Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 225.

Cập nhật lúc: 2025-06-02 09:38:02
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Nhược Tình thản nhiên nói: “Em từng thấy Trần Lão Tứ đến tìm cô ta mấy lần, toàn là vào ban đêm.”

Dương Nhược Tình không phải người thích hại người, nhưng người ta đã ra tay trước, cô ta chẳng lẽ lại ngoan ngoãn chìa cổ chịu chém?

Đương nhiên là không thể! Dương Nhược Tình xưa nay chẳng phải loại hiền lành gì, ai dám ức h.i.ế.p cô ta, cô ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần, ngàn lần!

Mã Quyên khiến cô ta vấp ngã đau đớn như vậy, nếu không đè Mã Quyên xuống tận đáy bùn, thì cô ta còn gọi gì là Dương Nhược Tình!

Nghe cô ta nói, Triệu Mỹ Hương cũng trợn tròn mắt: “Là… là Trần Lão Tứ á? Hắn chẳng phải thích cô sao?”

“Giờ em đã có Tường Kiệt rồi, hắn đương nhiên không còn cơ hội. Thích Mã Quyên thì chẳng phải hợp lý à?” Dương Nhược Tình đáp qua loa.

Thực ra không phải vậy.

Người Trần Lão Tứ thích vẫn luôn là cô ta. Câu chuyện này vốn do chính cô ta nói với hắn. Cô ta kể với hắn chuyện Mã Quyên âm mưu hãm hại mình.

Khi Dương Nhược Tình bị bủa vây bởi những lời đồn thối hoắc trong thôn, Trần Lão Tứ đã rất xót xa. Đến khi biết tất cả là do Mã Quyên giở trò sau lưng, hắn đâu thể tha thứ?

Không nói hai lời liền đồng ý giúp Dương Nhược Tình.

Mọi việc được sắp xếp sẵn từ đầu, chỉ chờ để xử lý Mã Quyên thôi. Ban đầu còn nghĩ phải cưỡng ép, không ngờ Mã Quyên lại “hợp tác” đến vậy!

Cái con tiện nhân đó, từ lâu đã mơ tưởng đến Tường Kiệt nhà cô ta rồi!

Sau đó mọi chuyện đều diễn ra rất thuận lợi.

Mà cú “tiết lộ” lần này của Dương Nhược Tình chẳng khác nào chặt đứt mọi đường lui của Mã Quyên.

Triệu Mỹ Hương phấn khích không thôi.

Trên đường đi bằng xe lừa, họ còn gặp Mã Quyên.

“Mã trí thức, mau lên xe đi, chúng ta về chung luôn!”

Mã Quyên không muốn đi chung với Dương Nhược Tình:

“Chị dâu cứ về trước đi, em tự đi bộ cũng được!”

Trong lòng cô mơ hồ có dự cảm chẳng lành, chẳng vì lý do gì ngoài việc Dương Nhược Tình lại tốt bụng chủ động đưa cô ta đến trạm xá.

Hạt Dẻ Rang Đường

Giữa họ đã trở mặt rồi, không còn đường lui nữa.

Hơn nữa, ánh mắt Dương Nhược Tình nhìn cô ta đầy vẻ chế giễu, chẳng hề che giấu.

“Không lên thật à? Cô đang mang thai đấy!” Triệu Mỹ Hương nhắc.

Nghe nhắc đến đứa bé trong bụng, Mã Quyên lập tức không còn lo lắng gì nữa, tự tin leo lên xe.

Trên đường đi, không ai nói gì với ai.

Xe lừa do Dương Nhược Tình đưa về nhà chú Đào, còn Triệu Mỹ Hương thì cùng Mã Quyên ra đồng tiếp tục làm việc.

Vừa tới nơi, thấy mẹ Trần Lão Tứ đang ở đó, Triệu Mỹ Hương lập tức kéo Mã Quyên đến gần bà:

“Ôi chao, bác ơi, chúc mừng bác lại sắp có cháu bồng nữa rồi! Mã trí thức mang thai rồi đó!”

Bác gái Trần sững người:

“Mã trí thức mang thai? Con bé còn chưa có ai theo đuổi mà, sao lại mang thai được?”

“Tôi nói rồi mà, bác sắp làm bà nội rồi đó!” Triệu Mỹ Hương tươi cười nói.

“Liên quan gì đến tôi chứ?” Bác gái Trần hoàn toàn ngơ ngác.

Không chỉ bà mà mọi người xung quanh cũng đầy vẻ khó hiểu, vừa rồi chẳng phải chỉ là chuyện ngất xỉu sao? Sao tự nhiên lại biến thành mang thai rồi còn nói là cháu của nhà họ Trần?

Chuyện gì thế này?

Ngay cả Mã Quyên cũng ngây ra, chưa kịp phản ứng.

Cho đến khi Triệu Mỹ Hương nhìn bác gái Trần, cười bảo:

“Đứa bé trong bụng Mã trí thức… là của Trần Lão Tứ đấy!”

Câu này vừa thốt ra, không chỉ bác gái Trần mà tất cả những người quanh đó đều sững sờ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-225.html.]

“Cái gì cơ?”

Mã Quyên lập tức hất tay Triệu Mỹ Hương ra, giận dữ nói:

“Chị đang nói nhảm cái gì đấy? Tôi dính dáng đến Trần Lão Tứ khi nào chứ!”

Triệu Mỹ Hương vẫn cười hì hì, chẳng buồn giấu diếm gì:

“Mã trí thức, cô đừng giấu nữa. Ai còn không biết chuyện cô với Trần Lão Tứ? Sống chung trong khu ký túc, chính mắt Dương trí thức còn thấy hắn mò đến tìm cô mấy lần, toàn là đêm hôm khuya khoắt đó!”

Rồi quay sang hỏi bác gái Trần:

“Bác, bác có thấy dạo này con trai bác hay lén ra ngoài ban đêm không?”

“Có có, khoảng tháng nay cứ hay đi tối về khuya. Tôi còn tưởng nó lại ham chơi, nào ngờ là đi gặp Mã trí thức!”bác gái Trần vừa nói vừa nhìn thẳng vào bụng Mã Quyên với ánh mắt đầy ẩn ý.

Mã Quyên tức đến run người:

“Các người đừng có vu oan giá họa cho tôi!”

Đúng lúc đó, Dương Nhược Tình cũng vừa bước tới, nghe thấy liền lạnh giọng:

“Vu oan giá họa? Cô nói ai vu oan giá họa?”

“Dương trí thức, cô tới đúng lúc lắm! Chính miệng cô nói với tôi là Trần Lão Tứ từng đến tìm Mã trí thức, vậy mà giờ Mã trí thức lại không chịu thừa nhận!” Triệu Mỹ Hương lập tức nói.

Dương Nhược Tình cười nhạt, nhìn thẳng vào Mã Quyên:

“Chuyện tôi tận mắt nhìn thấy, cô còn muốn chối à? Đứa bé trong bụng cô không phải của Trần Lão Tứ thì là của ai? Có cần gọi người tới đối chứng luôn không?”

Mã Quyên đối diện với ánh mắt mang vẻ thắng thế rõ ràng của Dương Nhược Tình, bỗng cảm thấy thở không ra hơi.

Trước kia vì bị ánh hào quang của Đặng Tường Kiệt che mắt, cô ta chẳng còn để ý đến điều gì. Cô ta cứ đinh ninh rằng mình là người phụ nữ của Đặng Tường Kiệt, nên ngay cả chuyện bị bịt mắt cô ta cũng không bận tâm.

Thế nhưng giờ đây, dưới ánh mắt soi xét của bao người, cô ta không kiềm được mà nhớ lại những đêm “ân ái” với Đặng Tường Kiệt.

Những điều trước kia không nhận ra, bây giờ nghĩ lại lại toàn là nghi vấn.

Ví dụ như Đặng Tường Kiệt ghét cô ta đến thế, sao lại chạm vào cô ta?

Ví dụ như nếu đã muốn cô ta, tại sao lại luôn bắt cô ta bịt mắt, không cho cô ta nhìn thấy mặt?

Ví dụ như trong suốt thời gian ấy, Đặng Tường Kiệt chưa từng nói với cô ta một câu, chỉ thô bạo chiếm lấy?

Chỉ có một khả năng, đó là một vở “trộm long tráo phượng”.

Người cô ta nhìn thấy là Đặng Tường Kiệt, nhưng kẻ thực sự có quan hệ xác thịt với cô ta… là Trần Lão Tứ!

Tất cả đều là âm mưu, Đặng Tường Kiệt liên kết với Dương Nhược Tình để trả thù cô ta, để Trần Lão Tứ đến sỉ nhục, giày vò cô ta!

Hiểu ra tất cả, toàn thân Mã Quyên run rẩy không kiểm soát nổi. Nhìn gương mặt rạng rỡ đắc thắng của Dương Nhược Tình, cô ta không chịu nổi nữa, gào lên một tiếng rồi lao thẳng tới:

“Con tiện nhân này! Tao phải xé xác mày!”

Dương Nhược Tình chẳng hề tỏ ra sợ hãi.

Nhưng còn chưa xảy ra xô xát gì, đã bị Triệu Mỹ Hương và mấy người khác ngăn lại:

“Bình tĩnh, bình tĩnh, cô đang mang thai đấy!”

Dương Nhược Tình châm chọc:

“Đúng thế, Mã trí thức à, cô đang mang thai mà. À đúng rồi, nhân tiện chúc mừng cô và Trần Lão Tứ ‘chính thức thành đôi’, còn khoản nợ mười đồng cô nợ tôi, thôi không cần trả nữa!”

Trước đây, Dương Nhược Tình từng giúp Mã Quyên trả món nợ cho Vương Nhị Anh để lấy lòng cô ta. Mã Quyên cũng trả được một phần, chỉ còn thiếu mười đồng.

Giờ thì khỏi cần trả, một lần dứt khoát cho hết mọi nợ nần!

Mã Quyên biết mình đã thua trắng, chỉ hung dữ lườm Dương Nhược Tình một cái rồi hậm hực bỏ đi.

Những người xung quanh cũng mặc kệ cô ta, quay sang chúc mừng bác gái Trần – mẹ của Trần Lão Tứ.

Bác gái Trần ngược lại tỏ ra rất vui mừng, cuối cùng con trai bà cũng có chốn yên ổn rồi.

Tuy vậy, bây giờ phong trào giám sát tư cách đạo đức rất chặt, nếu mang tiếng xấu sẽ bị tố cáo, phiền phức không nhỏ.

Bác gái Trần vội vàng nói:

“Bọn nó sớm đã qua lại với nhau rồi. Tôi với ông nhà cũng đồng ý rồi, chỉ là chưa nói cho mọi người thôi. Chúng tôi cũng không định làm tiệc cưới, ngày mai cứ để A Quyên dọn đồ sang nhà tôi ở luôn là được!”

Loading...