Tần Du bế đứa bé một lúc lâu, mới lưu luyến nỡ rời khỏi nhà Quách Quế Trân.
Trong phòng, Quách Quế Trân một trông hai đứa nhỏ. Bà vuốt ve khuôn mặt của từng đứa, nụ hạnh phúc rạng ngời môi.
"Mình ơi, bận lắm ?" Lương Quân xoa xoa hai lòng bàn tay, nhà.
"Cũng . Hôm nay mệt ?" Quách Quế Trân hỏi, đột nhiên nhíu mày, "Để em xem nào, cái bộ dạng cứ xoa tay mãi thế , chuyện gì với em ở bên ngoài ?"
"Làm gì ! Hôm nay còn chuyện với bất kỳ phụ nữ nào trong công xã ." Lương Quân vội vàng chối.
Quách Quế Trân bật , "Nghe cứ như em là đàn bà keo kiệt nhất đời, cho phép chồng một câu nào với phụ nữ khác ! Em ghen tuông đến thế cơ ?"
"Em gì ! Vợ của là tuyệt nhất !"
"Thế cái bộ dạng chột đó của là định gì?"
Lương Quân ngạc nhiên, bộ dạng của trông giống chột lắm ? Anh rõ ràng là đang thương lượng một chuyện với vợ mà!
"Anh thấy đứa bé cũng ngoan, là... chúng nhận nuôi nó nhé?" Lương Quân ngập ngừng vài giây lên tiếng.
Tiểu Hổ T.ử đang giường thấy, lập tức nhớ chỉ vì "thằng nhóc thối" cạnh mà ban nãy để nó đói một lúc lâu mới cho bú. Nếu cha thật sự nhận nuôi nó, chẳng "thằng nhóc thối" sẽ cướp đồ ăn của nó mỗi ngày ? Thế thì !
"Oa, oa, oa oa oa..." Tiểu Hổ T.ử gào .
"Hử? Không tè dầm, cũng ăn no, dữ ?" Quách Quế Trân bế Tiểu Hổ T.ử lên, đung đưa dỗ dành.
Tiểu Hổ T.ử càng to hơn.
Quách Quế Trân nhíu mày, nhớ lời Tần Du dặn, liền nghiêm mặt với Tiểu Hổ Tử, "Còn nữa là đặt xuống giường đấy, nín mới ôm!"
Tiểu Hổ T.ử vẫn tiếp tục , nó tin nhẫn tâm như .
"Còn hăng hái nhỉ!" Quách Quế Trân là , đặt phịch nó xuống giường.
Đôi mắt Tiểu Hổ T.ử ngấn lệ, cảm thấy tủi vô hạn, nó nhẫn tâm thật!
Khóc thêm vài tiếng, nó thấy hiệu quả, bèn im lặng.
Quách Quế Trân lặng lẽ con vài giây, xác định nó nín, mới sang Lương Quân, hỏi về đứa bé : "Anh cha nó là ai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-599-thau-triet.html.]
"Biết."
"Đào Hồng đứa bé của Côn Sắt, nhưng nó sinh trong thời kỳ hôn nhân của họ. Côn Sắt thì cứ khăng khăng đứa bé là của , nếu nó ở đây, chừng sẽ tố cáo chúng tội buôn bán trẻ em."
"Thời buổi , chuyện nhặt trẻ con cũng . trường hợp của đứa bé thì khác. Anh cứ nghĩ đến cái tính ngang ngược của Tôn bà t.ử là ."
"Em đây sợ , nhưng sợ nhất là loại ' thối nát'. Côn Sắt và Tôn bà t.ử chính là loại đó!"
Trong lòng Quách Quế Trân, " " giống như thím Xuân trong công xã, là kiểu bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, tuy việc nhưng vẫn sợ báo ứng. " thối nát" thì khác, họ lễ nghĩa liêm sỉ, đạo đức, giới hạn, để đạt mục đích thì chuyện gì cũng dám , kể cả g.i.ế.c phóng hỏa, tội ác tày trời.
Lương Quân gượng, "Hóa suy nghĩ nhiều như . Xem nghĩ đúng là đủ chu . Vậy theo em."
Quách Quế Trân khúc khích .
"Mình ơi, em như gì?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Em để cho , chuyện cần lo. Sẽ giải quyết."
"Ý gì ?"
"Một lát nữa sẽ !" Quách Quế Trân một cách đầy bí ẩn.
"..." Lương Quân ngơ ngác hiểu gì.
Tiểu Hổ T.ử đảo mắt Lương Quân khanh khách. Cha nó ngốc thật! may mà cha nó một con trai như nó.
Không từ khi nào, nó thể phân biệt và cảm nhận nhiều thứ thế giới . Nó thậm chí cảm giác vốn dĩ hiểu nhiều chuyện, nhưng thể giải thích tại , chỉ cảm thấy bản vô cùng "thấu triệt".
"Mình ơi, cứ cảm giác, con hiểu chúng chuyện thế nhỉ?" Anh nhận nuôi đứa bé , nó liền . Em nhận nuôi, nó . Đây chẳng là đang lo cướp đồ ăn ?
"Anh ngốc ? Trẻ con bé thế hiểu chúng gì?" Quách Quế Trân mắng.
'...' Sao con hiểu? Mẹ mới ngốc thì !
"Ừ, cũng đúng, vợ gì cũng đúng." Lương Quân vội hùa theo.
'...' Vợ gì cũng đúng, cha đúng là nịnh nọt.