Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 420: Bỏ thêm chút đường là được
Cập nhật lúc: 2025-11-23 07:44:14
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Tần Du chạy về hiện trường tiệc cưới, nhiều vây quanh chú Quách.
"Chú Quách ?" Tần Du hỏi, đám đông lập tức nhường cho cô một con đường.
Chú Quách mặt đất, sắc mặt tái nhợt, môi tím ngắt, trán nổi gân xanh tím.
Quách Quế Trân đầm đìa nước mắt. Lương Quân uống nhiều, đang lay chú Quách, : "Ba, ba đừng c.h.ế.t! Đừng c.h.ế.t!"
Thấy Cố Cẩn Tần Du, vội nắm lấy tay Cố Cẩn, gào : "Anh Cố, Cố, cứu mạng, ba em sắp c.h.ế.t !"
"Em với Quế Trân hôm nay kết hôn, ba thể c.h.ế.t ! Ba... tắt thở !"
Bạn bè thích bên cạnh, ai dám động chú Quách.
Trong lòng ai nấy đều tiếc nuối và cảm thán. Đám cưới của Quách Quế Trân thật rạng rỡ, cả công xã , chỉ cô là vẻ vang nhất.
Tìm đàn ông là thanh niên trí thức từ trong thành phố tới, cũng là chuyện vô cùng thể diện.
Tuy là Quách Quế Trân gả , nhưng cách giữa hai nhà thế , chú Quách thêm con trai còn chuẩn xác hơn.
Chú Quách vợ mất sớm, một gà trống nuôi con, cha cay đắng kéo bầy con khôn lớn. Thời gian Lương Quân và Quách Quế Trân sửa nhà, ông bận rộn trong ngoài, dọn gạch xây tường, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, sáng sớm thức dậy, tối mịt mới nghỉ ngơi.
Thật sự hưởng một ngày thanh nhàn nào.
Bây giờ ngày vui bắt đầu, cứ thế mà .
Không đáng giá chút nào.
Đáng tiếc quá.
Mà nếu mất ngay ngày cưới của Quách Quế Trân, đôi vợ chồng mới cưới cả đời cũng yên .
"Anh Cố, Cố, máy kéo, chúng lái máy kéo lên trấn , nhất định cứu ba em về." Lương Quân tuy say, nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo.
Anh dùng máy kéo đưa chú Quách lên trấn là nhanh nhất.
"Chờ !" Tần Du xổm xuống, đưa tay lên mũi chú Quách thăm dò, quả thật tắt thở, nhưng sờ lên cổ, vẫn còn mạch đập yếu ớt.
"Du Nha, ba chị còn cứu ?" Quách Quế Trân thấy Tần Du tới, tinh thần định một chút, lòng như lửa đốt nhưng cũng vô cùng thấp thỏm hỏi.
"Nói cụ thể tình hình cho em ?" Tần Du trấn tĩnh hỏi.
"Chú Quách uống rượu, đang uống vui, uống xong thì tự nhiên ngã khỏi ghế, cả co giật hai cái, mặt liền trắng bệch, chúng bấm nhân trung (kháp trung) cho chú mà tác dụng. Chú uống nhiều quá..." Chắc là say c.h.ế.t .
Người cùng bàn uống rượu kể tình hình cho Tần Du.
Xét thấy đây là tiệc vui, cái c.h.ế.t xui xẻo như , họ dám .
Nếu là say c.h.ế.t, sắc mặt sẽ tái nhợt, nhưng sẽ tím tái như lúc .
"Lúc ngã xuống, ngoài co giật, chú còn biểu hiện gì khác ?" Tần Du tiếp tục hỏi.
"Hình như chú ho hai tiếng." Có nghĩ nghĩ .
Tần Du quỳ mặt đất, nhanh chóng dùng đũa cạy miệng chú Quách , một luồng rượu nồng nặc phả thẳng mặt. Cô cổ họng ông, đầu với Cố Cẩn: "Khí quản nghẹn . Giờ trấn kịp, quỳ một chân xuống, đỡ chú Quách dậy, vắt ông qua đầu gối, để dị vật nghẹn trong cổ họng trào ."
Cố Cẩn theo lời Tần Du, quỳ một chân xuống, vắt cả chú Quách lên đầu gối .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-420-bo-them-chut-duong-la-duoc.html.]
"Du Nha, nhưng chú Quách của em phản ứng gì hết?" Giờ phút sinh tử, nín thở, lo lắng hỏi.
Chú Quách như một cái xác, hề động đậy.
Tần Du thần sắc trấn định, vỗ mạnh mấy cái lưng chú Quách.
"Ọe..." Chú Quách "Oa" một tiếng, nôn một đống lớn thức ăn đặc mùi rượu.
Thấy phản ứng , Quách Quế Trân kích động nấc lên.
"Chị dâu, chị dâu..." Lương Quân năng lộn xộn, kích động sợ hãi: "Ba em... c.h.ế.t?"
"Đừng vội mừng! Còn xong ." Tần Du cụp mi, hàng mi dài và dày đổ bóng xuống mí mắt, giọng lạnh lùng định: "Đưa một chiếc đũa nữa!"
Cố Cẩn đến ngẩn . Tần Du hễ gặp bệnh nhân là bình tĩnh, trầm , chuyên chú như biến thành một khác. Cả cô như mạ một lớp hào quang, dịu dàng kiên định.
"Hửm?" Cố Cẩn chậm chạp động đậy, Tần Du đầu, "hửm" một tiếng nhắc nhở.
Cố Cẩn hồn, nhanh chóng đưa cho Tần Du một chiếc đũa.
Ánh mắt Tần Du lạnh lùng, nhanh chậm đưa chiếc đũa sâu trong cổ họng chú Quách.
"Ọe..." Dạ dày đang ngừng cuộn trào của chú Quách chịu nổi cú chọc đũa , ông nôn thốc nôn tháo.
Tần Du thấy tình hình tạm , khuôn mặt thanh tú giãn : "Tạm !"
Cố Cẩn đặt chú Quách thẳng xuống.
Chú Quách nhấc mí mắt nặng trĩu lên, trợn mắt một cái, nhắm .
Bị Tần Du và Cố Cẩn vật lộn một hồi, mặt chú Quách vẫn tái nhợt, nhưng cuối cùng huyết sắc trở , đồng t.ử dãn cũng dần dần tiêu cự.
Tần Du dậy, với Quách Quế Trân: "Chị Quế Trân, ban nãy chú Quách uống nhiều quá, cao hứng, kiểm soát , lúc ho sặc thức nôn nghẹn khí quản, dẫn đến tình trạng ngạt thở. Em và Cố Cẩn giúp chú nôn dị vật, cũng tiến hành kích nôn. Cũng may là thời gian dài, nếu là đưa lên trấn rửa ruột ."
Quách Quế Trân vẫn còn kinh hồn bạt vía, nhưng cũng tạm trấn tĩnh, chắc chắn lắm hỏi: "Du Nha, ý em là, ba chị bây giờ... nữa ?"
Tần Du gật đầu: " lập tức cho chú chút canh giải rượu."
"Được, chị ngay."
"Đến chỗ sư phụ chị, chỗ ông d.ư.ợ.c liệu. Lấy dương mai, rễ sắn, cát hoa, cam thảo, cúc hoa, mỗi loại 10-30 gam, bỏ chung nồi nấu, thể giải rượu." Tần Du vanh vách tên các vị t.h.u.ố.c trong thang canh giải rượu, " , dương mai thể cho nhiều một chút."
Thẩm Hồng Mai bên cạnh thở phào nhẹ nhõm. Món canh bà quen thuộc, đây lúc Tần Du nấu cho Cố Cẩn, bà vẫn luôn cạnh. Lo Quách Quế Trân luống cuống, bà : "Quế Trân, thím giúp con."
Cố Cẩn đến mấy vị t.h.u.ố.c , mày lập tức nhăn .
Món canh giải rượu cũng quen thuộc, cái hương vị đó, bâyV giờ nghĩ vẫn nhịn mà rùng . Cái vị chua đó, thể chua đến mức tế bào run rẩy, tim gan tỳ vị thận cũng chua đến mức ứa nước miếng.
"Cái ... chua lắm ?" Quách Quế Trân hỏi.
"Sẽ chua. Nếu chú uống , thể bỏ thêm chút đường!" Tần Du xoa xoa tay .
Thẩm Hồng Mai bên cạnh đầy nghi hoặc, chắc chắn hỏi: "Du Nha, con canh giải rượu bỏ đường sẽ mất tác dụng ? Chú Quách... thật sự thể bỏ đường ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Cẩn nhướng mày, đôi mắt sâu thẳm híp , Tần Du với vẻ đầy nghi ngờ và trách móc.
"..." Tần Du lúc mới nhớ , hình như đây thật sự . Bị Cố Cẩn đến chút chột , cô gượng ha hả: "Thể chất mỗi giống . Chú Quách nôn đến kiệt sức , cần bổ sung chút nước đường, sẽ dễ hồi phục nhanh hơn."