Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 425: Tại sao cô không cứu?
Cập nhật lúc: 2025-11-23 07:44:19
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vu Đại Khang, ông còn đó gì? Mau đưa vợ ông lên trấn !" Giọng thô kệch xen lẫn thất vọng của Tần Chấn Bân vang lên.
Ông cũng tiếng ồn ào đ.á.n.h thức, chuyện, lập tức cảm thấy , bèn đ.á.n.h thức chú của Tần Du, bảo ông đ.á.n.h xe ngựa của công xã tới.
Chuyện thế , thôi thấy xui xẻo.
Lúc chú của Tần Du định , thím Xuân mắng cho một trận, sống c.h.ế.t cho ông .
Tần Chấn Bân đành tự đ.á.n.h xe ngựa tới.
" bế!" Vu Đại Khang từ chối.
"Vu Đại Khang, ông!" Tần Chấn Bân tức điên lên: "Ông đừng quá đáng. Ông mà còn khốn nạn như , ngày mai liền tài liệu lên trấn, tố cáo ông m.á.u lạnh vô tình!"
Úc Lệ Ba mặt đất thoi thóp. Vu Đại Khang nghĩ đến việc bà c.h.ế.t còn ảnh hưởng đến , trong lòng càng thêm phẫn nộ.
Dù Úc Lệ Ba c.h.ế.t cũng sắp c.h.ế.t, ông cúi xuống bế Úc Lệ Ba lên.
"A!" Vu Đại Khang hét lên một tiếng.
Chỉ thấy Úc Lệ Ba đang sùi bọt mép c.ắ.n chặt lấy cánh tay Vu Đại Khang.
"Mày cái con đàn bà c.h.ế.t tiệt!" Vu Đại Khang mắng to một tiếng, hai tay buông lỏng, Úc Lệ Ba ngã vật xuống đất, nhưng hàm răng c.ắ.n tay Vu Đại Khang vẫn chịu buông.
"Muốn c.h.ế.t thì c.h.ế.t cho đàng hoàng !" Vu Đại Khang dùng tay đẩy Úc Lệ Ba , một mảng thịt cánh tay Úc Lệ Ba c.ắ.n đứt.
"Ha ha ha! Vu Đại Khang, tao thành quỷ cũng sẽ tha cho mày! Mày và con đĩ Hạ Thanh Liên, sẽ c.h.ế.t t.ử tế!" Úc Lệ Ba dùng hết sức lực , phát lời nguyền rủa đáng sợ.
Cả bà co giật vài cái mặt đất, m.á.u và nước mắt cùng tuôn rơi, bà nhắm mắt trong sự cam lòng và oán khí ngút trời.
Bộ dạng vô cùng thê thảm.
"Thím Úc!" Quách Quế Trân òa lên.
Vu Đại Khang ngây tại chỗ, ôm lấy cánh tay Úc Lệ Ba c.ắ.n mất một miếng thịt, ngã xuống đất.
Trước cảm thấy Úc Lệ Ba vướng víu, cản trở tự do của ông , nhưng giờ phút ông cũng hiểu rõ, phụ nữ điên điên khùng khùng, ngày nào cũng tinh thần bất thường , thật sự c.h.ế.t, tắt thở .
"Bí thư Vu, vết thương tay ông, để Tần Du băng bó một chút ? Vết thương thể độc..."
Có nhắc nhở Vu Đại Khang.
Vu Đại Khang đầu Tần Du.
Cố Cẩn lập tức chắn mặt Tần Du, con ngươi sâu thẳm lộ hàn ý lạnh lẽo, giọng điệu vô cùng băng giá: "Vợ chỉ chút y thuật da lông, còn chứng chỉ hành nghề. Không thích hợp trị liệu cho khác. Tay của bí thư Vu, chúng trị , nhất nên tìm y đức mà xử lý!"
Ban nãy đẩy Tần Du, mắng Tần Du y đức.
Bây giờ Tần Du băng bó cho ông , ông nghĩ quá!
Úc Lệ Ba lúc c.h.ế.t cũng kéo theo ông .
Có thể thấy ông đáng hận đến mức nào.
Thầy t.h.u.ố.c trị bệnh cứu , nhưng để cứu kẻ hại .
Đây là quan điểm của Cố Cẩn về việc cứu , ở đây, Vu Đại Khang đừng hòng họ cứu.
Tốt nhất là cánh tay cứ thế mà hỏng .
Vu Đại Khang đau đến nghiến răng nghiến lợi, cái đau , là đau thật!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-425-tai-sao-co-khong-cuu.html.]
Cả một miếng thịt Úc Lệ Ba xé xuống, Tần Du và Cố Cẩn khử độc, băng bó cho ông , ông c.h.ế.t theo nữa.
Trong lòng càng nghĩ càng lo, càng nghĩ càng tức, thẹn quá hóa giận : "Trời sáng mang lên núi chôn cho tao!"
Tần Du tức đến đau ngực.
Úc Lệ Ba thi cốt lạnh, Vu Đại Khang tuyệt tình như .
Hoàn cho Úc Lệ Ba chút thể diện và sự tôn nghiêm cuối cùng, đúng là khác gì kiếp .
Kiếp , khi ông chôn cất Úc Lệ Ba qua loa, vẫn còn trơ trẽn ở công xã rằng, ông đây là "hậu dưỡng giản tiện việc mai táng" (nuôi nấng t.ử tế, ma chay đơn giản), hưởng ứng lời kêu gọi của Đảng.
Ma chay nên tiết kiệm hết mức.
"Vu Đại Khang, ông khoan hãy chôn. Đợi cảnh sát tới, điều tra rõ tình hình hẵng xử lý!" Tần Du lạnh lùng .
"! Thím Úc của em là ông bức t.ử , để cảnh sát tới điều tra rõ ràng!" Quách Quế Trân lập tức tiếp, lên án Vu Đại Khang: "Thím Úc của em c.h.ế.t t.h.ả.m quá! Thím chính là ông ép c.h.ế.t."
"Các bậy bạ! Được, các cho tao chôn, cứ để đây. Các tự lo !" Vu Đại Khang dứt khoát trở nên vô .
Mọi kinh ngạc ông .
Vu Đại Khang, bí thư nho nhã, trông vẻ hiểu lý lẽ, bí thư ở công xã bao nhiêu năm, đến phút cuối cùng, bộ dạng .
Đều nghĩa t.ử là nghĩa tận, ông đây là coi vợ là .
Thật sợ hãi, lạnh lòng!
"Vu Đại Khang, ông tiếng ! Chị dâu cùng ông sống chung bao nhiêu năm, thi cốt bà lạnh, con cái cũng về, ông cứ thế chôn cất qua loa, tuy đề xướng tiết kiệm, nhưng cũng chút tình chứ!" Tần Chấn Bân khi rõ con của Vu Đại Khang, cũng còn ảo tưởng gì về ông nữa, nhưng ông ngờ Vu Đại Khang thể vô lương tâm đến mức !
"Tần Chấn Bân, ông là đội trưởng. Nếu ông cũng thấy đúng, , việc ma chay của bà , ông lo !" Vu Đại Khang một bên, bất chấp tất cả, bộ dạng vô càng rõ.
Ông hành động, ai gì ông .
Úc Lệ Ba cứ thế mà c.h.ế.t, nhất thời khó mà chấp nhận.
Khó chịu thì khó chịu, nhưng càng cảm thấy tự sát thế xui xẻo, ai dám đến gần.
"Mẹ, đáng thương của con. Mẹ khổ cả đời của con ơi, chúng con về trễ !" Lúc trời hửng sáng, tiếng t.h.ả.m thiết truyền đến.
Quách Quế Trân thấy tiếng , òa lên, chạy cổng sân, gọi: "Chị họ, họ, hai về trễ ! Thím Úc ."
Hàng xóm bên ngoài, một câu một câu kể sự việc cho họ.
Con gái thím Úc đến tê tâm liệt phế, con trai bà cũng vô cùng bi thương.
"Kiến Quân, Xuân Mai, cũng thể như . Mẹ cháu mới mất, cháu khuyên ba cháu, thể thật sự lấy chiếu bọc mang lên núi chôn !"
Hàng xóm bên cạnh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Con trai con gái thím Úc về , ít nhất sự thể diện cơ bản nhất chắc là giữ .
Vu Đại Khang thấy con gái gả và con trai đều về, liền từ mặt đất dậy.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mắt Vu Kiến Quân rơi Vu Đại Khang, liền thấy vết thương tay ông .
"Kiến Quân ..." Vu Đại Khang thấy ánh mắt nặng nề của con trai, trong lòng lạnh run.
Vu Kiến Quân lạnh lùng liếc mặt, cuối cùng ánh mắt dừng Tần Du, giọng lạnh như sương mang theo đầy vẻ chất vấn: "Cô bâyT giờ là bác sĩ của công xã? Mẹ uống thuốc, tại cô cứu? Mẹ uống t.h.u.ố.c cô cứu, tay cha xé rách thịt, cô cũng xử lý? Là coi thường nhà là ý kiến với nhà ? Mẹ cô lấy đội trưởng, cô sợ nhà hơn nhà cô ?"
"..." Tần Du.