Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 875: Tôi nhất định phải giết cô ta!
Cập nhật lúc: 2025-11-29 12:04:46
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại tiểu thư, cô thế ?”
Mạnh Thiên Vận bước khỏi quán ăn, đám tùy tùng lập tức vây lấy, kinh ngạc cô .
Người ướt sũng, quần cắt nát bươm, tóc tai rũ rượi che khuất cả khuôn mặt. Lần đầu tiên họ thấy Mạnh Thiên Vận t.h.ả.m hại thế .
“Nhìn cái gì mà ! Tao móc mắt chúng mày bây giờ!” Mạnh Thiên Vận hung dữ quát.
“Còn ngây đó gì? Muốn tao hủy dung ? Đưa tao đến bệnh viện mau!” Thấy đám vẫn trơ , cô tức giận gào lên.
“Dạ, . Đi ngay!” Mấy như bừng tỉnh, vội vàng gọi một chiếc xe, khiêng Mạnh Thiên Vận lên, đưa đến bệnh viện nhân dân thị trấn.
Tại bệnh viện, khi sơ cứu, lớp da bong tróc để lộ phần thịt đỏ hỏn chân, Mạnh Thiên Vận dám soi gương, sợ hãi khuôn mặt cũng như . Vết thương bôi đầy thứ t.h.u.ố.c đen sì, nóng ran.
Vết bỏng ở bắp chân, từ đầu gối trở xuống thể tất, quần cũng cắt bỏ. Hôm nay trời mưa phùn rả rích, nhiệt độ giảm mạnh, cả bắp chân Mạnh Thiên Vận lúc thì đau rát, lúc thì lạnh buốt...
“Tần Du, tao g.i.ế.c mày!”
“Tao nhất định g.i.ế.c mày!”
Mạnh Thiên Vận nghiến răng nghiến lợi, gầm lên như dã thú. Đám tùy tùng bên cạnh sợ đến mức dám hó hé nửa lời.
Ở phòng bệnh bên cạnh, một bệnh nhân khác tỉnh là Tần Thuận Kiều thấy tiếng hét, liền bật dậy. Lại " thịt" Tần Du ?
Trùng hợp quá thể!
Bà cũng băm vằm Tần Du lắm đây!
Người đàn bà hại bà thê t.h.ả.m quá.
Chiều tối hôm qua, bà gọi xe về thôn Linh Khê, dọc đường chuyện với tay lái xe vui vẻ. Ai ngờ tay lái xe bất cẩn lao cả xe lẫn xuống vực. Bà cửu t.ử nhất sinh, may mắn đường cứu đưa bệnh viện. Cũng may mạng lớn, ngoài vết thương ở đầu thì gì nghiêm trọng.
Bà thò đầu , lén lút sang phòng bên.
Ôi ơi, con bé còn t.h.ả.m hơn , mặt mũi bỏng thế chắc hủy dung , mới hơn hai mươi tuổi đầu, kiếm chồng e là khó.
Có nên hợp tác với nó để đối phó Tần Du nhỉ?
“Tần Thuận Kiều ? Có điện thoại!” Y tá gọi với .
“Vâng, đây!” Đến bệnh viện xong bà gọi điện về nhà. Nửa đêm ai máy, giờ chắc thấy cuộc gọi nhỡ nên gọi .
“Mẹ ơi, là ?” Giọng con trai Diêm Minh vang lên.
“Ừ, đây con.”
“Mẹ khỏe ? Con nhớ lắm. Mẹ hòa với Thư Nhàn ?” Diêm Minh hỏi.
“Mẹ cũng tạm .” Tần Thuận Kiều sống mũi cay cay, hỏi, “Bố con ?”
“Bố mới ngủ thôi ạ. Sáng sớm nay bố mới về. Mẹ ơi, bảo hòa với Thư Nhàn thì công ty của bố mới lên , thế ạ?”
Tần Thuận Kiều im lặng.
“Mẹ ơi, xe lâu sẽ mệt lắm. Mẹ chắc vất vả lắm, nhớ nghỉ ngơi nhé.”
Tần Thuận Kiều thấy cay mũi, vẫn là con trai nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-875-toi-nhat-dinh-phai-giet-co-ta.html.]
“Ừ. Cảm ơn con trai.”
“Mẹ ơi, con thấy Thư Nhàn cũng mà. Mẹ bạn chắc cũng dễ chuyện thôi ?” Diêm Minh ngập ngừng hồi lâu mới .
“...” Tần Thuận Kiều sững sờ. Thằng ranh con chuyện nãy giờ, chẳng lẽ chỉ để câu ? “Diêm Minh, mày nhớ mày đ.á.n.h với nó ? Nhà nó cả đám em xúm bắt nạt mày, mày quên ?”
“Mẹ, con nghĩ . Thế chứng tỏ nhiều thích Thư Nhàn mà.”
“Thế nên mày cũng thích nó?” Tần Thuận Kiều tức nghẹn họng, “Đồ ranh con, mày cái gì là thích? Mày đang trêu ngươi mày đấy ?”
Trước đây vì nó bắt nạt mà bà gây gổ với Tần Du, suýt nữa thì chồng bỏ. Giờ bà lặn lội xin , thằng con trời đ.á.n.h bảo nó thấy Cố Thư Nhàn cũng !
“Mẹ...” Diêm Minh gọi đầy tủi .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Thuận Kiều cúp máy cái rụp.
Chuyến thật là uất ức. Bực c.h.ế.t .
Bà tìm Tần Du cầu xin tha thứ là vì địa vị gia đình, vì ly hôn, chứ vì cái thằng ranh con . Lời thỉnh cầu của Diêm Minh khiến bà cảm thấy nỗi ấm ức tích tụ bấy lâu như phản bội.
“Đại tiểu thư, trai của Triệu Chiếu đến . Anh thêm thông tin về Tần Du.” Tần Thuận Kiều đang bực dọc ngang qua phòng bệnh của Mạnh Thiên Vận thì đột nhiên thấy cái tên Tần Du.
Bước chân bà khựng theo bản năng.
Chuyện về Tần Du, bà đều hứng thú. Người phụ nữ trong phòng bệnh hình như đặc biệt hận Tần Du, điều càng bà tò mò hơn.
“Triệu Chiếu, nhất cái gì hữu ích một chút. để bên cạnh Tông Nhất Bình mà chẳng cái tích sự gì. Đến việc Tông Nhất Bình bỏ trốn từ sáng sớm cũng canh chừng nổi!” Mạnh Thiên Vận thấy Triệu Chiếu là cơn giận bùng lên.
Hôm nay đúng là ngày đen đủi, chẳng chuyện gì lành. Dậy tìm Tông Nhất Bình thì phát hiện chuồn mất. Ra cửa gặp Tần Du thì hắt nước sôi bỏng .
“Đại tiểu thư, sai .” Triệu Chiếu cúi đầu Mạnh Thiên Vận. Đại tiểu thư của tuy chân bỏng nhưng làn da vẫn trắng nõn, mịn màng như tuyết, chỗ nào cũng toát lên vẻ đẽ.
“Nếu đưa tin tức vô dụng, sẽ lột da !” Mạnh Thiên Vận cầm con d.a.o gọt táo, hung hăng gọt một mảng lớn.
Tim Triệu Chiếu thót một cái, tung tin tức chấn động: “Đại tiểu thư, Tông khả năng là chồng mất 7 năm của Tần Du!”
“Oành!” Mạnh Thiên Vận cảm thấy như sét đ.á.n.h ngang tai, khó tin hỏi : “Cậu cái gì?”
“Tông Nhất Bình là chồng Tần Du? Tông Nhất Bình kết hôn? Triệu Chiếu, đang cái gì ?”
Triệu Chiếu ngước mắt Mạnh Thiên Vận, : “Đại tiểu thư, cô bình tĩnh . Nghe phân tích .”
“Năm đó khi Chủ tịch nhặt , Tông bên bãi sông, tay đứt lìa, đầu thương nặng.”
“Sau khi tỉnh , chúng hỏi từ đến, nhớ gì cả. ngẫm kỹ thì năm đó xảy chuyện lớn. Ở thị trấn Linh Khê xảy một vụ án đặc biệt nghiêm trọng, một trận chiến ác liệt. Sau đợt truy quét đó, tất cả đầu mối thu mua hàng của tập đoàn chúng đều biến mất. Cậu Tông thương nặng như , chín phần mười là trôi dạt từ con sông đó xuống.”
“Cậu bậy!” Mạnh Thiên Vận bác bỏ ngay lập tức, “Con sông mà cha tìm thấy là con sông chảy từ thị trấn Linh Khê về phía chúng . Cha tìm thấy ở bờ sông Đại Xuyên. Chỗ đó cách con sông hàng chục cây , hơn nữa thời gian cũng khớp. Lúc chúng gặp , trận chiến đó qua nửa tháng !”
“Đại tiểu thư, thời gian và địa điểm đều lệch. điều chứng minh rằng, trong thời gian đó, thể khác cứu vớt, đó thấy cứu nữa nên mới vứt bỏ bên bãi sông.”
“Cậu ăn hàm hồ!” Mạnh Thiên Vận kích động dậy, “Triệu Chiếu, mà còn lung tung nữa, sẽ khách khí với !”
“Đại tiểu thư, tin chắc phán đoán của .” Triệu Chiếu tiếp tục , “Cậu Tông cực kỳ quen thuộc với công xã Linh Khê, đầu tiên đến mà theo cảm giác tìm giếng nước trong sân nhà .”
“Anh chắc chắn là ch.ó ngáp ruồi, may mắn mới tìm thôi!” Mạnh Thiên Vận hùng hổ phản bác.