Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 462: Kén vợ thật đúng là bình dân!
Cập nhật lúc: 2025-11-23 23:00:56
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
May mà lời . Nếu thành trò .
Chỉ là cô Triệu Triều Hà cũng thật là kỳ quái. Cô cùng Cố Cẩn xuống nông thôn, chắc chắn là quen vợ của Cố Cẩn. Rõ ràng là quen cô, nhưng chào hỏi, ngược còn cô là bảo mẫu. Còn trẻ tuổi như mà tâm địa quá xa .
“Nhà bọn họ giờ ai. Ngoài trời tuyết rơi lớn thế , lạnh cóng. Thằng bé Cố Cẩn cũng thật là, nỡ lòng để cháu một ở đây. Thôi, qua nhà một lát ?”
Tần Du ngập ngừng.
“Sau đều là hàng xóm cả, cháu cũng xem như là trong khu , khách sáo gì?”
Ôn Tuyết Vi kéo Tần Du về nhà . Tần Du đặt hành lý của ở cửa nhà bà, theo bà nhà.
Vừa nhà, Tần Du liền cảm thấy ấm áp hơn ít. Thủ đô giống như trấn Linh Khê. Ở trấn Linh Khê sưởi ấm bằng lò nướng, còn ở đây thì lắp ống khói, dùng than tổ ong để sưởi ấm. Khói thông qua ống khói bay ngoài, than đá trong phòng cháy lên, vô cùng ấm áp.
“Ngồi xe lâu như , uống ly nóng .” Ôn Tuyết Vi rót cho Tần Du một chén nóng.
“Cảm ơn bác ạ.”
“Không cần khách sáo! Cháu cứ nghỉ ngơi một lát .” Ôn Tuyết Vi cầm lấy kim đan và cuộn len, đan áo len trò chuyện với Tần Du: “Từ chỗ các cháu đến đây, xe mất bao lâu?”
“Hai ngày một đêm ạ.”
“Xa thật đấy. Con trai bác cũng là thanh niên trí thức. Nói là hôm nay về nhà mà giờ vẫn thấy .” Ôn Tuyết Vi : “Mà cái thằng nhóc đó, xưa nay quy củ, ở nhà là cãi với suốt.”
Tần Du mỉm uống , lặng lẽ Ôn Tuyết Vi chuyện. Theo ấn tượng của cô, ngoài việc bà nhầm cô là bảo mẫu, đưa cô nhà chuyện một lúc, thì cô ấn tượng nào khác về bà . Thế xem , cảm giác thiết nên lời.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
……
Nhà họ Triệu. Julie từ nhà họ Cố sang. Thấy Triệu Triều Hà đang bên cửa sổ sân chung, cô hỏi: “Chị Triều Hà, cô gái đúng là bảo mẫu nhà họ Ôn mời tới ?”
Nhà họ Ôn đông , sống tính toán chi li, mua đồ ăn cũng mặc cả lên xuống, mà thể mời bảo mẫu mặc quần áo đẽ và thời thượng như ? Thời buổi , bảo mẫu mà cũng mặc thế ? Trước đây cô chợ thấy một chiếc áo khoác kiểu dáng gần giống thế, bán quần áo hét giá 60 đồng, bằng hai tháng lương của cô . Cô về với một tiếng, liền từ chối thẳng thừng.
“Em thấy ?”
“Em .” Julie trả lời thật thà.
Triệu Triều Hà nhếch môi, : “Đó là cô vợ mà Cố Cẩn dắt từ nông thôn về đấy.”
“……” Julie: “Vậy chị theo nhà họ Ôn đó gì?”
“Chưa trải sự đời! Hễ là sống là theo . Ngốc thật. Chắc giờ , nhà họ Ôn đang cho chị bảo mẫu như thế nào .” Triệu Triều Hà càng nghĩ càng thấy thú vị.
“Bảo mẫu?” Julie đảo mắt, cũng cảm thấy thú vị, : “Vậy tất cả đều sẽ cho rằng vợ của Cố Cẩn là bảo mẫu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-462-ken-vo-that-dung-la-binh-dan.html.]
Ý của Triệu Triều Hà càng sâu hơn.
“Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Cứ để trong khu c.h.ế.t chị .” Julie với vẻ hả hê.
Chính là ý .
“Em về đây. Mẹ em bảo em ở nhà chờ bọn họ. Bọn họ tới nhà, nhưng em chờ , mà là chị tự dắt bảo mẫu .” Julie phủi phủi quần áo, nhanh chóng chạy về nhà.
……
Người trong khu sân chung dần dần đông lên. Tần Du ngoài, Cố Cẩn vẫn về.
Khương Khởi Lệ dắt con trai nhỏ của về nhà, phát hiện trong phòng chỉ một Julie: “Julie, bọn họ vẫn tới ?”
Julie sô pha, gác chân lên bàn , : “Chưa ạ. Con chờ cả nửa ngày mà thấy. Hay là hôm nay họ về?”
Khương Khởi Lệ thấy bộ dạng của Julie, cầm lấy một cái gậy, đ.á.n.h thẳng bên chân Julie: “Ngồi tướng gì cả!”
“Con cho t.ử tế là chứ gì. Mẹ nổi nóng cái gì chứ?” Julie ấm ức .
“Ba con mà thấy là khẳng định sẽ vui. Ông bà nội con mà thấy, càng vui.” Khương Khởi Lệ như hận rèn sắt thành thép. Đứa con gái của bà mang từ bên về, lúc nào cũng thể thống gì. Trớ trêu , Cố Uy mà bà gả hiện tại là cực kỳ nề nếp, đặc biệt coi trọng quy củ. Bà vất vả lắm mới khiến Cố Uy đồng ý cho Julie ở , nếu bộ dạng của Julie Cố Uy thấy, chắc chắn sẽ đuổi .
“Mẹ, nhà họ Ôn bảo mẫu mới tới đấy. Bọn họ còn tới, là lạc chứ?” Julie đầy hứng thú hỏi Khương Khởi Lệ.
“Con đừng bậy.” Khương Khởi Lệ chỉ mong bọn họ lạc thật. ngoài miệng chắc chắn thể như .
“Mẹ, là chúng ngoài chờ ? Tiện thể gặp mặt cô bảo mẫu nhà họ Ôn luôn? Sau lỡ chúng nhà, về khi nhờ cô bảo mẫu mồi giúp cái bếp lò than đấy.” Julie ngấm ngầm xúi giục Khương Khởi Lệ.
Khương Khởi Lệ dám chậm trễ Cố Cẩn và Tần Du, : “Việc đó lát nữa cũng muộn. Vẫn là nên đón Cố Cẩn của con và cô vợ nông thôn của nó .”
Hai con ngoài liền thấy Cố Cẩn. Cố Cẩn so với lúc mới xuống nông thôn, vóc dáng càng thêm cao ráo, gương mặt càng thêm tuấn tú. Julie liếc mắt một cái, liền ngây ngẩn cả . Cố Cẩn lớn lên trai, cô vẫn luôn điều đó. Ở nhà họ Cố, cô dùng đủ cách để tiếp cận , ban đầu Cố Cẩn đối xử với cô cũng tệ. Sau chập mạch chỗ nào, để ý đến cô là thèm để ý nữa. Vì thế cô tức giận lâu. khi gặp Cố Cẩn, cô phát hiện cơn giận trong lòng tan biến sạch sẽ.
Khương Khởi Lệ thấy bên cạnh Cố Cẩn một ai, mặt xẹt qua vẻ kinh ngạc, về một , mang theo cô vợ nông thôn chỗ sáng về ? Hay là cô vợ nông thôn thật sự tự lạc ?
“Anh Cố Cẩn, về ? Mẹ em thấy giờ về, nên dắt em đón , nếu mà về, nhà họ Ôn bảo mẫu mới, bọn em định qua đó quen. Nếu về , chúng về nhà .” Julie , mặt bất giác đỏ lên.
Cố Cẩn quét mắt một vòng quanh sân, phát hiện ba lô của đang đặt ở cổng nhà họ Ôn. Bảo mẫu nhà họ Ôn? Ba lô của cũng ở nhà họ Ôn. Ý của Julie là, bảo mẫu mới tới nhà họ Ôn chính là Tần Du?
Cố Cẩn lạnh lùng quét mắt Julie một cái, nhanh chóng về phía nhà họ Ôn.
Khương Khởi Lệ ngẫm nghĩ một lát, bừng tỉnh đại ngộ, kinh ngạc : “Không là bác Ôn nhà con nhầm , tưởng chị dâu nhà quê của con là bảo mẫu mới chứ? Nhà bà tìm bảo mẫu, đều , nhưng thấy là kéo về nhà, cũng thật quá đáng!”
Trong sân lúc ít về, thấy lời của Khương Khởi Lệ, ai nấy đều dừng bước. Cố Cẩn đưa vợ về, đều . Đây còn về đến nhà, nhà họ Ôn nhầm là bảo mẫu mà dắt về ? Cái thằng Cố Cẩn , một con cao ngạo như , mà kén vợ thật đúng là bình dân! Đến nhà ở cũng , đúng là ngốc hết chỗ .