Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 643: Chú Tần có thể sẽ mất chức
Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:18:20
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đưa con cho , để bế.” Ánh mắt Cố Cẩn dịu dàng dừng Tần Du, đưa tay .
Tần Du trao Thẳng Thụ cho .
“Chúng về nhà .” Cố Cẩn một tay bế con, một tay ôm eo Tần Du về.
“ , nãy chẳng tham gia cuộc họp ở đại đội công xã , sự việc bây giờ xử lý thế nào ?” Tần Du đầu hỏi Cố Cẩn.
“Công xã sẽ bồi thường và hỗ trợ một khoản tiền nhất định cho ba gia đình , chú Tần sẽ cùng các cán bộ đến chuyện với từng nhà.” Cố Cẩn trả lời.
“Haizzz.” Tần Du thở dài thườn thượt, “Người mất , công xã thể cho thêm bao nhiêu thì cho bấy nhiêu .”
“Chú Tần cũng ý đó. Còn nữa, hiện tại trong công xã ai chịu thừa nhận quyết sách của sai lầm, chú Tần chủ động , chú nguyện gánh vác trách nhiệm. Chú khả năng cách chức đại đội trưởng.” Cố Cẩn suy nghĩ một chút, cho Tần Du kết quả thể xảy .
“Hả?”
“Chỉ cần chú nhận trách nhiệm , sẽ vin đó để lớn chuyện. Lúc chú , thử ngăn cản, nhưng biểu cảm của chú , rõ ràng là suy nghĩ kỹ.” Cố Cẩn giải thích.
Sự cố c.h.ế.t trong lúc chống hạn, tuy là thiên tai, nhưng cũng tránh khỏi nguyên nhân do con .
Hiện tại ba gia đình chịu đám tang, t.h.i t.h.ể cứ để ở trụ sở đại đội, bắt đầu bốc mùi. Nếu chôn cất ngay, đến lúc đó cả công xã sẽ nồng nặc mùi hôi thối.
“Haizzz.” Tần Du ngoài thở dài thì vẫn là thở dài, “Sao em cứ cảm thấy, sự việc phát triển đến mức , khiến hoang mang một cách khó hiểu.”
“Bà nội , phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i nhạy cảm theo thói quen. Em chắc cũng thôi.” Cố Cẩn nhẹ nhàng xoa đầu Tần Du.
“Bà nội gửi thư ?”
“Đến mấy ngày , vẫn để bàn. Em thấy thôi.”
“...” Tần Du ngượng ngùng cúi đầu. Mấy ngày nay hình như cô đúng là chú ý gì đến chuyện trong nhà thật.
Tâm trí cứ luẩn quẩn ở chỗ cái giếng xảy chuyện.
“Về nhà kỹ . Bà nội vui lắm, trong thư cứ một câu cháu dâu, hai câu cháu dâu, gần như quên mất cả .”
“Vâng.”
Về đến nhà, Tần Du mở bức thư bàn .
Thư của bà nội Hồ Cúc, từng chữ đều toát lên tình yêu thương.
Ngoài sự lo lắng cho Cố Cẩn, quan tâm đến cô và em bé, trong thư bà nội còn nhắc đến hai chuyện. Một là bà sắp xếp thời gian đến công xã Linh Khê thăm họ.
Chuyện còn , Hồ Cúc trong thư nhắc sơ qua về việc năm nay giáo d.ụ.c thể sẽ cải cách, còn nhắc nhở họ dù hiện tại công việc xây dựng nông thôn bận rộn vất vả, nhưng nhất định quên việc học tập.
Sợ Cố Cẩn về thành phố, bà riêng: Cẩn Nhi, Du Nhi từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, đời cần học hỏi nhiều kiến thức, thêm nhiều nhiều việc, con bé chí hướng với y học, con là chồng nó, cần ủng hộ. Bà càng hy vọng hai con cùng tiến bộ, tri thức là nấc thang tiến bộ của nhân loại. Đương nhiên, cũng chú ý sức khỏe, đừng để quá mệt nhọc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Bà nội , hiện tại đề xuất phương án đổi giáo d.ụ.c lên trung ương, bà nội nhận tin tức bao giờ cũng sớm hơn khác nhiều. Chẳng lẽ năm nay thật sự sẽ khôi phục kỳ thi đại học?” Cố Cẩn thấy Tần Du cứ chằm chằm đoạn đó, chút chắc chắn hỏi.
“Bà nội , chắc chắn là thật . Cố Cẩn, em cảm thấy, chúng học tập cho .” Tần Du nghiêm túc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-643-chu-tan-co-the-se-mat-chuc.html.]
“Được. Học tập cho . Chỉ là nào đó, hình như cứ học là ngủ, giờ thành bậc thầy thôi miên .” Đôi mắt sâu thẳm của Cố Cẩn vẻ chê bai đầy cưng chiều.
Tần Du mím môi : “Không em ngủ, là đứa bé trong bụng ngủ. Cái thể trách em.”
“Không của em. Học tập cứ từ từ là , nếu thật sự khôi phục thi đại học, đề thi chắc chắn khó, vợ thông minh như , thi đại chắc chắn cũng đậu.”
“Anh tự tin em thế ?”
“Tất nhiên. Vợ khác thể một m.a.n.g t.h.a.i hai đứa ? Vợ !”
Tần Du nhịn : “Anh đúng là khen khác thật!”
“Vợ là .” Cố Cẩn ôm Tần Du lòng, nhẹ nhàng : “Thời gian qua vợ vất vả . Những tội danh vô cớ đó, tạm thời so đo.”
“Vâng. Thanh niên trí thức Cố chuyện ấm áp như , em còn nghĩ nhiều gì nữa?” Tần Du gật đầu.
Cô càng cảm động hơn vì Cố Cẩn trông thì vẻ cao ngạo, nhưng thực tế hiểu nỗi khổ nhân gian hơn ai hết.
****
Trên thị trấn.
Đặng Chương và Đỗ Bình rình rập lâu, cuối cùng cũng tìm một điểm yếu để trút giận.
“Anh em Pha Lôi, ở trấn còn mạng lưới quan hệ. Lần nhất định kéo cổ lão Tần Chấn Bân xuống khỏi cái ghế đại đội trưởng!” Ánh mắt Đặng Chương âm hiểm .
“Lần mà kéo lão xuống, thì để lão đại đội trưởng ăn Tết ?” Pha Lôi đôi mắt như tẩm độc, lạnh lùng phụ họa.
Năm ngoái điều tra Tần Du, Tần Chấn Bân trăm phương ngàn kế bao che.
Hắn Cố Cẩn đ.á.n.h đến giờ vẫn khỏi hẳn, chức vụ cũng cách, khó khăn lắm mới tìm một điểm yếu, thể dễ dàng bỏ qua?
Cố Cẩn và Tần Du xảy chuyện, sở dĩ nào cũng bình an vô sự, là do lão già Tần Chấn Bân sức ít.
Công xã Linh Khê giờ luôn là công xã ưu tú, lãnh đạo thị trấn đặc biệt coi trọng. Năm ngoái công xã Linh Khê công trị châu chấu, là một trong ít công xã vụ mùa những giảm năng suất mà còn tăng sản lượng. Lãnh đạo thị trấn quý Tần Chấn Bân như vàng ngọc, yêu cầu gì của Tần Chấn Bân gần như đều đồng ý.
Ông quen mặt với tất cả các ban ngành chức năng thị trấn, ai cũng nể mặt ông . Ông nộp báo cáo xin cho Tần Du bác sĩ thôn, Cố Cẩn giáo viên, lãnh đạo thị trấn phê chuẩn ngay lập tức.
Lần , hạ bệ ông , đối phó với Tần Du và Cố Cẩn sẽ dễ dàng hơn nhiều.
“Vừa nãy Khổng Lại T.ử từ công xã Linh Khê xuống, Tần Chấn Bân khả năng sẽ nhận hết trách nhiệm vụ t.a.i n.ạ.n .” Đỗ Bình từ bên ngoài , mang theo tin tức mới nhất.
“Lão già , cũng điều đấy. Nếu lão tự nhận hết, chuyện sẽ đơn giản hơn, đỡ tốn công chúng .” Trên mặt Pha Lôi hiện lên vẻ sảng khoái của sự trả thù.
“Chỉ là, việc cũng chỉ thể xử lý đến thế thôi. Muốn Tần Du, Tần Chấn Bân bọn họ tù, đền mạng, gần như là thể.” Đỗ Bình nhắc nhở.
Đôi mày giãn của Pha Lôi nhíu chặt, đập mạnh xuống bàn: “Hai kẻ đó, mạng lớn thật!”
Hắn ngầm cho kích động cảm xúc của gia đình c.h.ế.t, kéo cả nhà Tần Du và Tần Chấn Bân xuống nước, nhưng khổ nỗi thủ đoạn của bọn họ quá cao tay, quả thực tìm sơ hở nào lớn.
“Nếu bọn họ dễ xử lý như , chúng chèn ép lâu như thế, t.h.ả.m hại như thế. Từ từ tính.” Đỗ Bình châm một điếu thuốc, nhả khói buồn bã . Chẳng mấy chốc, căn phòng tràn ngập oán hận khói t.h.u.ố.c lượn lờ, mỗi đều đang ấp ủ những mưu mô đen tối.