Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 350: Các người vui vẻ là được!
Cập nhật lúc: 2025-11-21 02:36:10
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô càng giọng điệu hờ hững, Triệu Triều Hà càng hiểu rõ, sức sát thương như càng lớn, cô Tần Du: “Tần Du, cô nhất định đuổi cùng g.i.ế.c tận như ?”
Tần Du buồn : “Triệu Triều Hà, thế mà gọi là đuổi cùng g.i.ế.c tuyệt ? bất quá chỉ sự thật mà thôi! Cô t.h.ả.m thiết như gì? Vẻ mặt đầy chính nghĩa với cô Tưởng là cho cô một lời giải thích, thần quỷ đổ tội cho , sự việc bại lộ thì vu khống Mạc Thúy Liên, một loạt hành động của cô, bất kể lôi chuyện nào, đều là phỉ nhổ! truy cứu trách nhiệm pháp luật của cô, là nhân từ lắm !”
Triệu Triều Hà Tần Du dọa ngốc, cô một vòng quanh phòng y tế, phát hiện tất cả đều đang dùng ánh mắt khinh thường .
“Anh Cố, thể giúp em hai câu ? Em thật sự cố ý!” Triệu Triều Hà chuyển mục tiêu sang Cố Cẩn, đáng thương vô cùng cầu xin .
Con ngươi Cố Cẩn đầy vẻ hờ hững: “Cô nghĩ tin cái lý do ma quỷ ?”
Không câu hỏi tu từ, mà là câu hỏi thẳng thừng.
Sắc mặt Triệu Triều Hà trắng bệch, Cố Cẩn giúp cô đỡ thì thôi, còn chút nể tình mắng lý do của cô là ma quỷ!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vu Đại Khang vốn còn định gì đó, nhưng ngữ khí lạnh nhạt của Cố Cẩn, dứt khoát quyết định nữa.
Tất cả cán bộ trong công xã đều Cố Cẩn là một tên cứng đầu, chỉ tính tình lớn, khó tiếp xúc, mà chuyện còn đặc biệt độc miệng, lúc vui, thể một câu sặc c.h.ế.t .
Tần Du thấy Triệu Triều Hà Cố Cẩn cho bẽ mặt, trong lòng thoải mái ít.
Cái miệng độc của Cố Cẩn, thấy ghiền nhất chính là lúc .
“Dung dịch t.h.u.ố.c cất kỹ, dán nhãn, bất cứ ký hiệu gì. Mọi truy cứu trách nhiệm, xin hãy tính cả phần của !” Thẩm Triết bên cạnh Triệu Triều Hà, trong giọng đầy xin và áy náy.
Ánh mắt chuyển hướng sang Thẩm Triết, thể , lời của Thẩm Triết đảm đương, lúc truy hỏi Tần Du, . Bây giờ vẫn lựa chọn , thẳng thắn tiếp nhận phê bình, chủ động gánh vác trách nhiệm.
Chân tướng rõ, ngọn nguồn sự việc sáng tỏ! Chỉ là, cụ thể trách phạt thế nào, xem công xã và bệnh viện.
Triệu Triều Hà thuộc công xã quản lý, công xã thông báo kỷ luật là , nhưng Thẩm Triết thuộc công xã, truy cứu trách nhiệm của , chỉ thể báo cáo sự việc lên bệnh viện.
Bây giờ đều đang xem công xã xử lý thế nào.
“Bí thư Vu, ông là chứng kiến bộ quá trình, là ông tự thông báo, là ông cùng các cán bộ khác trong công xã bàn bạc thêm?” Tần Du hỏi.
Vu Đại Khang ấp úng, do dự một hồi lâu, : “Cùng, cùng các cán bộ khác trong công xã bàn bạc thêm !”
Triệu Triều Hà lập tức run lên: “Đừng, , cần!”
Nếu thật sự ghi nặng giống Mạc Thúy Liên, cô về thành hồ sơ sẽ , ba cô nhất định sẽ giáo huấn cô một trận!
Đơn vị công tác thấy lý lịch , chắc chắn sẽ nhận cô .
Cho dù nhận, cũng sẽ cho cô vị trí công việc .
“Thôi! Không cần cãi nữa! Các cứ cãi qua cãi lâu như , vết thương đùi cũng sắp lành !” Tưởng Trăn, nãy giờ vẫn im, chợt mở miệng: “ quen Triệu Triều Hà nhiều năm, lúc nhỏ chúng là bạn . tin cô sẽ cố ý mưu hại !”
“Cho nên truy cứu trách nhiệm của cô ! Các cũng cần truy cứu!” Tưởng Trăn với .
Triệu Triều Hà kinh ngạc cô , những lời của Tưởng Trăn giống như tiếng trời!
Lúc , còn gì dễ hơn ba chữ “ truy cứu”?
“Thật, thật sự?” Triệu Triều Hà như bắt cọng rơm cứu mạng, nắm lấy tay Tưởng Trăn.
“ ! Chút vấn đề nhỏ , gì mà nghiêm trọng hóa vấn đề lên như ? Bôi chút t.h.u.ố.c là nhanh khỏi thôi!” Tưởng Trăn trả lời.
Vu Đại Khang tức khắc thở phào nhẹ nhõm, vội vàng : “Nếu cô Tưởng truy cứu, chúng đây cũng lý do gì để truy cứu nữa!”
Cố Cẩn gì.
Tần Du cũng gì.
Thẩm Triết thoáng qua Tần Du, hỏi: “Tần Du, việc , cô thấy ?”
Việc hỏi đến cuối cùng, thế mà hỏi ý kiến của cô.
Làm như thể là cô đang cố ý khó bọn họ .
Người hại lớn nhất trong chuyện là Tưởng Trăn, da thịt trắng nõn hủy hoại cũng là Tưởng Trăn, Tưởng Trăn truy cứu trách nhiệm của Triệu Triều Hà, cô còn thể gì nữa?
Không thể nào bắt Mạc Thúy Liên để Triệu Triều Hà xin , cô vu khống , tính tình Mạc Thúy Liên mạnh mẽ, loại chuyện , cô dám?
Tần Du lạnh một tiếng: “Các vui vẻ là !”
“Tiểu Vạn, các cô rửa sạch vết thương, băng bó cho cô Tưởng một nữa.” Thẩm Triết sắp xếp cho nữ y tá cùng .
Tưởng Trăn đau đến mức kêu oai oái, bất quá cô nhịn xuống, rơi nước mắt.
Một lúc lâu , vết thương chân mới băng bó xong .
“Anh họ, chân em thương …” Tưởng Trăn co một chân lên, mắt đầy vẻ đáng thương với Cố Cẩn.
Ý tứ trong lời của cô quá rõ ràng.
Cố Cẩn lạnh lùng hỏi: “Thì ?”
“Em thể ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày ?”
Cố Cẩn từ chối thẳng thừng: “Không thể! Vợ thích lạ đến nhà ở.”
Mặt Tưởng Trăn trắng bệch, trái tim tan nát.
“Anh họ, quên hồi nhỏ thích chơi với em nhất ? Anh còn bò đất, cho em cưỡi ngựa.” Tưởng Trăn lên.
Cố Cẩn thần sắc đổi, một chút d.a.o động: “ nhớ. Cô Tưởng, nơi là hang sâu núi thẳm, chỗ cô ở. Nhân lúc trời còn tối hẳn, .”
Những chuyện đó đối với Tưởng Trăn là niềm vui, nhưng với mà , là ký ức nhớ .
“… Anh họ, thật sự vô tình như ?”
Cố Cẩn Tưởng Trăn nữa, cúi đầu Tần Du, ôn nhu hỏi: “Nếu việc gì, , bên Lương Quân còn chút việc cần giúp.”
Tần Du gật đầu, ấm áp với : “Được. Anh về nhà sớm.”
Tưởng Trăn ngơ ngác Cố Cẩn và Tần Du, thái độ của Cố Cẩn đối với cô và đối với Tần Du, thể là một trời một vực.
Trước Cố Cẩn chỉ ôn nhu như với cô , bây giờ tất cả đều thuộc về Tần Du.
Cố Cẩn , phòng y tế yên tĩnh đến quỷ dị.
Triệu Triều Hà đầu Mạc Thúy Liên, Mạc Thúy Liên ngay khoảnh khắc cô qua liền lập tức cúi đầu, từ chối giao lưu ánh mắt với Triệu Triều Hà.
Tần Minh Nguyệt thoáng qua Triệu Triều Hà, khóe miệng nhếch lên một nụ vô cùng hổ, Triệu Triều Hà cũng kéo kéo khóe miệng, mặt đầy tức giận.
“…” Tần Minh Nguyệt.
Triệu Triều Hà thấy bộ dạng ngây thơ vô tội của Tần Minh Nguyệt, hung hăng trừng cô một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-350-cac-nguoi-vui-ve-la-duoc.html.]
Cô dẫn theo hai , bây giờ một đứa thèm để ý đến , một đứa chẳng giúp gì, Triệu Triều Hà cảm thấy bọn họ đều là đồ vô dụng, một ai việc.
“Tưởng Trăn, nếu tối nay em ngủ phòng chị , chị ở một .” Triệu Triều Hà nhiệt tình mời Tưởng Trăn.
Trong mắt Tưởng Trăn lóe lên một tia sáng mà ai phát hiện, cô vẻ như một con thỏ trắng, lập tức vui vẻ gật đầu: “Vậy cảm ơn chị nhiều.”
hương 351: Tần Du phụ nữ giống
“Tưởng tiểu thư thật rộng lượng! Chuyện , coi như kết thúc ở đây.” Vu Đại Khang lên tiếng tổng kết như lãnh đạo, đó chằm chằm Thẩm Triết, nghiêm khắc , “Bác sĩ Thẩm đúng ? Sau vật nguy hiểm thế đừng để ở đây!”
Thẩm Triết gật đầu, , “Được! Lần là sai!”
“Biết là ! Cũng may Tưởng tiểu thư truy cứu.” Vu Đại Khang nghiêm mặt dạy dỗ.
“Vâng, !” Thẩm Triết gật đầu, thái độ .
“Được . Mọi việc cho . về đây, Tưởng tiểu thư nếu yêu cầu gì, cứ với chúng . Người của công xã Linh Khê chúng đặc biệt hiếu khách!” Vu Đại Khang lúc quên tiếp tục lấy lòng Tưởng Trăn.
“Được ạ. Cảm ơn chú.” Tưởng Trăn đáp.
“Được. Về nhà.” Vu Đại Khang kéo Úc Lệ Ba về nhà.
Úc Lệ Ba gì, theo Vu Đại Khang.
Bà từ lúc phòng y tế đến lúc , vẻ mặt vẫn thẫn thờ, mấy ngày nay bà đó, trông chút nào, dường như còn nghiêm trọng hơn.
Lòng Tần Du chùng xuống, vô cùng bất đắc dĩ.
Hiện tại cô chỉ hy vọng con của Úc Lệ Ba sớm trở về, bọn trẻ về , lẽ bà sẽ hơn một chút.
Ký túc xá công xã.
Triệu Triều Hà phòng , nhanh chóng dọn dẹp phòng một lượt, đem mấy tờ giấy nháp tập chữ của Tần Du ném hết ngăn kéo khoá , xử lý xong xuôi, cô mới đưa Tưởng Trăn .
“Ngại quá. Dọn dẹp chút, vẫn bừa bộn.” Triệu Triều Hà vô cùng gượng gạo.
Tưởng Trăn phòng Triệu Triều Hà, vách tường trong phòng loang lổ, đó dán một bức tranh hoa mai rách nát, tấm ván gỗ nhiều chỗ lồi lõm, là mối mọt gặm qua, một cái bàn bong sơn, trong phòng treo một sợi dây thừng, dây thừng treo vài bộ quần áo phai hết màu.
Tưởng Trăn hít một khí lạnh, dì của cô quả sai, thanh niên thành phố hễ xuống nông thôn là sẽ sống cuộc sống quê mùa vất vả y như dân nhà quê.
“Cũng .” Tưởng Trăn đè nén tâm trạng bất mãn trong lòng, đáp.
“Vậy cô tạm một chút.” Triệu Triều Hà đỡ Tưởng Trăn lên giường.
“Được. Cảm ơn.” Tưởng Trăn hưởng thụ sự ân cần xuất phát từ áy náy của Triệu Triều Hà.
“Không cần cảm ơn.” Triệu Triều Hà đối với Tưởng Trăn đúng là cảm thấy mắc nợ, cô truy cứu, khiến cô như trút gánh nặng.
Cô và Tưởng Trăn , nhưng cô từng , năm đó Cố Cẩn khi ly hôn với ba thì nước ngoài, ba Cố Cẩn cho Cố Cẩn mang Cố Cẩn , Cố Cẩn đó mang theo Tưởng Trăn, em họ Cố Cẩn, nước ngoài.
Tưởng Trăn với khác trong xã là cô từ nước ngoài về, nhưng từ trang phục của cô , cô thể , tinh xảo như , tây như , cô , cô từ trở về.
“Bí thư Vu của công xã các cô, nhiệt tình thật đấy.” Tưởng Trăn cùng Triệu Triều Hà trò chuyện.
“Loại đó, cô bớt tiếp xúc thì hơn.” Triệu Triều Hà lạnh .
“Ông ?” Tưởng Trăn nghi ngờ hỏi.
“Không chỉ ? Mà là một tên cặn bã, khốn nạn!”
Triệu Triều Hà đem chuyện Vu Đại Khang đối xử với Úc Lệ Ba, cùng mấy chuyện mờ ám của ông với Hạ Thanh Liên kể hết một lượt cho Tưởng Trăn.
Tưởng Trăn thổn thức, đầy mất mát, “ là thể mặt mà bắt hình dong. cũng đúng, vẻ bề ngoài của con , nhiều khi, vốn như thấy. Ví dụ như họ , m.á.u mủ ruột rà, mà , giờ nhận .”
“Anh họ cô nhận cô, còn do Tần Du. Cô đừng đó là phụ nữ nông thôn, cũng dùng thủ đoạn lắm. Cố Cẩn lúc cô ép còn cách nào khác mới cưới, thủ đoạn đó vô cùng bẩn thỉu. Vốn tưởng Cố Cẩn sẽ nhanh chóng ly hôn với cô , nhưng đều xem nhẹ thủ đoạn hồ ly tinh của cô , thế mà mê hoặc Cố Cẩn đến thần hồn điên đảo.”
Chuyện Triệu Triều Hà càng càng tức, từ đầu đến cuối đem chuyện Tần Du câu . dẫn Cố Cẩn kể hết một lượt, “ mà, cô cũng đừng tức giận. Loại dùng cách hồ ly tinh để câu . dẫn đàn ông như cô , nhất định bền lâu. Hơn nữa, cô nếm cái ngon của việc câu . dẫn đàn ông, nên dừng . bây giờ chỉ chờ xem cô lòi đuôi cáo thế nào.”
Tưởng Trăn mà kinh ngạc thôi.
Không ngờ hôn nhân của Cố Cẩn và Tần Du, là do Tần Du ngủ với Cố Cẩn mới cưới, phụ nữ nông thôn bây giờ, đều liêm sỉ như ?
điều cô chút rõ là, chỉ với bản lĩnh hóa giải khủng hoảng một cách hảo của Tần Du , cô cảm thấy Tần Du nhất định loại chỉ dùng sắc tướng dụ dỗ Cố Cẩn như Triệu Triều Hà , vẻ bình tĩnh khi gặp chuyện, cùng với logic nghiêm cẩn của cô, cao hơn Triệu Triều Hà bao nhiêu .
Cô tuyệt đối phụ nữ nông thôn bình thường.
“Tưởng Trăn, cô ở công xã chơi thêm vài ngày .” Trong mắt Triệu Triều Hà loé lên vẻ tính toán và lạnh lùng, , “Đến lúc đó, cô sẽ cô rốt cuộc là loại gì.”
“Được.” Tưởng Trăn gật đầu.
“Bác sĩ Thẩm hình như về ký túc xá , hỏi xem, bên t.h.u.ố.c trị sẹo đặc hiệu .” Triệu Triều Hà ngoài, liền thấy Thẩm Triết qua.
Cô nhanh chóng theo.
Thẩm Triết mở cửa ký túc xá, Lý Vệ Dân về.
Triệu Triều Hà thấy bên ngoài ai, tức giận Thẩm Triết, chất vấn, “Thẩm Triết, , mặc kệ gì, đều sẽ gì sai sót ? Anh xem chuyện ! Không chỉ Tần Du tránh , còn dính một mùi phân.”
Thẩm Triết nhíu mày, , “Chuyện , cũng ngờ tới.”
Hoàn ngờ Tần Du cái chai chất ăn mòn đó lớp bột màng bảo vệ, càng ngờ Tần Du đặc tính của lớp bột bảo vệ đó.
“Anh một câu ngờ tới, thiếu chút nữa vạn kiếp bất phục!” Triệu Triều Hà tức giận .
“Bây giờ cô vẫn ?” Thẩm Triết vặn , tiếp tục , “Hơn nữa, nếu cô thật sự chuyện, cũng thoái thác trách nhiệm. cũng sẽ cùng cô gánh vác.”
“……” Triệu Triều Hà Thẩm Triết , cũng thấy lời thật vô .
Mà cô , cũng phản bác thế nào.
“Tiếp theo tính gì? Buổi liên hoan ngày mai, chuẩn gì?” Triệu Triều Hà nghiến răng hỏi.
“Vậy cô đề nghị nên gì?” Thẩm Triết hỏi .
“Nếu , thì tay tàn nhẫn một chút! Nếu đau ngứa như hôm nay, sẽ chẳng hiệu quả gì .” Triệu Triều Hà con ngươi lạnh lùng , “Anh đủ loại t.h.u.ố.c quái quỷ ? Anh tay thế nào ?”
“……” Thẩm Triết mày nhíu thật chặt.
“Thẩm Triết, ? Anh đừng với , lúc , dừng tay? Anh thấy còn dừng nữa ? Anh cũng thấy , tình cảm của Tần Du và Cố Cẩn ngày càng , Cố Cẩn vì Tần Du mà ngay cả em họ cũng thèm để ý! Tần Du bên qua với , bên thản nhiên tổ chức sinh nhật cho Cố Cẩn. Cục tức nuốt trôi thật ?” Triệu Triều Hà lạnh giọng hỏi.
Không thể , mồi lửa Triệu Triều Hà châm đúng lúc, ngọn lửa ghen tuông trong lòng Thẩm Triết lập tức bùng lên, “Không cô đưa thư Tần Du cho cho Cố Cẩn xem ? Cố Cẩn phản ứng gì ?”
Vừa hỏi câu , Triệu Triều Hà lập tức nhớ .
Hai lá thư đều đưa cho Cố Cẩn, Cố Cẩn vẫn nghi ngờ Tần Du, là Cố Cẩn thật sự mỡ heo che mắt, Tần Du mê hoặc đến mất hết lý trí, là Cố Cẩn vốn thấy lá thư đó?