“Chắc chắn ! Cảnh sát nhân dân của chúng lợi hại lắm.” Người thanh niên trả lời dứt khoát.
Khi còn định kể chi tiết hơn thì cửa khách sạn đột nhiên đẩy , giọng gấp gáp vọng : “Chị Tần Du, ! Mau theo em đến bệnh viện.”
Là giọng của Phan Tiểu Mỹ.
Tần Du giật bật dậy, hỏi: “Tiểu Mỹ, tình hình ở bệnh viện...”
Chưa kịp hỏi hết câu, Tần Du ngừng . Tiểu Mỹ vội vã như , chắc chắn là chuyện lớn xảy : “Được. Đi mau!”
“Tiểu Mỹ, rốt cuộc tình hình bệnh viện hiện tại thế nào?” Đi mấy bước, Tần Du nhịn hỏi.
“Bệnh viện hiện tại chúng em kiểm soát .” Phan Tiểu Mỹ trả lời.
“Xảy sự cố ngoài ý ?”
“Vâng. Cục trưởng Tiền trong lúc cứu Tiền Kiến Dương, ôm tên cướp cùng ngã từ sân thượng xuống. Tiền Kiến Dương văng , hôn mê bất tỉnh.” Phan Tiểu Mỹ trả lời ngắn gọn.
Cô ngay mà, bệnh viện s.ú.n.g nổ liên hồi, thể bình yên như thanh niên nãy ?
Những gì Phan Tiểu Mỹ mới là sự thật.
Tin tức khiến chân Tần Du mềm nhũn, giọng run rẩy hỏi: “Cục trưởng Tiền và Tiền Kiến Dương hiện tại ?”
Phan Tiểu Mỹ khựng một chút, giọng đầy tiếc nuối: “Cục trưởng Tiền e là qua khỏi.”
“...” Tần Du sững sờ. Cô nhớ rõ ràng Tiền Đại Minh còn sống nhiều năm nữa mà.
“Tình hình của Tiền Kiến Dương cũng chắc chắn, sức khỏe thằng bé vốn , hoảng sợ, khi bắt cóc chân trúng đạn, vết thương do s.ú.n.g b.ắ.n vẫn xử lý. Hiện tại cả hai đều đang trong phòng phẫu thuật.” Phan Tiểu Mỹ trả lời.
Tim Tần Du như nhét bông, khó thở vô cùng.
“Vậy còn Cố Cẩn ? Sao đây?” Tần Du càng càng sợ hãi. Ban đầu cô hỏi về Cố Cẩn là vì sợ gặp chuyện. Bây giờ cảm giác đó càng lúc càng mãnh liệt, cô thể kìm nén nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-732-khong-sao-dau-qua-roi.html.]
Phan Tiểu Mỹ Tần Du đầy áy náy, : “Chị Tần Du, em xin .”
“...” Tần Du cố gắng trấn tĩnh, c.ắ.n răng để giọng vững vàng, hỏi: “Anh ?”
“Anh mất kiểm soát.”
“...”
“Kế hoạch ban đầu là b.ắ.n bốn phát, nhưng chỉ b.ắ.n ba phát. Sau đó khi nhận vấn đề, rơi tự trách và dằn vặt, cảm xúc sụp đổ. Em đ.á.n.h ngất , cõng về bệnh viện, bác sĩ tiêm t.h.u.ố.c an thần cho , hiện tại đang ngủ.”
Nước mắt Tần Du lã chã rơi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Chị Tần Du, em xin . Em tưởng hồi phục, thể kiểm soát cảm xúc của . Không ngờ khơi dậy quá khứ, ký ức đau buồn của .”
Tần Du lau nước mắt, : “Không . Ít nhất hiện tại vẫn an . Cũng thương ngoài da, đúng ?”
“Vâng.” Phan Tiểu Mỹ đáp, giọng yếu ớt chút tự tin.
“Chị xem Cố Cẩn , nếu ngủ yên thật, chị sẽ thăm Tiền Kiến Dương và cục trưởng Tiền.”
“Vâng.”
Hai đến phòng bệnh của Cố Cẩn.
Trên giường bệnh, Cố Cẩn quả thực ngủ. Chỉ là giường, ngủ chẳng yên chút nào, mày nhíu chặt, khuôn mặt lạnh lùng, bàn tay còn nắm chặt thành nắm đấm.
“Cố Cẩn, . Qua . Em đến đây, mang theo hai bảo bối đến thăm .” Tần Du đau lòng nắm lấy tay , thì thầm bên tai .
Tay Cố Cẩn vẫn nắm chặt.
“Cố Cẩn, thả lỏng một chút. Mọi chuyện qua , kẻ bắt, sẽ ai tổn thương nữa.”
Tần Du cố gắng trấn tĩnh, nhưng nước mắt vẫn ngừng rơi xuống.