Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 514: Vì sao cứ coi cô là ngốc nghếch?
Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:34:23
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm . Mọi trong nhà họ Cố đều dậy sớm. Sinh nhật của ông cụ Cố, là sự kiện mà tất cả con cháu nhà họ Cố coi trọng nhất.
“Vợ ơi, mặc cái áo len .” Cố Cẩn cũng coi trọng, mới thức dậy, liền từ trong tủ lấy một chiếc áo len lông dê màu xanh nhạt, áo len những đường cong bất quy tắc màu xám nhạt, chiếc áo len vốn gì nổi bật trở nên sinh động hơn.
“Ở ?” Tần Du chút kinh ngạc, bộ quần áo trong ký ức của cô. Cố Cẩn mua áo len cho cô từ khi nào ? Đôi tay như phép thuật, thỉnh thoảng biến một bộ quần áo.
“Mua.” Giọng Cố Cẩn thanh đạm.
“Mua lúc nào?”
“Lúc ngoài.”
“Ách…” Những lúc ngoài, đều cho cô theo. Một trong những nguyên nhân là, lén mua quần áo cho cô? Chiếc áo len đúng là ấm, mặc , cơ thể liền ấm lên, đặc biệt dày dặn, mấu chốt là hề béo. Thêm một cái khăn quàng cổ, thêm một cái áo khoác, là .
“Đẹp ?” Tần Du mặc quần áo xong, xoay một vòng mặt Cố Cẩn.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Cố Cẩn lóe lên ý vụn vặt, “Đẹp.” Áo len màu xanh nhạt, khăn quàng cổ đan xen đỏ lam, áo khoác màu xám nhạt, kín đáo phô trương, nhưng sang trọng, quần áo nhiều, nhưng cả duyên dáng yêu kiều, thon thả mà ưu nhã.
“Chỉ là cái mặt , thế ? Không bôi kem dưỡng da ?” Ánh mắt Cố Cẩn dừng mặt Tần Du, hôm nay bôi kem “hương hương” , vẫn còn nẻ, mặt một mảng đỏ ửng, còn nứt nẻ.
“Không . Hôm nay em bôi nhiều thêm chút.” Tần Du đáp. Da mặt cô kén thật, loại kem dưỡng da đặc biệt giữ ẩm, ở miền bắc rét lạnh , gần như tác dụng. Ngày đầu tiên đến kinh đô, hợp khí hậu, hai ngày buổi tối, gần như cả đêm, còn trong tuyết lớn gió lạnh, nên càng tệ hơn. Cũng may hai ngày nay, kem “hương hương” cô bôi nhiều, nếu còn t.h.ả.m hơn.
“Thật chỉ một chút thôi.” Tần Du vỗ vỗ mặt. Chỗ nẻ nhiều nhất, chính là mí mắt, nước mắt sẽ kích thích làn da, cho nên mới tệ hơn một chút.
Cố Cẩn đây, lấy một mảng “hương hương” lớn từ trong hũ, nhẹ nhàng xoa đều lên mặt Tần Du, giọng trầm thấp đầy thương tiếc, “Sau đừng nữa.” Đầu ngón tay ấm áp, động tác dịu dàng, Tần Du thận trọng nịu , “Vâng.”
**
Khương Khởi Lệ sáng sớm thức dậy liền phòng Julie. Đối với bà mà , Julie hôm nay, còn quan trọng hơn cả việc trang điểm cho chính . Bà chọn cho Julie một bộ áo khoác màu trắng gạo, một cái khăn quàng cổ màu hồng phấn, một chiếc áo phao lông vũ màu hồng nhạt, một đôi giày màu đen. Julie xõa tóc, kẻ lông mày nhẹ, trang điểm sơ qua, tai đeo một đôi bông tai tua rua nhỏ. Vóc dáng cô cao, bộ trang phục mặc lên, trông thon thả mà tinh xảo.
Khương Khởi Lệ càng Julie càng hài lòng, con gái bà thừa hưởng vẻ của bà . Julie cũng hài lòng, gương, ngắm trái ngắm , đều cảm thấy vô cùng xinh . Trước đây cảm thấy chiếc áo khoác nỉ Tần Du mặc , nhưng bây giờ mặc, cũng hề kém cạnh.
Mở cửa phòng, thấy Tần Du từ phòng của cô và Cố Cẩn . Quả nhiên Tần Du vẫn mặc chiếc áo khoác nỉ hôm , trông gì đổi so với mấy ngày . khi cô thấy Cố Cẩn , cảm giác thắng thế tuyệt đối mặt lập tức biến mất.
Bên ngoài Tần Du mặc áo khoác nỉ, nhưng chiếc áo len sáng màu bên trong màu sắc giống với áo len Cố Cẩn đang mặc. Tần Du quàng khăn cổ đan xen đỏ lam, cũng gần giống với Cố Cẩn. Hai , cần hỏi, cũng họ là một đôi. Tần Du thật hổ, để cho xứng với Cố Cẩn, mà cố tình mặc đồ đôi.
**
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-514-vi-sao-cu-coi-co-la-ngoc-nghech.html.]
“Được . Thời gian cũng xấp xỉ , xuất phát thôi.” Cố Uy ở phòng khách, lên . Hôm nay trong nhà họ Cố ăn mặc đều trang trọng. Cố Uy mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn, Khương Khởi Lệ bên áo khoác là một chiếc sườn xám dài, đường may hảo, thêu thùa tinh xảo. Cố Lệ Phi cũng ăn mặc chỉnh tề, bên ngoài áo khoác là một chiếc áo gió nhỏ dài, vô cùng long trọng. Đêm qua tuy thiếu chút nữa cãi ầm ĩ với Cố Cẩn, nhưng hôm nay ông vẫn đợi bọn họ.
Cố Cẩn mặt biểu cảm. Tần Du khẽ kéo tay , mỉm với . Nhắc nhở , nếu là một nhà ngoài, vẫn nên dáng vẻ của một nhà.
“Anh cả, chị dâu, quần áo của hai quá, thật xứng đôi.” Tần Du và Cố Cẩn , Cố Lệ Phi liền đảo mắt ngừng hai họ.
“Tinh mắt đấy!” Cố Cẩn ừ hữ, tỏ vẻ tán thưởng lời khen của Cố Lệ Phi.
Tần Du , trẻ con trong thành, rốt cuộc cũng giống trẻ con ở nông thôn. Tần Tiểu Giang và Lý Chấn Vũ bao giờ chú ý ăn mặc, mỗi ngày đều lấm lem bùn đất, nhưng Cố Lệ Phi thì .
“Chị dâu, em thể cùng chị ?” Cố Lệ Phi chạy đến bên cạnh Tần Du, kéo tay cô.
“Được.” Tần Du đáp.
Trong lòng Julie chua lòm, em trai cô , tại cứ quấn lấy Tần Du? Vốn định nổi giận, nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, khuôn mặt nẻ của Tần Du, mặc xinh như , cô đại nhân đại lượng, thèm so đo. Cố Lệ Phi với chị thì ? Chẳng cũng chỉ là một phụ nữ nhà quê hợp khí hậu, mặt đông lạnh đến đỏ ửng ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Uy xe riêng do nhà nước cấp, bọn họ đến nhà ông cụ Cố, cứ lái xe là . Cố Cẩn vóc dáng cao, ghế phụ. Chỉ là khi , và Cố Uy hề trao đổi một lời nào. Khương Khởi Lệ, Julie, Cố Lệ Phi, Tần Du lượt ở hàng ghế .
“Cố Lệ Phi, đóng cửa xe .” Tần Du lên xe xong, Julie liền gọi Cố Lệ Phi, đang cách Tần Du và cửa xe khá xa, “Dùng sức một chút. Chị dâu mày đóng .” Nghe ở nông thôn chỉ máy kéo, Tần Du từ nông thôn đến, đầu tiên xe con, ai còn trông mong cô đóng cửa chứ?
“…” Khóe miệng Tần Du khẽ nhếch, cô kéo cửa xe, dùng sức kéo mạnh một cái. Cửa đóng . Đóng chắc chắn. Khó trách đây Cố Cẩn mua xe con cho cô. Hóa nhà bọn họ ở cái thời đại nghèo khó , Cố Uy sớm lái chiếc xe con hiệu Hồng Kỳ, một thương hiệu quốc dân. Người kinh đô , ai cũng thể xem thường.
“…” Sắc mặt Julie chút biến ảo. Không ngờ phụ nữ sức lực lớn như , kéo một cái là đóng cửa xe. Đóng cửa thì đơn giản, nhưng lát nữa mở cửa thì dễ.
Có lẽ là vì chuyện tối qua, xe một ai mở miệng. Dọc đường đều yên tĩnh. Xe chạy nửa tiếng, mới đến nơi ở của ông cụ Cố. Cố Cẩn xuống xe .
“Cố Lệ Phi, em nhường một chút, cửa xe để chị mở cho.” Julie giả vờ quan tâm.
“Tại ạ? Chị dâu mở mà.” Cố Lệ Phi cau mày .
“Chị đóng cửa là sẽ mở ?” Julie buồn hỏi.
Tần Du chỉ cảm thấy kỳ quái, tại Julie cứ luôn coi cô là đồ ngốc thế nhỉ? Loại xe , gần như đào thải, nhưng là cô từng . Trừ khi lên xe, Cố Uy lập tức khóa hết tất cả các chốt cửa . Cô kéo chốt khóa cửa xe lên, kéo tay nắm cửa. Cửa mở, Tần Du xuống xe.
Cố Lệ Phi đầu Julie, , “Chị, thấy , em là chị dâu mở cửa xe mà.”
“…” Julie nghẹn họng. Người phụ nữ nhà quê , cái gì cũng ? Cô tin, thể bắt một chút sơ hở nào của Tần Du.
Cố Uy xuống xe cuối cùng, lúc bước xuống, ông khẽ liếc qua Tần Du. Cô vợ của Cố Cẩn, hình như ngốc chút nào.