"Mẹ kiếp! Có kẻ đuổi theo thật !" Sầm Luân ngoái tình thế, phía bóng rậm rạp đang đuổi tới. "Lý Vệ Dân, nhanh lên!"
"Cố Cẩn, cần tìm một chỗ an . Nhanh lên!"
Sầm Luân, vẫn luôn giữ tinh thần khá thoải mái, giờ hét lớn một tiếng: "Chúng thể c.h.ế.t ở đây ! Quân t.ử mười năm mài kiếm, ông đây luyện tám năm , thể thất bại nữa!"
Anh thể giống như nhiều năm , mất Phan Tiểu Mỹ, mất Cố Cẩn. Và giờ đây mất Tần Du, mất Lý Vệ Dân, mất cả cái tên Cố Cẩn đang sống sờ sờ nhưng mất trí nhớ .
Tông Nhất Bình chỉ cảm thấy giọng thô lỗ lạnh lùng của Sầm Luân quen thuộc đến lạ lùng.
Trong đầu bỗng chốc hiện lên những cảnh tượng từng xuất hiện.
Tiếng súng, tiếng pháo. Rừng cây rậm rạp. Những chiến sĩ mặc đồ rằn ri, bôi màu ngụy trang đang bò trườn tiến lên. Trong rừng truyền đến những giọng trầm thấp và thô kệch.
"Đội trưởng, bọn chúng c.ắ.n đuôi ."
"Chúng tách hành động! Thương Lang phía , sẽ dụ chúng hướng khác."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Thương Lang, bảo vệ thứ trong tay , trở về!"
"Thương Lang, đừng dừng ! Về !"
"Chúng yểm hộ !"
"Đây là mệnh lệnh! Không dừng!"
Những âm thanh bên tai quen thuộc đến mức kinh tâm động phách. Tông Nhất Bình phắt đầu , nhưng thấy những trong ký ức. Trong khu rừng họ đang chạy trốn, chẳng ai mặc đồ ngụy trang cả, ngoài khẩu s.ú.n.g cũng còn thứ gì khác.
"Thương Lang, định bao giờ cưới vợ?"
"Ai ? Có lẽ cưới, lẽ cưới nhanh. Cái giống loài 'vợ' , cảm thấy hứng thú lắm. Còn thì , Bạch Hổ?"
" á? tính. Cậu cũng mà, nhà còn một đứa em trai và một đứa em gái. Em gái vì mà đám khốn nạn đó trả thù. Nếu xuất ngũ, tìm bác sĩ giỏi chữa bệnh cho em nó ." Giọng của Bạch Hổ tràn đầy hận thù. Nghề nghiệp của họ khiến nhà luôn đặt vòng nguy hiểm.
"... Bạch Hổ, chuyện sẽ thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-941-khong-co-thuoc-te.html.]
"Chắc chắn sẽ . Thương Lang, cho , em trai và em gái hiện đang ở thị trấn Linh Khê. Em trai tên là Hứa Trụ, em gái tên là Hứa Tiểu Cầm. Sau nếu gặp, nhất định chiếu cố chúng nó nhiều hơn nhé."
"Bạch Hổ, cái tên khốn nạn , đang gở cái gì đấy? Em thì tự mà chăm. mặc kệ!"
"Thương Lang, cái đồ thối tha . Đừng khẩu thị tâm phi. Nếu về , nhất định giúp chăm sóc cho chúng nó! Thôi, chúng xuất phát ."
Bạch Hổ rời .
"Cậu thẳng về phía , đừng đầu . Hoàn thành nhiệm vụ của tất cả chúng ."
"Đoàng đoàng đoàng!" "Ầm ầm!"
Anh xoay , liền thấy đồng đội phía ngã trong vũng máu, thịt nát xương tan, đôi mắt mở trừng trừng... Thảm khốc nỡ . Muốn mà , nhưng bắt buộc tiến về phía .
Anh thể để những thứ họ đ.á.n.h đổi bằng m.á.u tươi hủy hoại trong chốc lát.
"A!" Đầu Tông Nhất Bình đau như nứt . Tại những chuyện xuất hiện trong đầu? Rõ ràng như , mà cũng mơ hồ như ?
Người chuyện với , mặc đồ rằn ri ngụy trang, từ đầu đến cuối đều rõ mặt mũi họ. m.á.u tươi trong ký ức đỏ rực, xé nát tâm can, bi tráng đến mức khiến nghẹt thở.
"Cố Cẩn, thế?"
"Ở đây một cái hang nhỏ, lớn lắm nhưng kín đáo." Tông Nhất Bình hồn, dẫn hai một hang động hẹp.
Hang động đơn sơ nhưng may mắn là nền đất khá bằng phẳng.
"Sầm Luân, hộp t.h.u.ố.c và dụng cụ của đủ ?" Lý Vệ Dân cởi áo khoác trải xuống đất, nhẹ nhàng đặt Tần Du lên.
Sầm Luân mở hộp t.h.u.ố.c với giọng run rẩy: "Có một hai con d.a.o phẫu thuật, nhưng mà... t.h.u.ố.c tê..."
Không t.h.u.ố.c tê đồng nghĩa với việc lấy đạn khi Tần Du tỉnh táo.
Cấp độ đau đớn ... chỉ cần nghĩ đến thôi cũng thấy tim gan đau đến phát run.