Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 226: Tôi yêu bà xã tôi ~!
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:40:21
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Con đàn bà đó giờ vênh váo hết ! Có Cố Cẩn chống lưng, đúng là sợ trời sợ đất, bằng nửa con mắt! Sao cứ lân la đến chuyện với nó, mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh gì!” Tần Du khỏi, Mã Vang liền khinh bỉ hỏi.
“Mã Vang, nghĩ đơn giản quá !” Hạ Thanh Liên đáp.
Trước khi rời khỏi nơi , bất kể Tần Du đối xử với cô thế nào, cô đều mặt dày mày dạn mà nịnh nọt.
Tần Du đang nắm giữ bí mật của cô .
Ngày nào Tần Du , ngày đó cô còn chịu sự uy hiếp.
Loại uy h.i.ế.p là vô hình, cô chỉ thể dùng sự đáng thương để đổi lấy sự đồng tình của Tần Du.
Hơn nữa, đây đúng kỳ nạn châu chấu, Tần Du ch.ó ngáp ruồi nuôi đàn vịt, nếu gì bất ngờ thì sắp lập đại công .
Nếu cô thể tham gia việc chăn vịt , thì thỏa.
“Chuyện thì gì phức tạp chứ, đây lo nó cướp mất suất sinh viên công nông của . Giờ suất đó chốt xong , nó cũng thành con mụ đàn bà chanh chua cả công xã c.h.ử.i rủa! Lẽ nào vẫn còn uy h.i.ế.p ?” Mã Vang ghét nhất là việc Hạ Thanh Liên lúc nào cũng vấn đề quá đơn giản.
Hạ Thanh Liên , đối với cái danh xưng mà gán cho Tần Du, cô tỏ vẻ hài lòng.
Trước xã viên trong công xã chỉ Tần Du hung dữ, hôm qua cô đuổi hết những đến xin vịt xuống núi, thế là chính thức trở thành mụ đàn bà chanh chua cả công xã công nhận.
Những từ nhà Tần Du trở về, lóc mắng c.h.ử.i cô, Tần Du cho vịt thì thôi, còn đưa cho họ dây thừng, bảo mấy hạng đàn bà gây sự vô cớ, hổ như họ thì thắt cổ hết .
Đám đàn ông của những phụ nữ đó tức chịu nổi, định tập trung lên núi tìm Tần Du, nhưng vợ cản , Tần Du bây giờ đàn ông chống lưng , đối phó nổi . Dân đen thì cứ hèn nhát mà sống .
Việc càng khiến Tần Du trở nên đanh đá và coi ai gì.
Những lời , cô thể tự mắng, để đám phụ nữ trong công xã cũng .
“Mã Vang, . Chúng tiếp tục bắt châu chấu .”
Những suy nghĩ , cô thể nào cho Mã Vang, một kẻ mãng phu đầu óc.
……
Việc cắt cỏ lợn đối với Tần Du mà , là chuyện quen tay quen đường.
Chuyện tương vịt muối ầm ĩ như , giờ chắc chắn vẫn còn nhiều đang nhòm ngó, cô thể hành động thiếu suy nghĩ.
Cắt xong một gánh cỏ lợn, nấu thành cám, Tần Du ngoài, trời vẫn còn sớm.
Hôm nay lúc đồng cắt cỏ lợn, cô quan sát kỹ đám mạ của công xã , cũng tệ lắm, châu chấu c.ắ.n phá.
Nghe mạ của các công xã khác c.ắ.n phá thảm, rốt cuộc là t.h.ả.m đến mức nào?
Tần Du chuẩn xem thử.
Trong sân thấy Cố Cẩn, Cố Cẩn ở đây, xe đạp của chắc chắn cũng còn.
Cô đành bộ sang công xã bên cạnh xem .
Tuy xa, nhưng vẫn .
“Kính coong, kính coong……” Đang đường lớn của công xã, lưng bỗng vang lên tiếng chuông xe đạp.
Tần Du cần đầu cũng là ai.
Cô .
“Này, đấy?” Cố Cẩn giảm tốc độ xe, hỏi.
“Không liên quan đến .” Tần Du cảm thấy bây giờ chung sống với , điều cần nhất chính là giữ cách.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“ đèo em !”
“Không cần!”
“ đèo!” Cố Cẩn .
“Anh đèo thì ?” Tần Du đầu, đôi mắt hạnh xinh ngập tràn tức giận, cô chịu sự uy h.i.ế.p của !
“Em , la lên đấy!”
“Anh la , la , la to lên!” Tần Du khách khí trả lời, cô sợ!
Nhớ chuyện hôm qua bắt nạt, giờ lòng vẫn nguôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-226-toi-yeu-ba-xa-toi.html.]
Cố Cẩn bất đắc dĩ thở dài, dừng xe đạp sang một bên, hắng giọng, hỏi ý kiến của cô nữa, “ la thật đấy!”
“Thích la thì cứ la! Anh la rách trời, cũng xe của !” Tần Du cứng cỏi .
“……” Cứng ? Con ngươi Cố Cẩn sâu thẳm, thở dài một , “Lần đừng trách . Là em ép .”
“……” Tần Du càng Cố Cẩn, càng thấy vô .
Sao ngược đời thế, là cô ép ?
nhanh, cô liền phát hiện, thật sự xem nhẹ sự vô và tùy tiện của Cố Cẩn.
“Vợ là Tần Du! yêu vợ ! thích vợ !”
Chỉ trong nháy mắt, bộ công xã đều vang dội giọng trầm thấp mà uy lực của Cố Cẩn.
Xung quanh công xã nhiều núi, cố tình chọn ngọn núi tiếng vang lớn nhất, một tiếng la , cả công xã đều là tiếng vọng.
yêu vợ !
thích vợ !
Vợ là Tần Du!
“Cố Cẩn, điên !” Tần Du khiếp sợ Cố Cẩn, vội vàng đưa tay lên bịt miệng !
Anh đang la cái quỷ gì ?
Bây giờ là thời đại nào?
Cái thời đại mà mặc cái áo tay cũng cho là đắn.
Cái thời đại mà yêu đương còn dám song song, một một giả vờ thiết!
Vậy mà dám la lên một cách trắng trợn như thế!
Các thôn dân đang lao động, thấy âm thanh , sự điên cuồng nguyên thủy nhất vốn đè nén bấy lâu, nháy mắt đốt cháy, cảm xúc dâng trào, kích động nổi lên.
Trời ạ, thanh niên trí thức từ trong thành phố tới đúng là cởi mở thật!
Mấy lời như mà cũng dám , giữa ban ngày ban mặt…
khi thấy xe đạp của Cố Cẩn dừng ven đường, tay Tần Du đang đặt mặt , trông vô cùng mật.
“Xem kìa, vợ chồng trẻ Cố thanh niên trí thức với Tần Du thiết quá!”
“Thân thiết cái gì? Thích với yêu, cứ thẳng thế? Ngượng c.h.ế.t !”
“Ngượng cái gì? thấy thích là . Lão già nhà , suốt ngày mặt nặng mày nhẹ, đàn ông đàn ang, việc về là ườn ghế, bắt hầu hạ cái cái , bao giờ một câu ấm áp!”
“Vậy bà bảo chồng bà đường lớn của công xã mà la như Cố thanh niên trí thức xem?”
“Đánh c.h.ế.t lão cũng la. Bà còn lạ gì đàn ông công xã , cứng đầu cứng cổ!”
“Chứ . Lão nhà cũng hơn gì nhà bà . Trẻ thật , thành phố tới thật !”
“Tốt cái gì? Cũng con Tần Du lẳng lơ cỡ nào, mới mê hoặc Cố thanh niên trí thức!”
“Bà đây là ăn nho nên chê nho xanh!”
Một đám phụ nữ, hâm mộ, ghen tị.
Hạ Thanh Liên cùng Mã Vang chuẩn trở về, liền âm thanh của Cố Cẩn vang vọng giữa núi rừng.
Tùy ý mà ngông cuồng.
Mỗi tự nhủ buông bỏ Cố Cẩn, nhưng Cố Cẩn tỏ tình như , cô hận đến mức siết chặt nắm đấm, một đ.ấ.m đ.á.n.h c.h.ế.t Tần Du.
Triệu Triều Hà cũng thấy giọng của Cố Cẩn, mỗi một câu đều như một mũi dao, đ.â.m thẳng tim cô.
Trước Cố Cẩn thích cô, cũng chỉ một mẩu giấy, bây giờ thông báo cho cả thiên hạ , thích Tần Du.
Tần Du thấy càng lúc càng nhiều ánh mắt đổ dồn về phía , cô nhíu mày, tay bịt miệng càng siết chặt, trầm giọng , “Im miệng! Im miệng cho !”
Cố Cẩn nhếch mép đắc ý, nhưng thể bỏ qua dễ dàng như , nhân cơ hội, hôn một cái lòng bàn tay Tần Du.
“……” Như một luồng điện chạy qua, từ lòng bàn tay đến tận đáy lòng, Tần Du giật nảy rụt tay .