Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 519: Lóe mù mắt chó các người
Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:10:46
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cả sân đều đang Tần Du. Ánh mắt sắc bén và đầy phán xét.
Con ngươi Tần Du dừng Julie, ánh mắt Julie càng thêm hùng hổ. Con ngươi dừng Tần Minh Nguyệt, Tần Minh Nguyệt ánh mắt lảng tránh, dám thẳng cô. Triệu Triều Hà thì dứt khoát chiếc ghế nãy, như thể bao giờ tham gia chủ đề .
“Thím, cơm thể ăn bậy, nhưng lời thể bậy. nhớ pháp luật quy định, bịa đặt và lan truyền sự thật hư cấu, hạ thấp nhân cách khác, phá hoại danh dự khác là tội phỉ báng, tội vũ nhục. Thím qua kiểm chứng chỉ trích , vũ nhục , thể kiện thím đấy.” Mặt Tần Du lạnh băng, bình tĩnh đối diện với tất cả ánh mắt, nhanh chậm .
Cố Sách một bên, lập tức cảm thấy thú vị. Người phụ nữ của Cố Cẩn, chút thú vị. Bị tất cả chất vấn, thế mà một tia hoảng loạn, vẫn trấn định tự nhiên. Thậm chí còn một loại tư thái siêu nhiên “Gió thổi qua đồi, lòng gợn sóng”.
“Ha hả. bậy? Cô tự xem , từ đầu đến chân, cái gì hồn ? Nếu là cô, hổ c.h.ế.t !” Tôn Hải Hoa nghiến răng nghiến lợi, “Đừng vô nghĩa nữa, mau đem tiền ông cụ đưa cho, trả đây.”
“Nếu trả thì ?” Tần Du hỏi ngược .
“Vậy tao lột da mày!”
“Thím thử xem.” Mắt Tần Du lạnh lùng, mặt mày băng giá.
“Các đang gì ? Bao nhiêu thế mà khi dễ một cháu dâu ?” Tôn Hải Hoa định xông lên động tay động chân, thì Hồ Cúc từ một bên xông tới.
Hôm nay sinh nhật ông cụ Cố, cái lão già Đỗ Chấn Hoành cũng tới, đến, liền ngay cạnh ông nhà bà, Cố Liệt. Ông tìm họ tự nhiên để ôn chuyện, cũng thật tâm đến chúc thọ. Ông cứ bóng gió yêu cầu Cố Liệt chuyện với Lãnh Nghị, thả thằng ôn dịch Đỗ Bình . Bà và Cố Liệt chắc chắn sẽ đồng ý. Vài chuyện câu câu , ngoài mặt thì vui vẻ, nhưng bên trong thì sóng ngầm cuộn trào, vô cùng kịch liệt. Bà lo Cố Liệt thiệt, nên cứ canh chừng. Không ngờ, canh bên đó, bên cãi trời đất. Bao nhiêu vây công một Tần Du!
Bà hóng một lúc, mới hiểu lời của Tôn Hải Hoa. Nói Tần Du đủ tư cách, trèo cao nhà họ Cố. Nói Tần Du hổ, ngủ với Cố Cẩn, gia phong nhà họ Cố. Thậm chí còn Tần Du trả bao lì xì của ông cụ! Buồn !
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Các tưởng các gả nhà họ Cố, là phận cao quý? Là dòng dõi cao sang? Dòng dõi cao sang của các , chẳng cũng là dựa công tích thời trẻ của ông cụ . Trở về nhà đẻ các , các là cái thá gì?” “Vậy mà dám cháu dâu gì? Mắt nào của các thấy cháu dâu gì?” Hồ Cúc lạnh lùng hỏi vặn , thiếu chút nữa là lột sạch mặt mũi của bọn họ.
“Ông nội của Tần Du là chiến sĩ hồng quân, quân y bộ đội, là chiến sĩ khai quốc; cha của Tần Du là hùng liệt sĩ, vì tổ quốc mà hi sinh đầu rơi m.á.u chảy! Cháu dâu là 'căn chính miêu hồng', là 'hồng tam đại'! Ở đây ai như ?” Hồ Cúc ánh mắt lạnh lùng chất vấn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-519-loe-mu-mat-cho-cac-nguoi.html.]
Chiến sự khói lửa mới kết thúc ba mươi năm, chiến sự nước ngoài vẫn liên tiếp, địa vị của quân nhân là thể thế, nhà liệt sĩ là những tôn kính nhất, cũng là những cho phép bôi nhọ nhất.
“Để hùng chảy máu, hi sinh tính mạng, bây giờ các còn để nhà hùng chịu ô danh, rơi nước mắt ?” Hồ Cúc phẫn nộ hỏi . Giọng trầm lạnh, đanh thép. Đặc biệt là câu “Cháu dâu là 'căn chính miêu hồng', là 'hồng tam đại'!” trấn áp đến mức nên lời. Tần Du , những khác cũng , ai Tần Du là hậu duệ của liệt sĩ.
“Nó đến từ nông thôn, liền lọt mắt các ? Các vênh váo tự đắc như , tự xem đức hạnh của ? Lùi về vài chục năm, mấy trăm năm, ai trong các mà từ nông thôn ?”
“Nhìn xem, đây là hai tờ báo! Tháng 5 năm nay, Tần Du cứu trợ ở huyện Xuyên Nam lên báo! Nó ngại gian nguy, ngại cực khổ, ở khu vực động đất nghiêm trọng nhất, cứu trợ nạn dân. Các cả đời cống hiến như cho tổ quốc ?”
“Đây là báo về việc Tần Du phòng chống châu chấu ở công xã mùa hè! Tần Du tầm xa, nuôi thiên địch của châu chấu, giữ mùa màng cho bộ công xã, trong tình hình cả tỉnh bọn họ giảm sản lượng lương thực, thì công xã của họ thu hoạch lúa mùa thu còn cao hơn hai thành!”
Giọng Hồ Cúc sang sảng, vô cùng sức nặng, chấn động đến mức những khác sững sờ. Một đám bắt đầu cúi đầu chuyền tay hai tờ báo mà Hồ Cúc đưa .
Tờ báo tiêu đề 《 Thiên thần áo trắng, là đóa hoa nhất nở vết thương của đại địa 》, về cảnh cứu trợ của đội y tế ở huyện Xuyên Nam. Bọn họ miền nam xảy động đất, nhưng ngờ t.h.ả.m khốc đến . C.h.ế.t nhiều như , thương nhiều như . Bức ảnh kèm là ảnh của Tần Du, cô đang đống gạch vụn, đỡ một ông lão tóc tai bù xù, đầy vết thương, ông lão thì suy sụp, còn cô thì mỉm ôn hòa đỡ ông. Nụ đó đặc biệt sức truyền cảm, như đóa hoa nở trong khốn cảnh, ấm áp, chữa lành lòng . Nhìn kỹ, khuôn mặt đúng là giống Tần Du, cô thì là ai?
Tờ báo tiêu đề 《 Phòng bệnh hơn chữa bệnh, đội quân vịt trị châu chấu của công xã Linh Khê ngang trời xuất thế 》, là về việc Tần Du nuôi vịt trị châu chấu. Hình ảnh báo, cô đội vòng hoa, ngược xe đạp dùng lá cây thổi sáo, đằng cô là một đàn vịt quy mô lớn, con nào con nấy béo , ngây thơ. Tin tức mô tả dài về lý niệm trị châu chấu của Tần Du, cùng với việc cô dẫn đội quân vịt giúp các công xã xung quanh tiêu diệt châu chấu.
“Các xem thì xem, đừng rách báo của !” Hồ Cúc thấy lời và báo chí của trấn áp , liền hạ giọng nhắc nhở. Những tờ báo bà vẫn luôn giữ trong túi, lúc nào nhớ Cố Cẩn, lấy xem. Trên báo tuy Cố Cẩn, nhưng bà Cố Cẩn luôn ở bên cạnh Tần Du. Đặc biệt là tờ báo trị châu chấu , thanh niên đạp xe tuấn chính là Cố Cẩn, bà thể thấy. Tự nhiên, lúc bà những lời , bà vô cùng kiêu ngạo.
Tôn Hải Hoa thấy những tờ báo , khí thế kiêu ngạo lập tức tắt ngóm. Trước khi bà gả nhà họ Cố, nhà bà cũng chỉ là công nhân nhà máy ở kinh đô, hậu duệ liệt sĩ, cũng từng việc gì oanh oanh liệt liệt. Càng đừng là chuyện lớn lên báo cả nước như thế . Tần Du tuổi còn trẻ, mà trong vòng một năm lên báo hai . Thảo nào nãy lúc cô chuyện, tự tin như .
Những khác cũng đồng dạng kinh ngạc, đều tưởng Cố Cẩn chỉ tìm một cô gái nông thôn bình thường, ngờ, phụ nữ tùy tiện bóc tách , các loại sự tích lập tức lóe mù mắt .
Khương Khởi Lệ và Julie càng cảm thấy thể tin , Tần Du trông vẻ bình thường gì lạ, bối cảnh như ? Khó trách Hồ Cúc gặp mặt chuyện thu hoạch ở công xã với Tần Du, bọn họ cứ tưởng, đó chỉ là họ đang lôi kéo quen. Không ngờ, công lao thu hoạch đáng tự hào của công xã Linh Khê, phần lớn là nhờ Tần Du.
Cô về đây bao nhiêu ngày, hề nhắc tới? Một câu cũng hề nhắc. Trớ trêu là bọn họ thích xem báo, nên gì về những chuyện của Tần Du. Cố Uy là xem báo, tại ông bao ry giờ nhắc tới?