Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 227.
Cập nhật lúc: 2025-06-03 04:49:24
Lượt xem: 154
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện vợ anh lại mang thai song sinh lần nữa, thật ra từ tháng trước Chu Dã đã biết rồi.
Hai vợ chồng ngủ chung một giường, làm sao anh lại không nhận ra bụng vợ lớn lên nhanh chóng cơ chứ.
Cũng nhờ có kinh nghiệm từ cặp song sinh Đâu Đâu và Đô Đô làm anh trai, nên lúc đó anh đã hỏi, Bạch Nguyệt Quý cũng khẳng định luôn.
Thế nên lần này, anh càng chú trọng đến vấn đề dinh dưỡng của vợ.
Anh đã dặn dò không ít bà cụ trong thôn để dành trứng gà cho mình, tích góp đủ thì mang đến đổi.
Không muốn đổi lấy tiền cũng được, đổi bằng diêm hay muối đều chấp nhận, nếu trong nhà hết, anh sẽ đạp xe Đại Kim Lộc đến công xã mua.
Vì không cần phải đi đến trạm thu mua trứng chịu cảnh bị người ta soi xét, cũng không phải tự chạy đến công xã mua muối hay diêm, các bà cụ rất sẵn lòng mang trứng đến đổi.
Ngoài ra, Chu Dã cũng thường xuyên vào núi. Dù sau giờ làm có mệt, anh vẫn vào núi xem có con mồi nào không, nếu không có thì cũng đặt bẫy, sáng sớm hôm sau lại vào kiểm tra.
Một tuần, ít nhất cũng bắt được năm sáu con gà rừng, tháng trước còn bắt được một con thỏ béo ú.
Trong thời gian đó còn bán cho Hứa Nhã hai con, để cô ấy bồi bổ sau sinh.
Nhưng với Trương Xảo Muội thì dứt khoát không lấy tiền, sau khi cô ấy sinh, anh mang đến tận ba con.
Còn về phần Bạch Nguyệt Quý, dinh dưỡng của cô thì đã quá đủ rồi, thậm chí ăn nhiều gà rừng quá đến nỗi phát ngán, nhưng cô vẫn thích uống canh gà.
Canh gà hầm nấm rất ngon, mà nấm thì mới hái về năm nay, cực kỳ tươi mới.
Ngoài ra còn có canh cá nữa, là do Cố Quảng Thu đánh được.
Mỗi lần đều gửi cá đến cho Bạch Nguyệt Quý nấu canh, cô rất thích vì toàn là cá đồng còn sống, giàu dinh dưỡng.
Dù như vậy, Chu Dã vẫn sợ vợ mình chưa đủ dinh dưỡng, nên mỗi lần đi giao dịch vào ban đêm, anh cũng tích trữ sẵn một ít kẹo sữa, sữa bột, mạch nha và các loại thực phẩm bổ sung.
Thỉnh thoảng cũng đi công xã mua đồ hộp trái cây về, nhưng vợ anh lại không thích ăn đồ hộp, chỉ thích trái cây tươi.
Nhưng chuyện này thì đúng là bó tay, vì bây giờ lấy đâu ra trái cây tươi chứ.
Lúc mấy người đàn ông tắm dưới sông, Lý Thái Sơn còn nói đùa:
“Anh Dã này, nếu chị dâu lần này sinh con gái, vậy sau này cho làm vợ con trai em nhé?”
Lý Thái Sơn biết sau khi Đâu Đâu được Đổng Kiến nhận làm con nuôi, cậu ta cũng muốn nhận Đô Đô làm con nuôi, nhưng chuyện nhận con nuôi đâu phải cứ thích là được, còn phải hợp tuổi nữa.
Cậu ta và Đô Đô không hợp tuổi, nên đành thôi.
Nhưng trong lòng cậu ta lúc nào cũng mong được làm thông gia với Chu Dã, lần trước còn hy vọng vợ cậu sinh con gái để sau này gả cho Đâu Đâu hay Đô Đô.
Lần đó sinh con trai thì không làm gì được, nhưng lần này lại mang thai, mà còn là song sinh nữa.
Lần này thì sao cũng phải có một đứa là con gái chứ? Muốn sớm đặt trước cho con trai mình làm con dâu.
Chu Dã suýt nữa đ.ấ.m cho một phát để tỉnh lại: đừng có dọa con gái tôi chạy mất!
Nhưng thấy người ta cũng nhiệt tình, Chu Dã chỉ nói:
“Bây giờ đã nói chuyện mười mấy hai mươi năm sau rồi, có phải hơi sớm quá không?”
Lý Thái Sơn cười hề hề: “Thì em chỉ muốn giành trước một bước thôi mà.”
“Quan hệ giữa chúng ta như thế này, cậu đã giành trước bao nhiêu bước rồi, còn muốn giành kiểu gì nữa? Chuyện sau này thì để sau này hẵng tính.” Chu Dã đánh võng cho qua.
Lý Thái Sơn bị dỗ đến mức mặt mày hớn hở, còn xuýt xoa thêm:
“Anh Dã đúng là giỏi quá đi, Đâu Đâu với Đô Đô là song sinh, giờ lại là song sinh nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-227.html.]
Lý Phong Thu cùng mấy người khác cũng không thể không phục, hỏi han anh có ăn uống gì đặc biệt không, có dùng thuốc bổ gì không?
Chu Dã chỉ khoát tay, bảo rằng đều là nhờ vận may.
Dù trong lòng anh cũng thấy mình giỏi thật, nhưng anh cảm thấy vợ mình cũng giỏi không kém, đây không thể xem là công lao của một mình anh được.
Chuyện Bạch Nguyệt Quý lần này lại mang thai song sinh, tất nhiên chỗ thanh niên tri thức cũng nghe nói.
Ngay cả Dương Nhược Tình cũng không nhịn được mà thấy ghen tị.
Lần trước sinh được cặp con trai vừa ngoan vừa đáng yêu, giờ lại tiếp tục là song sinh, cho dù là cô ta, cũng phải thừa nhận người phụ nữ thanh niên tri thức này gả cho anh nông dân thật sự có phần phúc khí.
Đồng thời, tình cảnh của cô ta cũng bị ảnh hưởng.
Vì sau khi Đặng Tường Kiệt tan làm về thì cứ trầm mặc ít nói.
Cô ta biết Đặng Tường Kiệt cũng thích trẻ con, cũng muốn có con.
Lúc trước hai người mặn nồng, anh ta từng ôm cô nói muốn sinh vài đứa, như vậy trong nhà mới đông vui náo nhiệt.
Kết quả là đứa bé kia đã bị Mã Quyên hại mất rồi…
Tất nhiên, bây giờ cô ta cũng chưa muốn sinh con thật. Sinh con xong thì nuôi kiểu gì chứ? Đây là nông thôn mà, cô ta không cam lòng để con mình chào đời ở một nơi như thế này.
Hạt Dẻ Rang Đường
Cho nên dù biết rõ tâm trạng của Đặng Tường Kiệt, cô ta cũng chẳng nói gì.
Nhưng cô ta không hề biết, trong lòng Đặng Tường Kiệt lại hối hận đến mức nào.
Bạch Nguyệt Quý bây giờ sống càng hạnh phúc, thì với Đặng Tường Kiệt, cái gai ấy trong tim càng đ.â.m sâu.
Thật sự đấy. Từ sau khi rời xa anh ta để đến sống với Chu Dã, trên gương mặt cô luôn mang nụ cười. Có lúc anh ta còn gặp cô ở ngoài, chỉ cần nhìn thôi cũng cảm nhận được sự hạnh phúc rất đặc biệt trong ánh mắt cô.
Chỉ là… trong mắt cô đã không còn chút tình cảm nào như trước. Hoàn toàn xem anh ta như người xa lạ.
Đôi khi, nửa đêm tỉnh mộng, anh ta vẫn nhớ về cô bé ngày trước hay chạy lon ton sau lưng anh ta, ánh mắt đầy sự sùng bái, đầy nũng nịu.
Dường như anh ta chính là bầu trời của cô, là tất cả đối với cô.
Nhưng tất cả… đã trở thành quá khứ.
Nếu ngày ấy anh ta chấp nhận lời tỏ tình của cô, vậy thì người đang sống hạnh phúc bên cô hôm nay… liệu có phải là anh ta, chứ không phải Chu Dã?
Nghĩ đến đây, Đặng Tường Kiệt hoàn toàn không nhận ra bên cạnh mình còn đang nằm một người chính là vợ hợp pháp của anh ta.
Còn chuyện giữa hai vợ chồng họ thế nào thì tạm không nói đến.
Sáng sớm hôm đó, Đổng Kiến đã mang đến tặng Bạch Nguyệt Quý một cặp móng heo.
Mợ thấy Đổng Kiến xách theo một cặp móng heo thì hỏi:
“Sao lại mang móng heo đến thế?”
“Chào buổi sáng thím ạ, cặp móng heo này là để bồi bổ cho Nguyệt Quý.” Đổng Kiến cười đáp.
Đổng Kiến vốn là người rất hào phóng. Sau khi Hứa Nhã sinh con, anh ấu cũng đã tặng một cặp móng heo, vì đều là thanh niên tri thức nên quan hệ giữa họ cũng rất tốt, anh ấy không tính toán chi li.
Bây giờ biết Bạch Nguyệt Quý lại mang thai đôi, anh ấy liền mua một cặp móng heo đến cho cô tẩm bổ.
Nói cho cùng, anh ấy là bố nuôi của Đâu Đâu, lại thân với Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý, từ sau khi nhận làm bố nuôi, đến Tết Nguyên Đán còn sang nhà họ ăn cơm chung nữa là.
“Để lại ăn sáng với mọi người đã.” Mợ nói.
“Cháu ăn rồi mới qua đây mà.” Đổng Kiến cười rồi vẫy tay chào tạm biệt, để lại cặp móng heo rồi đi luôn.
Không lâu sau Chu Dã cũng dậy, mợ liền kể cho anh chuyện bố nuôi của Đâu Đâu mang móng heo đến.
“Đúng là người tốt thật, chỉ không biết sao vẫn chưa chịu cưới vợ. Mợ thấy cô giáo Sở kia thật sự rất được, nhiều người còn khen cô ấy dạy trẻ giỏi nữa cơ mà.” Mợ cảm thán.