Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 365: Tần Du bình tĩnh

Cập nhật lúc: 2025-11-22 01:16:34
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị… Chị dâu, chị về !” Lương Quân vui mừng đến líu . lưỡi, lao trong mưa, kéo Tần Du từ màn mưa mái hiên.

 

Lý Vệ Dân cũng thẳng dậy, vẻ vui mừng rõ ràng như Lương Quân, thấy Tần Du t.h.ả.m thiết trong mưa, thấy nước mắt tê tâm liệt phế của Tần Du, thấy sự bất lực đau thấu tim gan của Tần Du, trong lòng càng nhiều đau lòng và thương tiếc, thậm chí còn một loại sợ hãi nên lời.

 

Bởi vì, Tần Du lặng trong màn mưa, ánh mắt sáng, thần sắc lạnh lùng, sự bình tĩnh rõ ràng là sự bình tĩnh khi bi thương và tuyệt vọng tột độ, bình tĩnh như cảm thấy sợ hãi, dường như thời gian xung quanh ngừng , hạt mưa ngưng kết giữa trung, cả thế giới, chỉ một cô, một cô cô độc, bình tĩnh đến mức cần bất kỳ ai.

 

“Chị dâu, em với Cố ca còn đang , đón chị về. là nghĩ gì nấy, đây , chị về .” Lương Quân xởi lởi, nhiệt tình mời Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai Tần Du phòng, : “Vất vả cho đội trưởng và dì đưa chị dâu về nhà.”

 

Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai đồng thời thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy cùng Tần Du về sân, vẫn luôn lo Cố Cẩn, Lý Vệ Dân và Lương Quân bọn họ sẽ khó Tần Du, bây giờ xem bộ dạng vui mừng của Lương Quân, xem là họ xem thường khí độ của thanh niên trí thức.

 

Bọn họ trách Tần Du, mà là đang đợi cô.

 

Tần Du phòng , liền thấy đất vết nước mưa loang lổ, bàn cũng vệt nước.

 

“Chị dâu, chị về là . Có chuyện gì, cứ chuyện rõ ràng với Cố ca. Cũng thể với mấy em chúng em, việc gì chúng cùng giải quyết.” Lương Quân thấy Tần Du phòng, ánh mắt dừng bàn, cảm giác chút , lập tức điều tiết khí.

 

Tần Du bỗng chốc xoay , khuôn mặt lạnh lùng chút biểu cảm, chỉ nhàn nhạt mở miệng: “Ở đây, các tìm thấy thứ gì .”

 

“……” Nụ mặt Lương Quân đông cứng, kinh hãi, chị dâu đúng là chị dâu! Chỉ thoáng qua, liền bọn họ gì: “Chị dâu, chúng em ý gì khác, chỉ là tìm chút chứng cứ, chứng minh chị trong sạch.”

 

Lý Vệ Dân mà trong lòng run sợ, cố gắng hiệu cho Lương Quân.

 

Nếu tin tưởng, thì nên lục phòng riêng của .

 

Rõ ràng, việc họ xâm phạm sự riêng tư của Tần Du.

 

Chủ yếu là ngay từ đầu, bọn họ cũng ngờ Tần Du sẽ về nhanh như .

 

Lương Quân tự nhiên, tiếp tục : “Ở trong phòng chị, chúng em tìm thư bác sĩ Thẩm cho chị, chúng em đều tin chắc, chị hãm hại.”

 

Tần Du nhẹ nhàng , đầu Cố Cẩn, giọng chút gợn sóng: “Cố Cẩn, em chuyện với . Sang phòng bên .”

 

Từ lúc Tần Du sân, tim Cố Cẩn yên.

 

Anh sợ gì cả, chỉ sợ nhất Tần Du bình tĩnh.

 

Sự bình tĩnh giống như mặt biển cơn sóng thần, bề mặt thì yên ả, nhưng thực tế bên sớm cuộn trào.

 

Tần Du , Cố Cẩn theo .

 

Cố Cẩn phòng, liền đóng cửa .

 

Ngay khoảnh khắc cửa phòng đóng , hung hăng liếc Lương Quân một cái.

 

“……” Ánh mắt sắc bén, đầy cảnh cáo đó, dọa Lương Quân run lên.

 

Còn kịp lén, Cố Cẩn hung dữ như

 

“Cố ca, với chị dâu chuyện . Chúng em ở ngoài chờ hai .” Lương Quân hì hì .

 

Thẩm Hồng Mai Tần Chấn Bân, kinh hồn bạt vía, Tần Du và Cố Cẩn thế , thể chuyện thỏa ? Sao bà cứ cảm giác hai đứa trẻ sắp sửa tan vỡ?

 

“Chắc là .” Tần Chấn Bân nắm tay Thẩm Hồng Mai .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tuy sống chung lâu, nhưng Tần Chấn Bân thấy bộ dạng của Thẩm Hồng Mai, liền bà đang lo gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-365-tan-du-binh-tinh.html.]

Lương Quân kinh ngạc Tần Chấn Bân và Thẩm Hồng Mai: “Đội trưởng và dì Thẩm, hai thật là tâm hữu linh tê. Một ánh mắt là đối phương nghĩ gì!”

 

Mặt Tần Chấn Bân đỏ lên, : “Ở chung lâu, tự nhiên .”

 

“Vậy về cùng Quế Trân ở chung mỗi ngày.” Lương Quân sâu sắc tự kiểm điểm.

 

“……” Đứng một bên, Lý Vệ Dân cảm thấy nhét một họng cẩu lương, : “Lương Quân đủ đó, riêng việc , thật giác ngộ sai liền sửa!”

 

Lương Quân ha hả, : “Lý Vệ Dân, lời kìa, đây là điển hình tâm lý cân bằng! cho , cái gọi là hâm mộ ghen tị hận! sớm với , bảo tìm vợ sớm , cố gắng!”

 

Lý Vệ Dân lườm một cái.

 

Chuyện là cố gắng là tìm ?

 

“Đội trưởng, dì Thẩm, để ý giúp Lý Vệ Dân một chút, trong xã cô nào xinh giỏi giang, mai mối . Chúng thể để Lý thanh niên trí thức một em vợ con ấm êm, còn gì.”

 

“Lương Quân, cứ nữa !”

 

“Chuyện kết hôn, xem duyên phận. Nhân duyên của Lý thanh niên trí thức, đến là đến thôi. Gấp . Có cô nào , chúng nhất định để ý cho .” Tần Chấn Bân đáp lời.

 

Chuyện thanh niên trí thức kết hôn ở công xã, đối với ông mà , là chuyện vui, nhưng cũng thể mù quáng sắp xếp.

 

Lúc Cố Cẩn và Tần Du kết hôn, là tình thế bắt buộc.

 

Lương Quân và Quách Quế Trân kết hôn, đó là Lương Quân tâm tư đơn giản.

 

Lý Vệ Dân Cố Cẩn cũng Lương Quân, chủ kiến, dễ lung lay.

 

Sẽ cảm thấy kết hôn, cũng sốt ruột kết hôn. Đối với hôn nhân, chắc chắn suy nghĩ của riêng .

 

“Được. Cảm ơn đội trưởng.” Lương Quân cảm ơn, chỉ là , cảm thấy gượng, chỉ điều tiết khí, nhưng nhiều như , cảm giác ngược càng thoải mái.

 

“Sao thấy trong lòng còn thấp thỏm hơn cả lúc nãy?” Lương Quân sờ n.g.ự.c .

 

Lý Vệ Dân bên ngưỡng cửa, bầu trời đêm lấp loáng mưa, nhíu mày, ánh mắt thâm trầm mà hề yên .

 

Cảm giác , còn nhiều hơn Lương Quân.

 

Lương Quân , Thẩm Hồng Mai trong lòng càng sốt ruột, bà liền cảm thấy chuyện .

 

Bình thường vợ chồng trẻ cãi , cha hai bên tụ , nên đ.á.n.h thì đánh, nên mắng thì mắng, , chuyện cũng giải quyết xong.

 

Tần Du và Cố Cẩn, cãi, cũng đánh.

 

Chính vì cãi đ.á.n.h nên càng hoảng sợ.

 

“Không , ! Đừng lo lắng. Tần Du và Cố Cẩn đều trẻ con, sẽ xử lý chuyện của .” Tần Chấn Bân tiếp tục an ủi.

 

“Đội trưởng, là, chúng lén một chút?” Lương Quân sốt ruột .

 

Tần Chấn Bân nhíu mày, lắc đầu.

 

Đây chuyện náo động phòng, lén thích hợp.

 

Lương Quân bực bội ghế, trong lòng càng nóng nảy.

 

 

Loading...