Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 337: Bởi vì cô ấy là vợ tôi
Cập nhật lúc: 2025-11-20 11:32:41
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Tụng vươn tay, : “Tần Tụng.”
Cố Cẩn nắm lấy tay , : “Chào !”
“Chào các vị! Cục trưởng của chúng mời vài vị qua một lát.” Có một cảnh sát mặc chế phục tới.
Cố Cẩn Tần Du, Tần Du gật gật đầu.
Ba theo xe cảnh sát đồn công an huyện.
Trên xe, cảnh sát đón họ kể một chút từ đầu đến cuối sự việc .
Mấy năm nay, trong nước liên tục xảy thiên tai, đời sống nhân dân gian khổ, điều cho nhiều tâm địa nảy sinh ý nghĩ đường tắt.
Băng nhóm của Long Triển chính là một tổ chức tội phạm tổ chức, chuyên buôn lậu những vật phẩm phi pháp, giá rẻ, nguy hại đến an của dân từ nước ngoài thông qua dãy núi bí ẩn ở Linh Khê trong nước để buôn bán, thu lợi nhuận kếch xù, đó nước ngoài tiêu xài.
Băng nhóm của chúng gần mấy chục , khi nếm mùi lợi nhuận kếch xù, càng thêm kiêu ngạo, lá gan cũng ngày càng lớn.
Các đặc cảnh tiến hành nhiều vây bắt, nhưng đều chúng trốn thoát.
Lần , đội của Hoàng đội nhận tin tức chúng chơi một vố lớn, nên từ tỉnh thành chạy tới, tính toán tóm gọn bộ.
“Tại các chọn tay ở bến xe?” Tần Du xong tình hình cơ bản mà đồng chí đặc cảnh , đầy nghi ngờ hỏi.
“Không chúng chọn xử lý bọn chúng ở bến xe. Mà là chúng nhận tin tức tạm thời, bọn chúng sẽ gặp mặt ở bến xe. Lúc đó thời gian gấp gáp, thể phân biệt thật giả, chúng chỉ thể chọn đến bến xe . Để bứt dây động rừng, chúng chọn tùy cơ ứng biến. Vả lúc đó bến xe cũng hành khách nào, nhưng ngờ đó, các vị đến.”
Tần Du nháy mắt hiểu , chả trách lúc đó bến xe giới nghiêm, là vì chuyện .
“May mắn đồng chí Cố thủ , thể tóm gọn bộ bọn chúng, phần lớn là nhờ đồng chí Cố!” Vị cảnh sát lúc đó ở hiện trường, nhưng về chuyện của Cố Cẩn, đời thế mà phản ứng và tốc độ nhanh như , thật kinh ngạc.
Cố Cẩn thần sắc đổi, thản nhiên : “Bởi vì cô là vợ .”
Con khi ở trong tình huống cực hạn, thể đ.á.n.h thức tiềm năng mà chính cũng .
Tần Du trong lòng dâng lên một tia ngọt ngào, cô càng tò mò hơn là câu “tóm gọn bộ” mà cảnh sát !
“Đám ác ôn xe đều bắt ?” Tần Du dò hỏi.
“Trên xe cảnh sát con tin, chúng bắt dễ như trở bàn tay! Đối với những kẻ liều mạng , chúng sẽ nương tay.”
Dừng xe xuống, thể cho bọn chúng một con đường sống, tù.
Những kẻ một mực phản kháng, liều mạng, bọn họ sẽ trực tiếp b.ắ.n hạ!
Bởi vì bọn chúng giống tội phạm bình thường, tội phạm bình thường còn thể cải tạo, loại là cơ hội cải tạo.
Bao nhiêu đồng chí và của họ c.h.ế.t tay bọn chúng, hôm nay cuối cùng cũng trút cơn giận.
“Vậy đồ bọn chúng, đều lục soát ?” Tần Du tiếp tục hỏi.
Mấy kẻ ở bến xe tuy mang theo hàng lậu phi pháp, nhưng chỉ với chút đó, trị giá đến mười triệu?
“Những kẻ hẹn gặp mặt ở bến xe hôm nay căn bản gì, bọn chúng giảo hoạt như hồ ly! Chúng cho chúng tin tức giả, Long Triển đích về hướng , là để thu hút sự chú ý của chúng . Hàng của chúng thật là thông qua một con đường khác, một nhóm khác đang vận chuyển. Bọn chúng chơi với chúng chiêu điệu hổ ly sơn.”
“Cũng may Hoàng đội của chúng phán đoán tin tức chuẩn xác, mắc bẫy của chúng. Long Triển vẻ đây đến dụ chúng , Hoàng đội liền thật sự mặt. Sau đó các đồng sự khác trực tiếp tóm gọn cả lẫn hàng của chúng.”
Nói đến đây, vị cảnh sát vênh mặt đắc ý.
Tần Du thở phào nhẹ nhõm.
Nghe xong những điều , chuyện đều khớp .
Bọn kẻ bắt cóc xuất hiện ở bến xe, nhưng thực tế, hàng hóa chúng chuẩn vận chuyển trong nước căn bản ở bến xe, bến xe chỉ là một điểm hẹn giả mà chúng tung .
Người cần bắt bắt , hàng hóa phi pháp cần thu giữ cũng thu .
Hai con con tin đáng thương ở đời , đời cũng bắt, họ thoát một kiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-337-boi-vi-co-ay-la-vo-toi.html.]
Về phần nội gián cảnh sát mà bàn tán, cô là vị nào, Long Triển Cố Cẩn b.ắ.n c.h.ế.t, hy vọng .
Tần Du đang trầm tư, Cố Cẩn bên cạnh cô, cũng đang trầm tư, vẫn luôn chăm chú ngoài cửa sổ, thần sắc lạnh lùng, thậm chí chút nặng nề.
Tần Du vươn tay, mười ngón đan tay , hỏi: “Anh đang nghĩ gì ?”
Cố Cẩn chậm rãi đầu, ánh mắt dừng Tần Du, thở một thật sâu, : “Vừa sợ!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tim Tần Du chợt hẫng vài giây.
Cố Cẩn mà cô , phóng túng, lạnh lùng, kiệt ngạo bất tuân, cô vẫn luôn cho rằng thật sự sợ trời sợ đất.
Hóa cũng lúc sợ hãi.
Mà nỗi sợ của , đ.á.n.h thẳng nơi yếu đuối nhất trong nội tâm cô.
Tần Du mũi cay cay, cảm động càng đau lòng, cô dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y , mười ngón đan xen, ấm của thẩm thấu qua.
“Không sợ, sợ! Đều cả .” Tần Du .
Thật , cô cũng sợ.
Kẻ liều mạng, súng, đạn, mỗi thứ đều cô sợ hãi.
“Ừ.” Cố Cẩn lên tiếng, ánh mắt lạnh lùng chăm chú về phía .
…
Đồn công an.
Hoàng Sâm Tắc đợi sẵn ba họ.
So với họ, Hoàng Sâm Tắc là đội trưởng, là lãnh đạo dám đối đầu trực diện với đám ác ôn, nên ông bình tĩnh hơn nhiều, ông với họ, cho thấy thu hoạch tồi.
Ông rót cho mỗi một cốc nước, hỏi: “Vừa sợ lắm ?”
Tần Du xuống, gật đầu.
Vừa hồi phục một chút, nhưng nhớ tình huống lúc nãy, cô cảm thấy cả mềm nhũn, chỉ .
Cố Cẩn cũng xuống, gật đầu, thần sắc lạnh lùng.
Anh mới nhớ , hình như g.i.ế.c , tay mạng của Long Triển, đầu óc ong ong.
Tần tụng cũng gật gật đầu.
“Đồng chí Cố, tài b.ắ.n s.ú.n.g của giỏi.” Ánh mắt Hoàng Sâm Tắc dừng Cố Cẩn, đầy dò xét hỏi.
Cố Cẩn ngước mắt, lẳng lặng Hoàng Sâm Tắc, bình thản trả lời: “Ông nội đây là quân nhân. Lúc còn nhỏ, ông dạy b.ắ.n súng.”
Hoàng Sâm Tắc , : “May mắn ông dạy . Bằng hôm nay chúng tổn thất t.h.ả.m trọng.”
Cố Cẩn “Ừ” một tiếng, xem như trả lời.
“Đồng chí Tần Tụng, thương chứ?” Hoàng Sâm Tắc thấy Cố Cẩn cũng tiếp tục chuyện , bèn sang hỏi Tần Tụng.
Tần Tụng trả lời: “Báo cáo Hoàng đội, ạ.”
“Không là . Mời các vị đến đây, lý do gì khác. Chỉ cảm ơn các vị, Đảng và tổ chức cảm ơn các vị. Hôm nay các vị , chúng sẽ thư cảm ơn gửi về công xã của các vị, cảm ơn hành động chính nghĩa của các vị. Tiếp theo, các vị cần gánh nặng tâm lý, đặc biệt là đồng chí Cố, bọn chúng c.h.ế.t hết tội! Công xã Linh Khê những xã viên ưu tú như các vị, thật đáng gờm.” Hoàng Sâm Tắc khẳng định biểu hiện của .
“Hoàng đội trưởng, chúng chỉ là ngang qua, khen ngợi thì cần !” Cố Cẩn tính toán chuyện với Hoàng Sâm Tắc, vả đầu óc tỉnh táo, lời khen nào cũng thể nhận! So với loại khen ngợi kinh thiên động địa nào đó, an quan trọng hơn.
“Nếu việc gì, chúng về .” Cố Cẩn dậy chuẩn .
“Được. lập tức sắp xếp xe đưa các vị về thị trấn. Xem như là cảm ơn!”