Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 292: Lão nương đập nát đầu ngươi!
Cập nhật lúc: 2025-11-20 05:17:39
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh Cố… Chuyện …” Dưới chân núi, Lý Vệ Dân, vẫn luôn đợi Cố Cẩn, thấy Tần Du theo xe đạp của , liền nhíu mày, mắt đầy vẻ khó hiểu.
Tần Du lạnh lùng liếc Lý Vệ Dân một cái, thèm để ý đến , xe đạp dừng , cô lạnh lùng kiêu ngạo lên xe Cố Cẩn.
Vừa lên xe, cô liền quen tay ôm lấy eo Cố Cẩn.
“Muốn theo.” Cố Cẩn , mặt mang theo ý nhàn nhạt, mày mắt đều là vẻ cưng chiều.
“À.” Lý Vệ Dân đáp.
“Đi…” Cố Cẩn đạp bàn đạp, chiếc xe từ từ lăn bánh.
Lý Vệ Dân cưỡi chiếc xe Cố Cẩn đạp hỏng , giờ sửa , tốc độ xe rõ ràng bằng xe Cố Cẩn, nên vẫn luôn lẹt đẹt theo .
Tần Du đầu là thể thấy Lý Vệ Dân.
Càng , con ngươi cô càng lạnh, hóa , Cố Cẩn ngoài lêu lổng, Lý Vệ Dân cũng là đồng lõa.
Mấy thanh niên trí thức cũng lắm.
Lêu lổng mà cũng cùng như gây án.
Tần Du cố gắng chống đỡ tinh thần, cũng do men rượu còn nồng, là do xe đạp hóng gió đêm nên dễ mệt, bao lâu, cô cảm thấy buồn ngủ rũ rượi, đầu nặng trĩu dựa lưng Cố Cẩn.
Khi cô tỉnh nữa, là đang ở một bãi sông trống trải.
Thời tiết âm u, trời trăng , đen kịt một mảnh.
Trên bãi sông tối đen, chỉ vô ngọn đuốc, gió thổi cỏ dại kêu “xào xạc”, cùng với tiếng nước sông chảy chậm rãi “rì rào”…
Cô đang giữa một đám , Cố Cẩn và Lý Vệ Dân bên cạnh cô, tay họ cũng cầm đuốc.
Trừ hai họ, cô còn thấy Hứa Trụ, và vài tiểu thương ở chợ tự do, họ tụ tập với , ai nấy mặt mày nghiêm trọng, ở đây, cô còn thấy cả chị gái bán bánh bao.
Đối diện họ, cũng tụ tập một đám .
Đám ai nấy đều hung thần ác sát, cũng giơ đuốc, gã đàn ông cầm đầu vóc dáng nhỏ thó, trông như con sói đói, c.ắ.n nuốt bọn họ.
Người đàn ông cô quá quen thuộc, đây chẳng là Đặng Chương, vị doanh nhân nổi tiếng cả nước 20 năm , nhỏ mà năng lượng lớn, nhà từ thiện ?
Lúc cô chợ tự do, chính là mượn danh của ông .
Đặng Chương của 20 năm , mặt vĩnh viễn treo nụ bình dị gần gũi, ai ngờ Đặng Chương của 20 năm bộ dạng dữ tợn, mắt chuột tai dơi, ánh mắt âm hiểm độc ác thế .
Tần Du rùng một cái, cơn buồn ngủ bay sạch.
Người của chợ tự do, và của Đặng Chương, tụ tập ở bãi sông.
Liên tưởng đến chuyện ân oán ở chợ tự do mà chị bán bánh bao kể, Tần Du nhanh chóng phán đoán tình thế hiện tại.
Bọn họ đang tranh giành địa bàn?
Hóa … Cố Cẩn và Lý Vệ Dân là tới đây tụ tập đ.á.n.h ?
Cho nên, cái mà họ gọi là ‘lêu lổng’ thực là hành hiệp trượng nghĩa?
Kiếp và kiếp cô đều hiểu lầm Cố Cẩn?
Bởi vì cô và Hứa Trụ vẫn luôn ăn buôn bán, Cố Cẩn việc ăn của cô và Lương Quân thất bại, nên mới đến giúp ở chợ tự do?
Cho nên, Cố Cẩn xuất hiện, thực là vì cô?
Tần Du dùng cái đầu còn váng vất men rượu của nhanh chóng xâu chuỗi nguyên nhân hậu quả…
Chỉ là cô còn kịp nghĩ thông suốt, bên đối diện xông tới.
Người bên chợ tự do cũng chút sợ hãi mà lao lên.
“Cô Vương… Chúng qua một bên, đừng gây thêm phiền phức cho họ…” Chị bán bánh bao vội vàng kéo Tần Du sang một bên: “Cô gái đúng là quá trượng nghĩa! Đây là chuyện của chợ chúng , cô còn đưa cả đàn ông nhà tới.”
“…Không .” Không cô đưa Cố Cẩn tới, là Cố Cẩn đưa cô tới.
“ là một cô gái màng danh lợi. mặt những ở chợ tự do cảm ơn cô.” Chị bán bánh bao Tần Du giải thích, càng cảm thấy nhân phẩm cô quá .
“Hứa Trụ , nhất định xử lý gọn đám vương bát đản Đặng Chương. Không đ.á.n.h cho chúng nó bò lết như rùa đen thì dừng tay!”
“ cũng sợ c.h.ế.t . Cô xem, thời buổi , chút ăn dễ dàng gì?”
“Chúng nhất định thắng. Nếu Đặng Chương , hôm nay thu thuế , ngày mai thu thuế khác, thì còn ăn gì nữa.”
Chị gái léo nhéo bên tai Tần Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-292-lao-nuong-dap-nat-dau-nguoi.html.]
Tần Du một bên, nhưng ánh mắt vẫn luôn dán Cố Cẩn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Phải công nhận, thủ của Cố Cẩn đúng là quá , bắt, túm, đá, quật ngã, mỗi động tác đều hảo, những kẻ xông về phía , đối phó , gần như thể dậy nổi.
Lý Vệ Dân cũng tệ, tuy bằng Cố Cẩn, nhưng đối phó với đám , một chọi hai cũng thành vấn đề.
“Cô Vương, đàn ông nhà cô thủ thật!” Chị bán bánh bao ban đầu còn lo lắng, sợ bên Hứa Trụ yếu thế, nhưng càng , bên họ càng đ.á.n.h càng hăng, khí thế càng lúc càng cao, chị bán bánh bao càng xem càng hưng phấn.
Tần Du gật gật đầu.
Cố Cẩn thủ, cô , hôm qua mới đ.á.n.h với .
Cô thể một đối phó với sáu tên vô dụng , nhưng Cố Cẩn thể dễ dàng khống chế cô, cho nên cô cũng thủ của Cố Cẩn rốt cuộc đến mức nào.
“Người em mà đàn ông nhà cô mang đến, thủ cũng . Trừ đàn ông nhà cô, là đến .”
“Hứa Trụ , hôm nay Cố gia cũng tới! Xem , Cố gia tới, bên chúng cũng thua.” Chị bán bánh bao , chút tiếc nuối: “Cứ tưởng hôm nay nhất định sẽ thấy Cố gia, xem , Cố gia sợ là thấy .”
“Dù thì nếu bên thể thắng, Cố gia lộ mặt càng .”
Tần Du Cố gia sẽ đến, chợt hưng phấn.
Cố gia tới, cô cũng thấy thất vọng.
Một nhân vật truyền kỳ như Cố gia, cho dù giúp họ đ.á.n.h , chỉ cần lộ mặt, cho cô chiêm ngưỡng một phen cũng .
“A… Buông !” Hai bên vẫn đang hỗn chiến, bên Đặng Chương đột nhiên phát hiện ở đây còn hai phụ nữ.
Đánh với đám ở chợ tự do lâu như , bọn chúng phát hiện, chúng là đối thủ.
nếu thể bắt cóc hai phụ nữ bên , thì tình thế sẽ khác.
Vài tên lẻn qua, định đối phó Tần Du, Tần Du tung một cú đá cao, sút bay gã.
Chị bán bánh bao võ công, tóm lấy, hét lên một tiếng.
Tần Du đầu, con ngươi lạnh lùng, xông lên, đ.ấ.m một cú đầu gã đàn ông đang kẹp cổ chị bán bánh bao: “Lão nương đập nát đầu ngươi!”
Gã đàn ông đ.á.n.h cho mắt nổ đom đóm, mòng mòng…
“Đại tỷ, chị chứ?” Tần Du kéo chị bán bánh bao nhanh chóng chạy đến chỗ ít .
“Cái đám lưu manh thổ phỉ , hổ!” Chị bán bánh bao c.h.ử.i đổng, đối phó khác, bắt hai phụ nữ các cô.
Bắt nạt phụ nữ trẻ em!
“Các em, đ.á.n.h c.h.ế.t cái đám vương bát đản ! Các yên tâm, chúng tuy là phụ nữ, nhưng tuyệt đối kéo chân các !” Giọng chị bán bánh bao vang vọng bên bờ sông.
“Tí ô tí ô… Tí ô tí ô…” Trên bãi sông, chợt vang lên tiếng còi cảnh sát.
Tiếng còi cảnh sát cả hai bên đang giao chiến khựng .
“Mẹ kiếp! Hứa Trụ, thằng khốn, mày báo cảnh sát ?” Người bên Đặng Chương chửi.
“Mẹ mày mới báo cảnh sát! Đánh thắng báo cảnh sát, ?” Hứa Trụ cũng c.h.ử.i .
Bọn họ rõ ràng sắp thắng, cảnh sát tới.
“Rút!” Hứa Trụ hét lớn.
Người của chợ tự do, thấy tình thế , lập tức rút lui.
Làm ăn buôn bán nhỏ lẻ, nếu tóm đồn, thì .
Vả , chuyện giang hồ, đưa cục cảnh sát cũng giải quyết .
Cố Cẩn và Lý Vệ Dân bọc hậu, lúc chuẩn rời , xe cảnh sát nhanh chóng lao tới, xe bước xuống mười mấy gã đàn ông vạm vỡ, bọn họ mặc đồng phục cảnh sát, cầm dùi cui, hùng hổ vây lấy họ.
Tần Du cách đó xa, thấy đám , lập tức phẫn nộ, bọn họ cảnh sát? Rõ ràng là của Lôi Sơn, trong đó ba tên, chính là kẻ cướp cô !
Bọn ăn gan hùm mật gấu , dám giả mạo cảnh sát!
Giả mạo cảnh sát để dọa bọn họ!
“Này! Cô Vương, cô gì?” Chị bán bánh bao thấy Tần Du lao về phía , lập tức cản .
“Em xử lý bọn họ một chút.” Tần Du lao lên như một cơn gió.
“Cô cứu đàn ông nhà cô, thể hiểu. cô cứ thế xông qua…” Chỉ thêm phiền!
Lời còn hết, chị thấy Tần Du tung một cú đá cao, trực tiếp sút bay gã đang cầm dùi cui định vụt Cố Cẩn, động tác chuẩn xác, dứt khoát lưu loát, giọng chị bán bánh bao lập tức nghẹn trong cổ họng: “Đá quá!”