Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 414: Chim sẻ hầm nấm
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:13:58
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cẩn là .
Sáng hôm rời giường, liền ôm Hắc Ha núi.
Tần Du xong bữa sáng, đợi một lúc lâu mà vẫn thấy Cố Cẩn và Hắc Ha về.
Bên ngoài trời âm u, như thể sắp mưa đến nơi. Tần Du cầm hai chiếc ô, dẫm lên con đường đá xanh họ mòn gần hết, từ phía trại lợn, chuẩn lên núi tìm Cố Cẩn.
Cô còn núi thì thấy tiếng thở hổn hển của Lý Chấn Vũ: "Anh... Anh rể... Em nổi nữa."
Giọng Cố Cẩn ôn hòa, mang theo sự cổ vũ: "Sắp đến . Kiên trì lên."
Lý Chấn Vũ Hắc Ha đang Cố Cẩn bế trong tay mà hâm mộ vô cùng, nhưng , chắc chắn đãi ngộ như Hắc Ha.
"Anh rể, cũng chạy quãng đường xa như em, mặt đỏ, thở gấp ?" Lý Chấn Vũ tò mò hỏi.
"Cậu chạy thêm mấy ngày nữa cũng sẽ ." Cố Cẩn xoa đầu Lý Chấn Vũ, "Nếu ngày nào cũng chạy nhiều như , thì ngày nào cũng thịt ăn."
Có thịt ăn ư?
Dù là khâu nhục, thịt khô thịt ba chỉ... món nào Tần Du cũng đều ngon.
Lý Chấn Vũ lập tức hồi phục sức sống, : "Vâng ạ!"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Chị, chị xem. Bọn em tìm nhiều nấm lắm." Lý Chấn Vũ từ con đường nhỏ trại lợn rẽ , thấy Tần Du, liền hưng phấn giơ cái giỏ nhỏ trong tay cho cô xem.
Trong chiếc giỏ nhỏ nhiều nấm, màu xanh biển, màu lam nhạt, cả màu vàng đất... Từng cây nấm nhỏ như những chiếc ô, lặng lẽ trong giỏ.
Tần Du những cây nấm , tâm trạng vui.
Những loại nấm , cô hái từ nhỏ đến lớn, độc, nấu lên vô cùng ngon.
Những thứ vài chục năm , nhiều cầu mà , gọi chúng là hàng hiếm, giá đắt cắt cổ.
"Các hái ở ?" Tần Du ngạc nhiên hỏi.
Nấm thường mọc tiết Kinh trập, khi sấm mùa xuân và mưa rào, lúc đó núi mới . Bây giờ lập thu, lẽ còn nấm nữa.
"Hái trong núi ạ. Ngọn núi Linh Khê , bọn em gần hết một lượt . Chân còn là của em nữa." Lý Chấn Vũ trả lời.
"Vậy các vất vả thật." Tần Du .
Chắc là đám nấm mọc từ đợt mưa to sấm chớp .
dù nữa, hôm nay chắc chắn sẽ một bữa ngon.
"Còn nữa, chỗ rể, còn hai con chim sẻ." Lý Chấn Vũ .
Lời dứt, trong tay Cố Cẩn hai con chim sẻ, mới c.h.ế.t lâu.
"... Làm ?"
"Anh rể cầm ná b.ắ.n lên trời một phát, rơi xuống một con. Em b.ắ.n mấy phát, cũng rơi xuống một con." Lý Chấn Vũ trả lời.
Tần Du con chim sẻ đáng thương. Những năm đầu nó xếp "bốn loại hại", nên ai thấy cũng bắt. Sau minh oan, nhưng chỉ cần thấy, đều thoát khỏi vận mệnh bắn.
Có thể thấy, bôi nhọ một một con vật thì dễ, nhưng rửa sạch vết nhơ và định kiến của về nó, thì mất vô năm.
"Chim sẻ bây giờ là sâu bọ hại. Nó bắt sâu đấy, thấy thì nhất đừng b.ắ.n nữa." Tần Du nghiêm túc với Lý Chấn Vũ.
"Vâng ạ. Sau em b.ắ.n nữa!" Lý Chấn Vũ ngoan ngoãn đáp, khó xử, " chị ơi, con chim sẻ c.h.ế.t , cũng thể sống ."
Tần Du thở dài một : "Vậy đành món chim sẻ hầm nấm thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-414-chim-se-ham-nam.html.]
Cố Cẩn thấy bộ dạng khó xử của Tần Du, chút nhịn .
Thời đại , đều ăn đủ no. Đàn ông trong nhà chỉ cần chút bản lĩnh, đều chạy lên núi tìm đồ ăn.
Chỉ là ngọn núi lớn ít đến, vì nhiều cho rằng trong núi ma.
"Anh cái gì?" Tần Du thấy thái độ đắn của Cố Cẩn, bực hỏi.
"Hôm nay trời âm u, thấy Tần Du cầm ô đến đón , trong lòng vui sướng, như ăn mứt hoa quả ." Cố Cẩn Tần Du, thật tươi.
Tần Du hừ lạnh một tiếng: "Anh nghĩ nhiều , sợ Hắc Ha ướt, liên quan đến !"
"Ồ!" Cố Cẩn thoáng chút mất mát, nhưng ánh mắt tuấn lãng giãn , " mà hiểu, phụ nữ đều thích khẩu thị tâm phi ( một đằng nghĩ một nẻo)."
"..." Tần Du mặc kệ .
Giữa trưa, Tần Du một bữa cơm phong phú, món chim sẻ hầm nấm, mùi thơm từ trong sân bay tận ngoài.
"Chào cô! Chúng đến tìm , đường cái mệt quá, ngửi thấy mùi thơm nên men theo đường mòn núi lên đây. Muốn hỏi một chút, công xã của các cô ai họ Hoắc ?" Ngoài sân hai thanh niên trẻ tuổi, trông sáng sủa, giọng Bắc Kinh chuẩn.
"Không ." Tần Du trả lời.
"Ngại quá, phiền ." Người thanh niên thất vọng nhà Tần Du vài giây, rời .
"Ai ?" Cố Cẩn hỏi.
"Không ."
Dạo , công xã của họ hiểu nhiều đến tìm .
Lúc thì tìm họ Hoắc, lúc thì tìm họ Hồ, còn hỏi thẳng, ở đây thần y .
Cố Cẩn nhíu mày, : "Chúng cẩn thận một chút."
Trấn Linh Khê là một thị trấn nhỏ xa xôi hẻo lánh, địa hình đặc thù, bốn bề là núi cao rừng rậm, gần biên giới, nên nhiều vượt biên trái phép và những kẻ hoạt động phi pháp thích lảng vảng, đóng quân ở đây.
Hôm nay lên núi, ở đỉnh núi thấy một con đường mới mở lâu, dấu vết đường còn mới.
Trước đây, và Lý Vệ Dân cũng từng lên ngọn núi , từng thấy con đường đó.
Năm nay, mấy vị lãnh đạo quan trọng của đất nước lượt qua đời, thời cuộc rung chuyển, nhiều quốc gia như hổ rình mồi. Những phần t.ử phi pháp vẫn luôn ẩn nấp, trong thời cuộc như , càng rục rịch ngóc đầu dậy. Các loại tội ác đen tối ở những góc khuất mà họ thấy, đang sinh sôi nảy nở như rệp.
Con đường xuất hiện, nghĩa là, nơi hoạt động.
Hơn nữa, dạo Tần Du tự nhận là t.ử chân truyền của 'Nam Quốc Đệ Nhất Châm', bất kể tin tức thật giả thế nào, cũng sẽ nhiều tìm tới.
Không ai mục đích thật sự của bọn họ là gì.
Điều duy nhất họ thể , là cẩn thận dè chừng.
"Vâng." Tần Du gật đầu.
Điểm Cố Cẩn , cô vô cùng đồng tình.
Cô vẫn luôn cho rằng kiểu kiêu ngạo, trời sợ đất sợ như Cố Cẩn, nội tâm chỉ sự cuồng dã và khinh thường, ai ngờ sự đề phòng và cẩn trọng trong lòng còn mạnh hơn cả cô.
Điều Tần Du cảm thấy, đàn ông mặt , hình như cô cũng hiểu rõ như tưởng.
"Lương Quân và chị Quế Trân ngày là kết hôn , với Quý lão, ngày mai sẽ sang giúp. Anh dạy học xong cũng qua đó luôn nhé." Tần Du với Cố Cẩn.
"Được." Cố Cẩn đáp.