Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 584: Nhiệm vụ đỡ đẻ này thật sự nguy hiểm

Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:39:31
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng.

 

Sản phụ vẫn đang giãy giụa, ướt đẫm mồ hôi, khóe miệng run rẩy ngừng, trông vô cùng bất thường.

 

“Sầm Luân, xem cô ... rõ ràng là phổi vấn đề, hô hấp yếu.” Tần Du kéo tay sản phụ, xắn tay áo cô lên, tay cô vài dấu kim tiêm rõ.

 

Sầm Luân mắt sắc lẹm, vẻ mặt lạnh lùng, : “ như cô nghĩ. Tình trạng của đàn ông bên ngoài trông cũng tương tự!”

 

Bà mụ mà như lọt sương mù, hiểu họ đang gì, mặt đần , lo lắng hỏi: “Các vị đang ? Đào Hồng thế , còn sinh con ?”

 

Tần Du vẻ mặt trầm xuống, : “Thuốc bên ngoài chắc sắc xong , phiền bà bưng đây. Cho cô uống để hồi phục chút sức.”

 

lúc , cơn nghiện của cô tái phát.

 

Hô hấp yếu ớt, t.h.a.i nhi trong bụng chắc chắn cũng đủ oxy.

 

Tình huống mà ở mấy chục năm , dù là trong phòng phẫu thuật với đầy đủ thiết và t.h.u.ố.c men, cũng vô cùng nguy hiểm.

 

Huống chi là ở đây, một nơi gì cũng .

 

Chỉ đành cố hết sức.

 

“Ai, , ! liền.”

 

Sau khi bà mụ , Tần Du đầu, nhỏ giọng với Sầm Luân: “Sầm Luân, tình hình , tìm đội trưởng Hoàng.”

 

bảo Phan Tiểu Mỹ .” Sầm Luân trả lời.

 

“Anh là đàn ông, ở đây sợ mắng ?” Tần Du hỏi.

 

Một xoay xở , cần một hỗ trợ.

 

Đàn ông phòng sinh, mấy chục năm còn nhiều phụ nữ chấp nhận nổi, huống chi là thời đại , thể chấp nhận càng hiếm như lá mùa thu.

 

Sầm Luân hừ một tiếng, : “Cô tưởng ? nếu Cố Cẩn bỏ mặc một cô ở đây, sẽ xé xác mất.”

 

“...” Tần Du , : “Nghe cũng lý. Lát nữa, gác cửa cho !”

 

“Cô cứ việc tay! Bất kể là yêu ma quỷ quái gì, sẽ đ.á.n.h bay hết.”

 

“Anh Sầm thật là oai phong.”

 

“Tất nhiên.” Sầm Luân mở hòm t.h.u.ố.c của , lấy găng tay y tế và áo phẫu thuật, : “Tất cả trang đều cho cô. Đỡ đẻ cho cô , cô bảo vệ .”

 

Tần Du kinh ngạc: “Anh thế mà cũng loại đồ !”

 

“Chỉ một bộ thôi!” Sầm Luân : “Tất cả cho cô.”

 

“Cảm ơn!” Tần Du lập tức cảm thấy an hơn nhiều.

 

Điều kiện y tế hiện tại quá kém, đỡ đẻ cho bình thường cũng chỉ dùng nước ấm rửa tay coi như là tiêu độc. phụ nữ mắt bình thường, nghiện ngập, bao nhiêu biến chứng, càng dễ mang theo virus.

 

Tuy đây phòng phẫu thuật vô trùng, nhưng găng tay và áo phẫu thuật, đối với cô mà , an hơn nhiều.

 

“Sau , thấy với Cố Cẩn một tiếng, , công việc nguy hiểm thế , vẫn là nên để cô .”

 

Từ lúc Cố Cẩn bệnh, mà bản bất lực, Sầm Luân bắt đầu nỗ lực vươn lên.

 

Thời gian , chỉ cần là sách vở, báo chí và luận văn liên quan đến y học, đều qua.

 

Đến công xã Linh Khê, khi tiếp xúc với Hoàng Sâm Tắc, trọng điểm học tập của cũng đổi theo, cách đây lâu một bài luận văn uy tín, là về HIV, loại virus xuất hiện đầu tiên ở châu Phi, đó lây lan trong giới đồng tính luyến ái, một trong những con đường lây truyền chủ yếu là qua kim tiêm ma túy. Người phụ nữ nghiện ngập mà còn mang thai, đến bệnh viện bất cứ xét nghiệm nào, ai mang virus ?

 

Nếu mang virus, đối với Tần Du mà , việc đỡ đẻ chỉ thể dùng từ "hung hiểm" để mô tả, loại virus thể lây qua máu, nước bọt, nếu m.á.u may b.ắ.n mắt, cũng sẽ lây nhiễm.

 

“Tần Du , là, chúng đưa đến bệnh viện ngay bây giờ? Hoặc là, chúng cứu nữa!” Sầm Luân càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng hoảng.

 

“Anh xem cô kìa, con mà vẫn sinh , liệu trụ đến bệnh viện ? Người nhà cô chịu đưa ?”

 

“Người nhà cô còn mặc kệ, chúng cũng cần lo.” Sầm Luân hoảng hốt .

 

“Sầm Luân, bình tĩnh chút ! Anh là bác sĩ, trị bệnh cứu là thiên chức. Anh yên tâm, sẽ bảo vệ bản ! Vả , vấn đề cũng tệ như tưởng .” Tần Du nhanh chóng đeo găng tay, mặc áo phẫu thuật .

 

Hơn nữa, đời cô cũng ở gần công xã Linh Khê xuất hiện ca nhiễm virus ác tính nào.

 

thể đoán, phụ nữ hiện tại chắc là "sạch sẽ".

 

Còn về việc cô bình an , cô thật sự .

 

Nơi cách công xã của họ quá xa, chuyện gì lớn, cô cũng để ý lắm.

 

“Anh dặn dò Phan Tiểu Mỹ . Sau đó ở bên ngoài, canh chừng giúp . Anh yên tâm, quý mạng lắm. Nhất định sẽ tự bảo vệ .”

 

Sầm Luân thấy Tần Du kiên quyết, thêm gì nữa, ngoài, vài câu với Phan Tiểu Mỹ, sắc mặt Phan Tiểu Mỹ đổi, lập tức dậy hành động.

 

Đi đến cổng sân thấy chiếc xe đạp, cô dừng một chút, than thầm một tiếng, nếu xe đạp thì mấy, cố tình , chỉ đành chạy bộ !

 

Sầm Luân thấy dáng vẻ đáng thương buồn bã của Phan Tiểu Mỹ, bỗng thấy c.ắ.n rứt lương tâm.

 

Trước đây Phan Tiểu Mỹ thỉnh thoảng cứ quấn lấy bắt dạy xe đạp, nhưng dạy.

 

“Hay lắm! Mày còn dám thật ! Mày hổ !” Mẹ chồng sản phụ thấy Phan Tiểu Mỹ , lập tức sang Sầm Luân c.h.ử.i bới.

 

Thằng đàn ông , lớn lên trắng trẻo sạch sẽ, yếu ớt, còn để con bé nãy bảo vệ, chắc là loại vô dụng, lúc nãy Phan Tiểu Mỹ ép cho dám hó hé lời nào, giờ bà đem hết bất mãn trong lòng c.h.ử.i xối xả, như thể đốt pháo, châm ngòi là dừng .

 

Sầm Luân sa sầm mặt, ánh mắt trở nên sắc lẹm, vơ một nắm rơm đất, nhét thẳng miệng bà già, bẻ quặt tay bà , lôi đến bên chuồng heo, nhặt một sợi dây thừng lên, hai lời, trói .

 

Anh hành động cực nhanh, xong một loạt động tác mà bà già còn kịp phản ứng.

 

“Mày trói tao gì? Mày ý đồ gì?” Chồng của sản phụ, Côn Sắt, cầm một thanh sắt từ trong bếp , thấy Sầm Luân trói , lập tức nổi giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-584-nhiem-vu-do-de-nay-that-su-nguy-hiem.html.]

 

Sầm Luân ánh mắt lạnh lùng, nghênh đón , đ.ấ.m một cú, đá một cước, gã đàn ông nghiêng cú đấm, nhưng cú đá sườn của Sầm Luân, quỳ sụp xuống đất.

 

“Loại như mày, đến một tao bắt một.” Sầm Luân lôi qua, cũng dùng dây thừng trói , đặt cạnh bà già mà hết mực bảo vệ.

 

Bà già lúc nãy thấy rõ, nhưng Sầm Luân đ.á.n.h và lôi con trai út của bà, bà thấy rõ mồn một.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tim bà run lên, bà tưởng thằng đàn ông là loại công t.ử bột, ai ngờ , còn lợi hại hơn cả con bé lúc nãy.

 

Đánh , trói tốc độ nhanh như , một chút mơ hồ.

 

Người đến nhà họ lẽ là bác sĩ, mà là ác thần!

 

Thật đáng sợ.

 

“Mẹ, bây giờ?” Côn Sắt hỏi.

 

Miệng bà già nhét một nắm rơm, “Ư ư ư” nửa ngày cũng nửa lời.

 

“Bà mụ, mau tới đây, mau tới đây cởi trói cho tao!” Côn Sắt thấy bà mụ từ bếp , như thấy cứu tinh, vội la lớn.

 

Bà mụ run rẩy bưng bát t.h.u.ố.c Trung y sắc xong và để nguội bớt, kinh ngạc sợ hãi đáp: “Trước, hết cứu vợ mày . Vợ mày đang nguy cấp lắm!”

 

“Mày đem bát t.h.u.ố.c , ngay cởi trói cho tao! Biết ?”

 

“Nghe thấy ? Mày mà giúp tao, tao sẽ tìm mày tính sổ!”

 

Bà mụ nhà, đưa bát t.h.u.ố.c cho Tần Du.

 

“Cô tên Đào Hồng ? Hít thở, hít thở ! Còn nhớ hít thở thế nào ? Hít một thật sâu, thở ! Nào, thử xem!” Tần Du ấn mấy huyệt đạo giúp tỉnh táo, kiên nhẫn hướng dẫn.

 

“Còn... sống ?” Sản phụ run rẩy giường một hồi lâu, dần dần tỉnh táo , thấy Tần Du mặt, đôi mắt khô khốc khó khăn ươn ướt.

 

một đôi mắt , chỉ tiếc là, giờ mắt cô trũng sâu, vô hồn, lãng phí vóc dáng mỹ nhân trời sinh.

 

“Con cũng cần?” Tần Du hỏi .

 

... Con sinh , bọn họ cũng sẽ cần. Bọn họ sẽ bán con . sinh! sinh!” Đào Hồng run rẩy .

 

“...Bán ? Đứa bé của ?”

 

“Là của . cần, đem bán lấy tiền! Hắn là súc sinh!”

 

“...”

 

Đây là kiểu điên rồ gì !

 

“Con đĩ c.h.ế.t tiệt! Mày lăng nhăng gì đấy? Bà mụ, mày mau đây cởi trói cho tao! Không cởi trói cẩn thận tao đốt nhà mày!” Gã đàn ông bên ngoài thấy tiếng bên trong, la lớn.

 

Vừa mắng sản phụ, uy h.i.ế.p bà mụ, Tần Du hận thể dùng cây kéo bên giường cắt nát miệng gã đàn ông .

 

Sầm Luân ở cửa tìm một nắm rơm, đến bên gã đàn ông hôi thối, nhét miệng .

 

“Không ai tới giúp mày ! Ngoan ngoãn ở yên đấy. Lát nữa sẽ nơi cho mày !” Sầm Luân lạnh lùng .

 

“Ngô ngô ngô...”

 

“Ngô ngô ngô...”

 

Bên chuồng heo, hai con Côn Sắt mỗi nhét một nắm rơm, , chẳng ai giúp ai, chẳng ai kêu .

 

Thế giới lập tức yên tĩnh hơn nhiều.

 

Để tạo một môi trường yên tĩnh cho Tần Du đỡ đẻ, Sầm Luân tìm một cái ghế, cứ thế đối diện trừng mắt họ.

 

Hai con đến tê cả da đầu, ngay cả tiếng “ngô ngô” cũng ngừng bặt.

 

“Đào Hồng, bác sĩ Tần và bác sĩ Sầm đều tới , cô cố sống. C.h.ế.t dễ hơn sống, nhưng con còn đời, cô nỡ lòng nào để nó còn kịp thấy thế giới ?” Bà mụ thở dài, hỏi.

 

“Bà ơi...”

 

“Con , bất kể thế nào, con mang thai, thì sinh nó ! Nghe lời, uống bát t.h.u.ố.c .”

 

“Bà ơi, nhưng con sợ.”

 

“Cửa t.ử cô còn qua , cô còn sợ hai con bên ngoài . Thực sự , đợi con qua cữ, cô ôm con chạy . Ai, đứa nhỏ nhà cô, cũng thật đáng thương.”

 

Dưới sự khuyên nhủ của bà mụ, Đào Hồng uống cạn bát thuốc.

 

“Trong t.h.u.ố.c sinh ô đầu, sinh mã tiền, mấy vị tác dụng gây tê, t.h.a.i vị của cô thuận, châm cứu cho cô , đó sẽ xoay t.h.a.i vị. Trong lúc đó, cô chỉ cần hít thở thật . Khi bảo cô hít sâu, cô hít sâu, khi bảo cô thở , cô thở ... Nhớ kỹ ?”

 

“Được.” Đào Hồng đáp.

 

Rất nhanh đó, cô cảm thấy nửa của tê liệt, thể cử động.

 

“Bà ơi, cháu còn cảm giác gì nữa. cháu đột nhiên thấy sợ quá, bà ơi, bà chuyện với cháu .” Đào Hồng hoảng sợ .

 

“Cô c.h.ế.t còn sợ. Sinh con thì sợ.” Bà mụ .

 

mà...”

 

“Không nhưng gì hết. Cô sợ, con cũng sinh , sợ cũng sinh !”

 

“...” Tần Du ngẩng đầu liếc bà mụ, bà mụ ơi, bà chắc là bà đang khuyên đấy ? “Bà ơi, cháu ít khi đến khu , bà kể cho cháu xem, nhà rốt cuộc là thế nào?”

 

Đời , khi cô đỡ đẻ trong phòng phẫu thuật, nhiều sản phụ cũng nhất quyết bắt cô chuyện, chuyện thể giảm bớt nỗi sợ hãi. Đào Hồng lúc chắc cũng .

 

Vừa hỏi, bà mụ lập tức mở máy.

 

 

Loading...