Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 596: Trả tiền cho tao!
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:24:28
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại đội trưởng, con đĩ non nhà ? nó lừa! Bị lừa !”
Tôn bà t.ử từ trong nhà xông , vẻ mặt tức giận, nghiến răng nghiến lợi kéo đại đội trưởng: “Con đĩ non đó cho chúng là vàng, đây mà là vàng ? Chỉ một lớp mỏng bên ngoài thôi. Mới nhét túi, nó rơi xuống đất vỡ . Ông xem, bên trong là đá!!”
“...” Đại đội trưởng cục đá trong tay Tôn bà tử, mày nhíu chặt, nhưng trong lòng thấy điều cũng bình thường.
Ông tự hỏi, Đào Hồng một thỏi vàng lớn như ?
Giờ thì câu trả lời , cô vốn dĩ chẳng gì cả.
Tần Du thấy buồn , Tôn bà t.ử như mà cũng lừa, đủ thấy bà tham tiền đến mức nào.
Bị lừa cũng đáng đời!
Cứ theo đà , Đào Hồng thực hề ngốc, cô nắm trúng điểm yếu tham tiền của Tôn bà t.ử và Tôn Côn Sắt, nhanh chóng đạt mục đích của .
“Tôn bà tử, chuyện của bà, giờ ? Giấy ly hôn của Côn Sắt và Đào Hồng lấy về . Bọn họ ly hôn, còn liên quan gì đến nữa.” Đại đội trưởng khó xử.
Ly hôn là chuyện ván đóng thuyền, ông quản nữa.
Tôn bà t.ử thể bỏ qua? Vàng trong tay biến thành đá, mắt bà long lên sòng sọc, túm lấy đại đội trưởng lắc lấy lắc để: “Tao quan tâm, ông là chứng! Ông tìm nó về đây cho tao. Cái gọi là lừa đảo hôn nhân! Thằng Côn Sắt nhà mà t.h.ả.m thế? Gặp một con đàn bà như ? Lòng đen tối! Ngoại tình, chuyện bậy bạ, giờ còn lừa chúng ly hôn? Tôn bà t.ử kiếp tạo nghiệp gì thế ?”
“...” Đại đội trưởng bà lắc đến chóng hết cả mặt, vội : “Tôn bà tử, bà chuyện t.ử tế xem nào. Người , về mặt pháp luật cũng còn quan hệ gì với các . mà tìm cô ?”
“Con đĩ đó, con nó nhất định ch.ó hoang tha , nó lừa chúng ! Nó ôm con thì ? Có giỏi thì cả đời đừng bao giờ xuất hiện!”
“Bà hung dữ như , cô cũng dám xuất hiện.” Đại đội trưởng đáp: “Nhà đẻ còn một ai, chồng cũng c.h.ế.t , chẳng còn thích. Cô về gì? Các đuổi cô , cô sớm tuyệt vọng . Bà cũng nên hết hy vọng là .”
“Đại đội trưởng, ông thế mà ? Đào Hồng là cái đồ khắc chồng! Khắc c.h.ế.t thằng chồng , giờ khắc con trai ! Ông bao che cho loại đàn bà ?” Tôn bà t.ử chất vấn.
“Rốt cuộc là ai ngang ngược vô lý? Tôn bà tử, bà bao giờ tự ? Vấn đề gì cũng đổ cho khác là ? Lúc Đào Hồng đòi gả cho thằng Côn Sắt nhà bà ? Chẳng nó mặt dày mày dạn cầu xin ? Thằng Côn Sắt nhà bà biến thành nông nỗi , liên quan gì đến cô ?”
Công xã nào cũng kẻ chuyên gây rối, nhưng kẻ gây rối của công xã họ loại thường, mà là "cực phẩm" trong những kẻ gây rối.
Ông nhịn bà lâu lắm .
“Tôn bà tử, chứ. Với cái nết của bà, thằng Côn Sắt nhà bà cưới Đào Hồng, đáng lẽ thắp hương cảm tạ trời đất đấy.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“ đấy. Người hết lên bảng tin kìa, Côn Sắt ngay từ đầu ăn phi pháp, buôn hàng cấm! Hắn về quê đợi thời cơ nên mới tiền.”
“Còn đưa Đào Hồng ngoài, ép cô gái.”
“Rồi còn ép Đào Hồng nghiện ngập.”
“Đứa bé Đào Hồng sinh của Côn Sắt càng ! Bằng thì đúng là tạo nghiệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-596-tra-tien-cho-tao.html.]
“Giờ ly hôn với bà, thế là giải thoát .”
“Chồng của tuy mất , nhưng cô sống đàng hoàng, ai tán tỉnh cũng để ý. Gả về nhà các đúng là trâu ngựa. Mang t.h.a.i mà ăn một bữa t.ử tế. Ở cữ tự giặt quần áo, tự nấu cháo còn thằng Côn Sắt cướp ăn. Cả cái công xã , ai t.h.ả.m bằng Đào Hồng!”
Từ khi Đào Hồng gả cho Côn Sắt, cô chăm chỉ, đối xử với cũng tệ.
Người trong công xã ngứa mắt Tôn bà t.ử từ lâu, giờ tin Đào Hồng chạy , họ liền đồng loạt lên án.
“Chúng mày là cái thá gì? Chúng mày giỏi thế đây cứu nó? Đào Hồng là nhà tao bỏ sính lễ cưới về, về nhà tao thì tao, chứ chúng mày ? Liên quan quái gì đến chúng mày mà lải nhải, lẩm bẩm?”
“Ha hả, dù thì chuyện nhà họ Tôn các , chúng cả .” Có đáp .
“. Đào Hồng hết lên bảng tin .”
“Cái gì?” Tôn bà t.ử trợn mắt hỏi.
Đại đội trưởng cũng thấy kỳ lạ.
Ông lên bảng tin của công xã, lúc mới phát hiện đó đúng là đầy chữ Đào Hồng , bộ là về Côn Sắt và Tôn bà tử, kể tội Côn Sắt những chuyện xa gì, đối xử tệ bạc với cô .
Đặc biệt là câu: “Hắn táng tận thiên lương, vì tiền mà c.h.é.m , g.i.ế.c , buôn bán phụ nữ và trẻ em. Hôm nay vạch trần bộ mặt thật của , xin hãy tránh xa. Tránh xa ma túy, tránh xa Tôn Côn Sắt và Tôn bà tử!”
Tôn bà t.ử chữ, nhưng vẻ mặt ghê tởm và chán ghét của , bà nội dung đó chẳng gì. Bà xắn tay áo lên, định xé hết mấy thứ đó xuống: “Đã cút thì cút , còn dám bôi nhọ danh dự nhà tao!”
“Đây là bảng tin của công xã, xé!” Đại đội trưởng gạt Tôn bà t.ử .
Đào Hồng những điều , thể thấy quyết tâm đập nồi dìm thuyền của cô , quyết tâm cắt đứt với nhà họ Tôn. Vừa , đây thể trở thành tài liệu tuyên truyền, gửi lên thị trấn, gửi cho tòa báo.
Công xã của họ cuối cùng cũng chỉ báo hại, chuyên kéo lùi thành tích. Họ cũng thể cống hiến một chút sức lực .
Tần Du cảm thấy xem xong một vở kịch , đến nước cũng tạm . Vốn dĩ cô định bàn với đại đội trưởng về chuyện đứa con của Đào Hồng, nhưng tình hình , còn gì nữa?
Thôi thì về .
“Họ Tần, mày đến công xã chúng tao gì? Có con đĩ đó đang trốn ở chỗ mày ?” Tôn bà t.ử trong công xã mắng cho tức điên, thấy Tần Du trong đám đông, liền sang hùng hổ chất vấn.
Phải tìm một để xả giận!
Vậy tìm ở công xã khác.
Tần Du đầu , nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng, giọng lớn nhưng khí thế át cả bà : “Bà còn ? Lúc khi Đào Hồng vẫn là con dâu nhà bà, đỡ đẻ lấy tiền, nhưng cô dùng nhiều t.h.u.ố.c của , chỗ t.h.u.ố.c đó trả tiền! Thấy tình cảnh nhà bà nên so đo, định về. Bà , thì trả tiền đây. Tiền thu, cũng là lẽ đương nhiên!”
“...” Tôn bà t.ử đòi tiền, mắt trợn tròn lên, bắt đầu chửi: “Nó với nhà tao còn một xu quan hệ nào hết! Mày thèm tiền đến điên ! Tao một đồng cũng .”
“...” Nhìn bộ dạng nực của Tôn bà tử, Tần Du chỉ thấy .