Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 228.

Cập nhật lúc: 2025-06-03 04:49:40
Lượt xem: 152

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đổng Kiến là người có chí lớn, chưa ổn định thì anh ấy chưa tính đến chuyện ấy đâu, mình cũng đừng khuyên nhiều.” Chu Dã vừa đánh răng vừa nhổ bọt vừa nói.

Anh vốn cũng từng nghĩ hai người đó sẽ thành đôi, ai ngờ cuối cùng lại không.

Nhưng đây là chuyện riêng của Đổng Kiến, anh không định chen miệng. Người ta là người có học, đầu óc suy nghĩ kỹ càng, đâu cần người ngoài góp lời làm gì.

Ăn sáng xong, Chu Dã lại mang vẻ mặt khổ sở vác cuốc đi làm.

Cháu gái của Lý Thái Sơn – Lý Đại Ni – làm xong việc nhà thì chạy sang:

“Bà ơi, cháu qua lấy đồ giặt đây ạ.”

“Đều để trong giỏ kia rồi.” – mợ nói.

Lý Đại Ni dạ một tiếng, xách cái giỏ đan bằng rơm rạ chứa đầy quần áo rồi đi.

Bạch Nguyệt Quý đang mang thai, tất nhiên chuyện giặt giũ là bất tiện.

Mợ định nhận làm thay, nhưng cả Chu Dã lẫn Bạch Nguyệt Quý đều không đồng ý.

Vì Đâu Đâu và Đô Đô ngày nào cũng chơi bẩn cả người, ngoài chuyện thay quần áo sạch sau khi tắm, trước giờ ngủ trưa Bạch Nguyệt Quý còn thay cho tụi nhỏ thêm một bộ nữa để lên giường ngủ cho sạch sẽ.

Còn bản thân cô, vì mang thai nên thân nhiệt cao, mỗi ngày cũng phải thay đồ một lần. Thêm vào quần áo của Chu Dã, của mợ, chăn màn mỗi tuần giặt một lần, đống việc này không hề ít.

Tuy giờ Đâu Đâu và Đô Đô đã lớn, trong thôn thì cũng không cần người lớn trông nhiều vì có chú chó Sư Tử đi theo trông chừng, nhưng mợ còn phải nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa…

Dù Bạch Nguyệt Quý cũng có phụ một tay, nhưng bụng đã lớn, mợ nhất quyết không để cô đụng vào việc nặng.

Vậy thì sao có thể để mợ một mình giặt hết quần áo cả nhà được? Như vậy chẳng hóa ra vợ chồng họ quá vô tâm sao?

Mợ không cãi nổi vợ chồng họ, cuối cùng đành chấp nhận bỏ ra một đồng mỗi tháng để nhờ Lý Đại Ni lại đến giúp giặt giũ.

Hai năm trước, khi mới 12 tuổi, cô bé đã từng giúp giặt rồi. Bây giờ 14 tuổi, giặt sạch hơn, làm việc cũng nhanh nhẹn hơn.

Trong thôn, 14 tuổi đã là “gái lớn”, việc nhà gánh hết, còn biết chăm lợn, đi hái cỏ cho lợn ăn – rất siêng năng.

Giá vẫn giữ nguyên: mỗi tháng một đồng.

Lý Đại Ni cũng rất vui lòng làm, vì con gái lớn như cô bé hầu như không có tiền riêng. Mỗi tháng tiết kiệm được hai hào, làm được bao lâu thì ráng làm bấy lâu, cô bé muốn dành dụm để mua vải may cho mình một bộ quần áo mới.

Bạch Nguyệt Quý ngủ muộn hơn, nhưng cũng chỉ đến khoảng tám giờ là dậy.

Lý Đại Ni đã mang quần áo giặt sạch đến phơi giúp và rời đi từ sớm.

Trong sân, chỉ còn mợ đang tưới nước cho vườn rau và cây trái trồng ở đất riêng.

Mợ nói: “Mợ nghe Tiểu Dã nói, đêm qua cháu không ngủ được à?”

“Vâng, nóng quá ạ.”Bạch Nguyệt Quý gật đầu.

Từ sau khi mang thai, chất lượng giấc ngủ của cô vẫn rất tốt, chỉ là gần đây trời ngày càng nóng, bụng thì ngày một to, nhiệt độ cơ thể càng cao, nên tối qua cô trằn trọc mãi mới ngủ được.

Nhưng giờ mới có hơn tháng năm, còn chưa tới tháng sáu, tháng bảy với tháng tám nữa thì tính sao đây?

Chuyện này mợ cũng hết cách, đã bảo cháu ngoại để sẵn một chậu nước trong phòng, nhưng cũng chẳng mát hơn là bao.

Bạch Nguyệt Quý thì đang nghĩ đến một chuyện – muốn tự làm đá lạnh.

Chậu nước không đủ mát, nhưng nếu là một chậu đá lạnh thì hiệu quả sẽ khác hẳn.

Nếu có đá thì ngủ ban đêm sẽ dễ chịu hơn nhiều.

Chỉ là – diêm tiêu (potassium nitrate) có vẻ khó tìm.

Nhưng để tránh tình trạng mất ngủ kéo dài, Bạch Nguyệt Quý vẫn muốn hỏi thử Chu Dã xem sao.

Chờ đến tối, sau khi anh tan làm về, Bạch Nguyệt Quý liền hỏi chuyện về diêm tiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-228.html.]

“Diêm tiêu? Cái đó là gì vậy?” Chu Dã quả nhiên không biết, thậm chí còn chưa từng nghe qua.

“Em muốn dùng nó để làm đá.” Bạch Nguyệt Quý nói.

“Làm đá? Ý em là đá lạnh á?” Chu Dã ngạc nhiên.

“Ừ.”

Chu Dã lập tức thấy hứng thú, bảo cô viết ra giấy rồi không chần chừ, liền tìm đến đầu mối cung cấp hàng của Lý Thái Sơn, nhờ tìm giúp diêm tiêu.

Nhưng đầu mối đó cũng bình thường thôi, dù nói là sẽ tìm giúp, nhưng chờ nửa tháng cũng chẳng có tin tức gì.

Bước sang tháng sáu, nhiệt độ lại tăng thêm một độ.

Đêm hôm ấy, Chu Dã lại đạp xe đi đến chỗ mối hàng quen của mình để giao nhận hàng, tiện thể hỏi thăm luôn về diêm tiêu.

“Diêm tiêu?” Gã buôn hàng nhìn anh rồi hỏi lại.

“Đúng rồi, anh có biết không?” Chu Dã hỏi.

Anh đang rất sốt ruột muốn có được diêm tiêu, vì bụng vợ anh giờ đã to lắm rồi, thân nhiệt còn cao hơn cả anh.

Nếu thứ này thật sự có thể làm đá, anh rất muốn mua ít về cho vợ dùng.

“Tôi biết chứ, trước đây cũng từng bán vài lần. Cậu lấy thứ này làm gì vậy?” Gã bán hàng hỏi lại.

Chu Dã lảng tránh, chỉ nói qua loa, sau đó hỏi giá bao nhiêu. Gã bán hàng cũng không hỏi nhiều, đưa ra một cái giá trung bình.

Giá không rẻ, nhưng cũng không đến mức quá cao, nằm trong khả năng chấp nhận được.

Vài ngày sau, Chu Dã đến điểm hẹn nhận diêm tiêu.

Anh mang tất cả về nhà cho vợ, hai vợ chồng liền thắp nến làm thử ngay trong đêm.

“Thật sự có thể tự làm đá được sao?” Chu Dã đầy vẻ hiếu kỳ.

“Em thử xem sao.” Bạch Nguyệt Quý cười nói.

Trước tiên cô kiểm tra một lượt số diêm tiêu mà Chu Dã mang về. Tuy độ tinh khiết không quá cao, nhưng vẫn rất ổn, hoàn toàn có thể dùng được.

Thế là cô bắt tay vào làm. Dưới ánh mắt tròn xoe, kinh ngạc của Chu Dã, cô dùng diêm tiêu và nước để làm ra một chén đá lạnh.

Tận mắt chứng kiến cảnh đó, Chu Dã ngớ người luôn.

“Thật… thật là đá luôn à?” Người đàn ông thô kệch chưa học nhiều sách vở kia còn không nhịn được mà dụi mắt, như thể không thể tin nổi chuyện vừa xảy ra, cục đá ấy giống hệt như từ trong trò ảo thuật hiện ra trước mắt anh.

Không chỉ nhìn, anh còn đưa tay sờ thử, đúng thật là đá, mát lạnh!

Kiếp trước Bạch Nguyệt Quý thường xuyên tự làm nhiều thứ, nên tỉ lệ pha chế diêm tiêu để tạo đá cô nắm rất rõ.

Chỉ là lâu rồi không làm, nên lần đầu chỉ thử một chén để xem kết quả. Mà đã thành công, thì tất nhiên phải làm thêm nhiều.

Chẳng bao lâu, cô đã làm ra được nửa thau đá lạnh.

“Có chỗ đá này, đêm đến ngủ sẽ dễ chịu hơn nhiều.” Bạch Nguyệt Quý mỉm cười nói.

Ban đêm chỉ cần đặt lên cái bàn cạnh giường, lúc lên giường nằm, trong phòng sẽ mát rượi, ngủ sẽ dễ chịu hơn nhiều.

Chu Dã thật sự tâm phục khẩu phục vợ mình.

Thật sự luôn, vợ anh đúng là cái gì cũng biết làm!

Nhưng điều Chu Dã nghĩ đến không chỉ là chuyện vợ anh sắp được ngủ ngon hơn, mà anh còn nhìn ra được một cơ hội làm ăn!

Hạt Dẻ Rang Đường

“Vợ à, cách làm đá này lạ lắm đúng không? Ngoài kia chắc không có nhiều người biết đâu nhỉ?”

“Chắc là chưa có nhiều người biết, nhưng thật ra cách này cũng không phải bí mật gì lớn.” Bạch Nguyệt Quý nhìn anh, “Sao vậy?”

“Vợ này, hay là mình bán công thức làm đá này đi?” Chu Dã đề nghị.

Loading...