mà , cô cầm cái gáo, múc một gáo nước từ trong thùng, tạt thẳng lên đầu Cố Cẩn: “Nếu cái gì cũng chịu , thì bình tĩnh một chút !”