Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 248: Ôm vợ cảm giác sung sướng quá
Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:09:42
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Này, con bé béo , tao đến hỏi mày, là nể mặt mày . Mày còn nước tới ? Nhất định để tao mắng mày thì mới chịu , đúng ? Mày tin tao tố cáo mày !” Thím Lữ thấy nhẹ , liền hai tay chống nạnh, lập tức hung hăng.
Quách Quế Trân lạnh một tiếng, , “ thật đúng là cần cái mặt mũi của bà. Bà tố cáo , thì nhanh lên, gọi cả đại đội trưởng và cán bộ đại đội đến đây. vẫn vịt ở đây! Bà tưởng bà là ai?”
“Khi còn nhỏ, bà suốt ngày nhạo , lớn lên, bà suốt ngày cho cũng ai thèm. Bây giờ l.i.ế.m mặt đến xin bí phương, ai cho bà cái mặt đó? Bà cũng nên tự soi gương !” Quách Quế Trân cũng hai tay chống nạnh, sắc mặt lạnh băng, mắng một tràng, một từ c.h.ử.i bậy.
“Mày, mày, mày…”
“Biến cho khuất mắt! Chỗ chào đón bà!” Quách Quế Trân cầm lấy cây đòn gánh bên cạnh, vung thẳng về phía thím Lữ.
Không hù dọa, mà là đ.á.n.h thật.
Thím Lữ kinh hãi, may mà né nhanh, đòn gánh quật xuống ngay bên cạnh, nếu Quách Quế Trân đ.á.n.h trúng.
“Con đàn bà mà hung thế! Cả trưởng bối cũng đánh… Úi da…”
Thím Lữ còn định ầm lên, thì phát hiện Lương Quân và Cố Cẩn ở bên nhà mới đều đang về phía , bà lập tức xìu.
Cố Cẩn thì khỏi , bà dọa thắt cổ, ném thẳng dây thừng cho bà , cái bộ dạng hung thần ác sát đó, đến giờ bà vẫn còn sợ.
Còn Lương Quân, vì cưới Quách Quế Trân mà chấp nhận ở rể, bây giờ còn cưới, mà sợ vợ, Quách Quế Trân gì là nấy, Quách Quế Trân bảo sang trái tuyệt đối dám sang , Quách Quế Trân bảo đ.á.n.h , sợ là cũng lập tức vác gậy.
Không thể vớt vát gì, chỉ thể về .
Nếu mắng một trận, đ.á.n.h một trận, thì mất mặt lắm.
“Thấy . Loại còn nhiều.” Thím Lữ , Quách Quế Trân liền với Tần Du, “Người trong công xã, ai đến xin bí phương tương vịt muối đều thái độ . Trước ai cũng coi thường , bây giờ ai đến cũng thôi!”
“Loại chuyện , cứ giao hết cho . Dù Quách Quế Trân béo hung dữ, bọn họ cũng mới ngày một ngày hai.” Quách Quế Trân kiêu ngạo với Tần Du.
Tần Du bật , lý do của Quách Quế Trân đúng là tuyệt, “Chị Quế Trân, cảm ơn chị nhé.”
……
Bên Lương Quân tưởng vợ sẽ thiệt, ai ngờ còn kịp tay, Quách Quế Trân đ.á.n.h chạy bà già khó chơi đó.
Lương Quân say đắm Quách Quế Trân, vợ … thật là ngầu!
“Anh Cố, , cố gắng nỗ lực. Cái nỗ lực đó của , chút tiến triển nào ?” Lương Quân bên cạnh Cố Cẩn, giơ một ngón út lên, vô cùng đồng cảm hỏi Cố Cẩn.
Mặt Cố Cẩn lập tức đen sì, hỏi ngược , “Lương Quân, Cố của là loại yếu đuối ?”
Lương Quân chằm chằm mặt Cố Cẩn vài giây, ha hả , “Cái ai mà ?”
Người đời đều tưởng chị dâu bám theo Cố, nhưng tình hình thực tế là, Cố bây giờ đang "độc thủ phòng"…
“Lương Quân!”
“Vâng. Tin tưởng. Em tin!” Lương Quân thấy giọng điệu Cố Cẩn , lập tức giơ tay đầu hàng, , “Em khung cửa đây. Đi ngay. Anh Cố, cố lên!”
Mới hai bước, Lương Quân lui về, hạ giọng với Cố Cẩn một cách thần bí, “Anh Cố, , cái cảm giác ôm vợ sung sướng lắm, mềm như bông, còn thoải mái hơn cả chăn bông, đúng là sướng đến c.h.ế.t …”
“……” Cố Cẩn.
Hạ Thanh Liên cả ngày ngoài.
Tuy Úc Lệ Ba đến xin , nhưng cô vẫn cảm thấy mất hết mặt mũi khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-248-om-vo-cam-giac-sung-suong-qua.html.]
Chuyện của cô và Vu Đại Khang chỉ Tần Du , việc Úc Lệ Ba nhục cô mặt tất cả phóng viên và thôn dân, chắc chắn liên quan đến Tần Du.
Tần Du quản trại lợn, Tần Chấn Bân để Vu Đại Khang quản, Vu Đại Khang sắp xếp cho cô , một loạt chuyện , chừng cũng là Tần Du sớm tính toán.
Hạ Thanh Liên nhốt trong phòng, bên ngoài trời nóng như thiêu, trong phòng cô quạt cũng gió, chẳng mấy chốc, cả mồ hôi nhễ nhại.
“Thanh Liên, ở trong ? Tớ nhé.” Mã Vang gõ cửa phòng Hạ Thanh Liên.
Hạ Thanh Liên thấy Mã Vang, nước mắt liền rơi lã chã.
Mã Vang mày nhíu chặt, hỏi, “Cậu và Vu Đại Khang rốt cuộc một chân ?”
Hạ Thanh Liên ngẩng đầu, nước mắt rơi như hạt đậu, oan uổng mà vô tội , “Ngay cả cũng nghi ngờ em? Bà già đó đến xin , nếu là thật. Bà đến xin ? Em, em, c.h.ế.t quách cho !”
Nói xong, cô mở tủ, lấy một ít vải rách, vội vàng , “Anh đừng cản em. Em thắt cổ c.h.ế.t là sạch sẽ.”
Vừa đem mảnh vải thắt .
Mã Vang xổm xuống, giật mảnh vải tay cô ném xuống đất, hoảng loạn mà phẫn nộ , “Được . Tớ chỉ hỏi một chút thôi. Cậu đừng đòi sống đòi c.h.ế.t.”
“Người khác nghi ngờ em thì thôi, ngay cả cũng nghi ngờ em. Anh em sống thế nào? Mã Vang, chúng ở bên lâu như , một chút tin tưởng đó cũng ?” Hạ Thanh Liên đau lòng hỏi ngược .
Mã Vang chịu nổi khi thấy Hạ Thanh Liên , , “Tớ là chắc . Tớ…”
“Anh em chứng minh thế nào?” Hạ Thanh Liên quỳ thẳng dậy, trực tiếp hôn lên môi Mã Vang.
Mã Vang im động đậy.
“Em sẽ cho , mới là đàn ông của em!” Hạ Thanh Liên .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“……” Trái tim Mã Vang chấn động mạnh, và Hạ Thanh Liên ở bên lâu, nhưng Hạ Thanh Liên vẫn luôn thừa nhận quan hệ của họ, chỉ là lúc nhu cầu thì cô mới đáp ứng. Mà hôm nay, Hạ Thanh Liên với , cho mới là đàn ông của cô, cho danh phận.
Như hạn hán lâu ngày gặp mưa rào, lập tức đè Hạ Thanh Liên xuống.
Hai mây mưa một trận, mặc kệ bên ngoài ai phát hiện .
“Cậu lo khác ?” Xong việc, Mã Vang mồ hôi đầm đìa hỏi.
“Bọn họ thích ? Giờ cứ để họ .” Hạ Thanh Liên ôm lấy Mã Vang, thẹn thùng .
“Tớ thấy, là , tớ là bạn trai của . Nói là đàn ông quan hệ trần trụi quá, ảnh hưởng đại học.” Mã Vang nghĩ nghĩ .
Nói là " đàn ông", sẽ cảm thấy Hạ Thanh Liên kết hôn mà phát sinh quan hệ với đàn ông, ảnh hưởng đến danh dự.
Nói là "bạn trai", chính là ý đang tìm hiểu .
Người khác , sẽ cảm thấy quan hệ thuần túy hơn nhiều.
“Cảm ơn vì em mà suy nghĩ.” Hạ Thanh Liên tỏ vẻ cảm ơn, vẽ vòng tròn n.g.ự.c Mã Vang, cảm giác tê dại lan khắp , Mã Vang cảm thấy đời lên tới đỉnh điểm.
“Chỉ là, em cảm thấy, chuyện của em, nhất định giở trò quỷ!” Hạ Thanh Liên dậy, mặc quần áo xong, híp mắt .
“Ai? Lão t.ử đây thịt nó!”
“Lợi hại , nếu đó là Cố Cẩn thì ?”
“Nếu là , chỉ cần , lão t.ử đây cũng tới cùng.” Mã Vang oán hận trả lời.
“Anh thật!” Hạ Thanh Liên rạng rỡ, sắc mặt âm trầm, , “Vậy chúng bàn bạc một chút.”