Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 227: Lão nương đây sắp bị anh hành chết rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:40:22
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cố Cẩn, hổ! Đồ hổ!”
Cố Cẩn , thấy hổ, chỉ hỏi, “Xe, ?”
“?”
“Nếu , …” Cố Cẩn hắng giọng, định tiếp tục mở miệng, “Vợ là Tần Du…”
“Im miệng! ! !” Tần Du tức tối lên yên xe đạp của Cố Cẩn.
Anh cần mặt mũi, nhưng cô còn cần.
“Giận ?” Cố Cẩn chậm rãi đạp xe, giọng trầm xuống dò hỏi.
Tần Du thèm để ý đến .
Không chuyện với .
“Được . Đừng giận nữa. Anh cũng ý , chỉ em xe thôi.” Cố Cẩn thấy Tần Du mãi im lặng, nhớ cô gái dùng chiến tranh lạnh với , quyết định, là một thằng đàn ông, lúc mấu chốt vứt bỏ sĩ diện.
Giọng điệu mềm mỏng, còn mang theo vẻ vô tội.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trái tim đang tức giận của Tần Du xoa dịu một chút, nhưng trong lòng cô vẫn thuận khí, “Chỉ là xe, cần long trời lở đất như ? La như ho lắm ?”
“Anh bảo em , em . Em bảo la, thể la? Anh la, chẳng là chứng tỏ đàn ông ?” Cố Cẩn vô cùng vô tội trả lời.
Tần Du cảm thấy đầu sắp nổ tung.
Không sợ đàn ông mặt dày, chỉ sợ đàn ông giả vờ vô tội.
“Trời ơi, lão nương đây sắp hành c.h.ế.t !” Tần Du bực bội, đưa tay vò mạnh tóc .
Đối mặt với đàn ông lúc nắng lúc mưa , cô sớm muộn gì cũng tra tấn đến c.h.ế.t!
Cố Cẩn thể tưởng tượng dáng vẻ bực bội mà bất đắc dĩ của cô gái nhỏ lưng, mím môi nín , nghiêm túc , “Được . Đừng giận nữa. Sau chỉ cần em lời, tuyệt đối bất cứ lời nào em thích .”
“Anh bảo tin tưởng ?” Tần Du tức giận, “Hôm qua hứa hẹn thế nào? Mới qua một đêm! Giờ chuyện gì đây?”
“Em xem, chạm em, động em! Anh chỉ la mấy tiếng, mà đó là em ép .” Cố Cẩn cãi .
“Lại là ép !”
“Không . Không . Đừng giận nữa. Anh đảm bảo, nhất định giữ cách với em!” Ép gấp quá , tạm thời lùi một bước để tiến mười bước.
“Hi vọng đừng nuốt lời.”
“Anh tuyệt đối nuốt lời.” Cố Cẩn nghiêm túc .
Tần Du cuối cùng cũng một câu tương đối đắn, trong lòng cũng nguôi ngoai nhiều, màn kịch cô hiểu sâu sắc rằng, đối phó với đàn ông , thể dùng phép khích tướng, chỉ thể dỗ dành, “Cố Cẩn, tạm thời tin . Anh đừng thất vọng.”
……
Xe đạp nhanh chóng đến công xã bên cạnh.
Đứng bờ ruộng của công xã bên cạnh, Tần Du xổm xuống, quan sát kỹ tình hình ruộng lúa.
Rất nhiều lá mạ ăn, tình hình mấy lạc quan.
“Chúng công xã khác xem tiếp.” Tần Du cau mày .
Đi liên tiếp ba bốn công xã, tình hình đều tương tự, lá mạ châu chấu gặm nhấm, nhiều nơi, ngay cả cỏ dại cũng ăn sạch.
Tình hình t.a.i n.ạ.n nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng nhiều, nếu kiểm soát, đến khi nạn châu chấu thật sự bùng phát, mạ của công xã bọn họ cũng giữ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-227-lao-nuong-day-sap-bi-anh-hanh-chet-roi.html.]
Dưới tổ vỡ gì trứng lành.
Trị nạn châu chấu, chỉ là chuyện của công xã bọn họ.
“Cố Cẩn, chúng về tìm đại đội trưởng.”
Phải để đại đội trưởng liên hợp với đại đội trưởng các công xã khác cùng chống châu chấu.
“Công xã chúng nạn châu chấu nghĩa là thắng lợi, liên hợp với thị trấn và huyện, khống chế nạn châu chấu mới là thắng lợi thật sự.” Tần Du chau mày .
Cố Cẩn kinh ngạc Tần Du, cô vợ nhỏ nhà tầm và suy nghĩ lớn lao như .
“Mụ đàn bà đanh đá đến kìa! Chạy mau!”
“Chạy! Mọi mau chạy !”
Xe tiến khu vực xã viên tụ tập, Tần Du liền thấy nhiều đứa trẻ thấy cô là bỏ chạy, miệng thì gọi cô là mụ đàn bà đanh đá.
“……” Xem cái danh mụ đàn bà đanh đá , thím Xuân và thím Lữ ít tuyên truyền lưng cô.
“Giận ?” Cố Cẩn hỏi.
“Giận cái gì?” Tần Du hỏi .
“Thật sự giận?”
“Trong mắt họ chỉ mấy con vịt, mấy con gà. Rõ ràng là sai, còn đổ cho khác. So đo với những kẻ lòng hẹp hòi , chẳng là tự biến thành hẹp hòi . Cuộc đời , ngoài gà, vịt, ngoài ruộng đất , thực còn núi cao, biển rộng, còn nhiều thứ hơn thế nữa, so với những thứ đó, họ thật quá nhỏ bé. Nhỏ bé đến mức cuộc đời rộng lớn , họ chẳng đáng để nhắc tới.” Tần Du trả lời.
Cố Cẩn một nữa cô bằng con mắt khác.
Càng càng thấy cô vợ nhỏ nhà bình thường, núi xanh, biển rộng, sông núi, nhân dân, quốc gia… một cô gái như , sớm muộn cũng sẽ trở thành châu báu.
Nghĩ đến tương lai tiền đồ vô lượng của vợ , Cố Cẩn lập tức vui vẻ, trời ạ, nhặt bảo vật , nếu bà nội mà thấy vợ , chắc chắn sẽ đặc biệt yêu thích.
Hai đến nhà Tần Chấn Bân, liền thấy ông.
Ông còn trong phòng, mà là ghế mây.
Tần Chấn Bân ngẩng đầu thấy Tần Du, khuôn mặt giấu vẻ vui sướng, “Du Nha, cái lưng của chú Tần con hôm nay dậy , còn nữa!”
“Mới hai ngày, cách của con đúng là hiệu nghiệm thật!”
“Ôi chao, chỉ lúc liệt giường mới , thể chạy nhảy là hạnh phúc đến nhường nào.”
Tần Chấn Bân , mời Tần Du và Cố Cẩn xuống, hỏi, “Đêm qua thím Lữ bọn họ đến chỗ chú lóc, các con cho họ vịt. Mấy , kiến thức hạn hẹp, đổi trắng đen còn tưởng chú , chú mắng cho một trận đuổi về . Hôm nay các con ngoài, họ khó dễ gì chứ?”
Tần Du đầu Cố Cẩn, trả lời, “Chắc họ dám ạ.”
Có Cố Cẩn ở đây, họ thấy cô như chuột thấy mèo, trốn bao xa thì trốn bấy xa, cách duy nhất họ nghĩ để đối phó với cô chính là c.h.ử.i lưng.
Bị mắng thì mắng, cô cũng mất miếng thịt nào.
“Các con sợ là .”
“ , đại đội trưởng, chuyện con với chú. Vừa con và Cố Cẩn xem tình hình ở mấy công xã bên cạnh, vài công xã tình hình khá nghiêm trọng. Tuy bên hiện kiểm soát , nhưng sâu bệnh thì phòng trị đồng bộ mới hiệu quả.”
Tần Chấn Bân gật gật đầu.
“Lưng chú , con và Cố Cẩn đề nghị chú nên thương lượng với đại đội trưởng các công xã bên cạnh, tìm cách phòng chống chung. Nếu cần thiết, điều động cả đàn vịt của công xã chúng cũng .” Tần Du tiếp tục .
“Du Nha, con thể nghĩ xa như , chú vui. Không chỉ nghĩ đến công xã chúng , mà còn nghĩ đến việc chống nạn châu chấu cho cả thị trấn và huyện.” Tần Chấn Bân trịnh trọng gật đầu, , “Thực hai ngày nay, đàn vịt của công xã thu hút sự chú ý của công xã bên cạnh , đại đội trưởng bên đó đều ngỏ ý với chúng . Chỉ cần chúng đồng ý cho vịt , họ chắc chắn sẽ tranh giành lấy.”
Tần Du ngờ họ tính , nếu thì quá, cô thể tiếp tục bàn chuyện kế tiếp.