“Không tin thì thôi.” Cố Cẩn trả lời kiểu trẻ con, “Trước vốn ăn đồ chua, nào đó ép, ăn củ cải chua thì cũng là đậu đũa chua, còn ớt ngâm chua, cải thảo chua. Anh tuy nhiều ý kiến, nhưng giờ cũng chấp nhận . Đồ vị chua, thực hương vị cũng tệ. Nếu cứ nhất quyết ăn, thì hóa dương mai cũng ngon như .”
Tần Du Cố Cẩn đầy nghi ngờ. Giải thích nhiều như , trông cũng vài phần chân thành.
Dương mai , chẳng lẽ ngon thật?
Quả dương mai trong lòng bàn tay Cố Cẩn bỗng trở nên thuận mắt, cái vị chua chua đó kích thích vị giác, Tần Du cảm giác theo bản năng nuốt nước miếng.
“Đưa em. Em ăn.” Tần Du .
Cố Cẩn tỏ vẻ vô cùng luyến tiếc đưa quả dương mai miệng Tần Du, dỗ dành cô há miệng: “A nào. Quả còn đỏ hơn quả ăn. Chắc chắn ngon hơn.”
Dương mai miệng, nước quả ứa , thấm răng, lưỡi.
Tần Du chua đến mức hai tay nắm chặt, nhíu mày, tức tối mắng: “Cố Cẩn, đồ dối, thế mà chua ? Chua thế mà thấu tận trời xanh!”
Diễn xuất của Cố Cẩn đúng là đạt đến đỉnh cao, cô chung quy vẫn là quá ngây thơ!
“Ha ha ha.” Cố Cẩn ngặt nghẽo, cưng chiều Tần Du, “Năm ngoái, lúc sửa nhà cho Lương Quân, ăn nho nhà . Anh hỏi em chua , em bảo chua.”
“...” Tần Du nhớ , hình như chuyện đó thật. Lúc Quách Quế Trân mang thai, thích ăn chua, cô cũng thích ăn. Cô từng trêu Cố Cẩn như một . “Anh lắm. Thù dai đến tận bây giờ. Không sống nổi nữa !”
“Chồng em dạy đây. Tối về chúng tiếp tục 'sinh hoạt'.” Cố Cẩn nháy mắt với Tần Du, chuồn lẹ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Du Nha, hóa thanh niên trí thức Cố lên trai thế nhỉ?” Chú Hai Tần ngang qua, chằm chằm theo bóng lưng Cố Cẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-666-chung-quy-van-la-qua-ngay-tho.html.]
Vừa nãy Tần Du và Cố Cẩn cùng , ông vẫn luôn phía họ.
Tần Du sững sờ một chút. Vừa bộ dạng xa của Cố Cẩn, nụ rạng rỡ như nắng ấm tháng Ba, quả thực .
Đẹp đến mức, thật cô chẳng giận chút nào.
“Chú Hai, chú đấy ạ? Thím Xuân dạo thế nào ?” Tần Du hỏi thăm.
Vừa nhắc đến chuyện , mặt chú Hai Tần lập tức trở nên bí hiểm, : “Du Nha, chuyện kỳ lạ lắm. Thím con từ loạn đó, giờ như bình thường. Ở nhà nấu cơm, xào rau, dọn dẹp, thấy bệnh tật gì. Duy nhất một điều là, bà khỏi cửa. Bà , chú cũng đưa bà .”
“Hiện tại trong công xã đồn thổi về bà ghê lắm. Bảo cái miệng bà là miệng quạ đen, cái gì xui xẻo bà là trúng phóc. Chú cũng sợ bà ngoài linh tinh.”
Nói cái nào trúng cái đó, c.h.ế.t là c.h.ế.t, quá đen đủi.
Nếu gặp nóng tính, bà phán một câu "nhà các sắp c.h.ế.t", chừng sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t.
“Du Nha, thím con thế , là trúng tà, là ?”
“Con cũng .” Trên đời quá nhiều chuyện y học thể giải thích .
Thím Xuân khi điên, thể thấy một chuyện sắp xảy . Cô bà là trọng sinh, thật sự thứ gì đó nhập .
Tuy bà thể thấy những điều đó, nhưng thật , cũng đáng sợ và đáng lo lắm.
Điều thực sự khiến cô lo lắng là Cổ Thúy Lan. Cô chắc chắn Cổ Thúy Lan là trọng sinh từ kiếp trở về. Cô đủ trò, ăn bừa bãi, khi bắt , giờ vẫn thả về. Cũng hiện tại cô thế nào, thả , thả liệu chứng nào tật nấy như ?