Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 544: Nhà ngươi mới là đồ sắp chết!
Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:19:19
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Khởi Lệ Hồ Cúc và hai tha về bao nhiêu là thứ, bà cau mày, tim đau như d.a.o cắt.
Thế là tốn bao nhiêu tiền? Đủ các loại đồ ăn, thức mặc, gì nấy.
Trước đó, bà may cho Julie và Cố Lệ Phi mỗi đứa một bộ quần áo Tết, bà Hồ Cúc thì , tối qua mua cho Cố Cẩn và Tần Du mỗi một bộ, hôm nay mua thêm bộ nữa.
“Thiên vị quá ! Lẽ nào Cố Lệ Phi cháu ruột của bà ?” Khương Khởi Lệ lẩm bẩm với âm lượng chỉ bà thấy.
Hồ Cúc đuổi Julie ngoài, Julie chỉ thể bảo mẫu cho nhà khác. Mua quần áo thì chỉ mua cho cháu cả, cháu út chẳng gì.
Nghĩ đến Julie giặt giũ đủ thứ cho nhà họ Ôn, đến mức tay chân nứt nẻ, còn Tần Du thì hưởng đủ thứ , lòng bà đau thắt . Nhìn Hồ Cúc và Tần Du, bà càng thấy chướng mắt.
những lời , bà dám to. Cố Uy tiền, nhưng tiền của ông , phần lớn đều gửi tiết kiệm. Đồ dùng trong nhà, đa phần đều là Hồ Cúc và Cố Liệt trợ cấp. Giống như việc ăn Tết hàng năm, các loại chi tiêu cũng đều do Hồ Cúc lo. Bà ngốc, nên sẽ trực tiếp gây xung đột với Hồ Cúc.
“Đây là mua gia cầm sống ? Món .” Khương Khởi Lệ liếc đống gà vịt mặt đất, lập tức về phòng, lấy cớ kèm Cố Lệ Phi học bài, bao giờ nữa.
Hồ Cúc lạnh lùng Khương Khởi Lệ, trong lòng thấy khó chịu.
“Bà nội, . Để cháu, mấy việc gà vịt , cháu rành nhất.” Tần Du . Lúc nãy thấy Hồ Cúc mua nhiều thịt và gà vịt như , cô cứ nghĩ bà chỉ mua cho khuây khỏa. Bây giờ cô hiểu , tất cả những thứ , đều là bà mua cho Cố Cẩn ăn. Tình thương bao la thế , cô thể ngơ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cháu ?” Hồ Cúc tin.
“Được ạ. Ở công xã lợn đều do cháu mổ, gà vịt chỉ là chuyện nhỏ.” Tần Du giơ con d.a.o lên, lưỡi d.a.o sắc lạnh lóe lên ánh sáng đáng sợ.
Hồ Cúc thấy ánh d.a.o lạnh lẽo, lùi vài bước, bật : “Sao bà quên mất chuyện nhỉ.”
Tần Du tay thành thạo, chẳng mấy chốc thịt xong xuôi đám gà vịt, đó là vặt lông, xử lý nội tạng. Mùa đông phương Bắc trời lạnh, chỉ cần ướp qua một chút cất là thể để lâu. Cứ thế, cô bận rộn mất nửa buổi chiều.
“Chị dâu, chị lợi hại thật, nhiều việc quá. Hồi chị Hoa còn ở đây, một con gà chị mất cả buổi, chị nửa buổi mà xong hết cả đống .” Cố Lệ Phi lén lút từ trong phòng chạy , tới nơi liền bắt đầu khen Tần Du.
Tần Du , lấy từ trong túi một hộp kem vỏ sò chống nẻ đưa cho Cố Lệ Phi, : “Mang cho chị của em . Cứ là em mua, đừng bảo là chị đưa. Biết ?”
“Ồ. Vâng ạ.”
Cố Lệ Phi chạy một lúc, nhanh .
“Em đưa cho chị , chị cảm động lắm, cái nhà chỉ em đối với chị . Em nghĩ , thể ôm công như , nên thẳng cho chị , cái là chị dâu đưa, còn chị . Chị vốn định trả , nhưng nhận .” Cố Lệ Phi báo cáo với Tần Du.
Tần Du buồn , đứa nhỏ thật thà quá.
“Lệ Phi, sang năm chị với cả em . Lúc chị và cả ở Kinh đô, em nhớ sang thăm ông bà nội nhiều hơn, ?”
“Vâng ạ. Mà chị dâu, chị bảo chị món khoai tây chiên của 'gặm đến gà' đúng ? Chị cho em ăn thử ?” Cố Lệ Phi ngượng ngùng hỏi.
“Đương nhiên là . Em mà ngoan, chị cho em cánh gà rán, khoai tây chiên, bánh trứng tart, hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-544-nha-nguoi-moi-la-do-sap-chet.html.]
“Chị dâu, cả em lấy chị vợ, đúng là hạnh phúc quá. Sau em cũng tìm một vợ đảm đang như chị.” Cố Lệ Phi tíu tít .
Vừa dứt lời, cổ áo của Cố Cẩn xách lên.
“Thằng nhóc con, sang bên chơi. Chưa hôi sữa đòi lấy vợ, nhỏ tuổi đừng yêu sớm!”
Cố Lệ Phi phục, trừng mắt Cố Cẩn một cái, lập tức đổi bộ mặt, hì hì vạch trần: “ em trong sân , cả hồi cấp hai thư tình . Còn cho chị gái trong sân nữa.”
Mặt Cố Cẩn đen như đ.í.t nồi.
Cố Lệ Phi thấy tình hình , lập tức cầu cứu Tần Du: “Chị dâu, cả đ.á.n.h em, chị giúp em với. Em sai . , chính là chị gái , cả sân ai cũng .”
Tần Du theo ánh mắt Cố Lệ Phi ngoài cửa sổ, lúc đó một cô gái đang đẩy xe lăn ngoài sân.
Triệu Triều Hà, Đỗ Bình! Cố Cẩn và Sầm Luân đó từng , Đỗ Bình thể ngoài nhanh thế . Vậy mà mới bao lâu, . Còn cùng Triệu Triều Hà.
Hai họ dường như thấy bên nhà họ Cố đang , Đỗ Bình chậm rãi đầu , đôi mắt u ám sang, khi tầm mắt dừng Cố Cẩn, khóe miệng nhếch lên, mấp máy khẩu hình hai chữ, giơ một ngón giữa lên, đáng đòn khoe khoang!
“Bị đ.á.n.h thành thế mà còn dám khiêu khích chúng !” Hành động mang tính sỉ nhục và miệt thị đó xuất hiện, Cố Lệ Phi liền nổi đóa, xông thẳng ngoài, giận dữ hỏi: “Mày là ai? Mày c.h.ử.i cả tao cái gì?”
“……” Cái vẻ nóng nảy , đúng là vài phần khí thế của Cố Cẩn lúc nổi giận. Tần Du từng thấy Cố Lệ Phi tức giận, cô vội cầm d.a.o theo . Lúc ngang qua phòng khách, thấy bàn mấy cây kim khâu, cô dừng một chút, lặng lẽ cầm theo trong tay.
Đỗ Bình nhếch mép một cái đáng đòn: “Đồ sắp c.h.ế.t!”
“Mày mới là đồ sắp c.h.ế.t!” Cố Lệ Phi Đỗ Bình c.h.ử.i , càng nổi điên, “Nhà mày mới là đồ sắp c.h.ế.t!”
“Ha hả……” Đỗ Bình Cố Lệ Phi , lập tức hiểu , ánh mắt sâu thẳm vẻ hả hê: “Hóa chúng mày cũng !”
“Biết cái gì?”
“Cố Cẩn sắp…… Á……” Chữ “c.h.ế.t” còn kịp thốt , Tần Du vỗ một cái vai , chỗ gần cổ.
Cổ họng Đỗ Bình lập tức nghẹn , mặt đỏ bừng, thêm một lời mà cổ họng cứng đờ, nổi.
“Cố Cẩn mạng mày ? Lần xử lý đủ ?” Tần Du lạnh lùng mở miệng, ánh mắt băng giá Đỗ Bình. Ánh mắt đó còn lạnh hơn cả cơn gió bấc lúc .
Đỗ Bình cảm thấy cổ họng như vật gì đó chặn , đầu Tần Du: “A…… A……” Vẫn thể gì. Tức đến mặt đỏ bừng.
“Tần Du, cô gì Đỗ Bình thế?” Lúc Đỗ Bình đến, chỉ với cô là bố đồng ý cho hai tìm hiểu , ngoài gì khác. Triệu Triều Hà thấy bộ dạng của Đỗ Bình, trong lòng tức giận, nhưng lúc , cô dám gây sự với Tần Du và Cố Cẩn.
Bố cô cảnh cáo, việc gì thì đừng đối đầu với hai Tần Du, Cố Cẩn.
“ gì chứ? cũng định gì! xem , kẻ ăn bừa bãi, ông trời cũng mắt. Chắc là nghẹn c.h.ế.t luôn cho !” Tần Du tủm tỉm Đỗ Bình, nhưng đáy mắt còn lạnh hơn vài phần. Vừa cảnh cáo, sự ngạo mạn kiêng dè.