Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 281.

Cập nhật lúc: 2025-06-12 04:10:26
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

So với các thanh niên tri thức, mong muốn kỳ thi đại học được khôi phục của Chu Dã còn mãnh liệt hơn, mà mục đích rất đơn giản: anh không muốn làm ruộng nữa.

Nhưng không muốn làm cũng phải làm thôi.

Tháng Sáu, Hứa Nhã sinh con, lần này là một bé trai, khiến bác gái Niên năm vui mừng không để đâu cho hết.

Trong suốt tháng ở cữ, bà tận tình chăm sóc con dâu chẳng khác gì khi trước lúc sinh bé gái Dao Dao, chưa từng bạc đãi Hứa Nhã chút nào.

Trong thời gian Hứa Nhã ở cữ, họ đã ăn hết cả một rổ trứng gà, g.i.ế.c ba con gà để tẩm bổ, giúp cô hồi sức và có sữa cho con bú.

Ngay lúc Hứa Nhã đang ở cữ thì ở nông thôn bắt đầu vào vụ thu hoạch mùa hè.

Từ đầu tháng Sáu kéo dài đến tận tháng Bảy, mọi người đều tất bật không ngơi tay, đến khi thu hoạch xong lúa thóc thì lại phải nhanh chóng gieo vụ mới và tưới nước cho kịp.

Chỉ đến khi mọi thứ tạm ổn, mọi người mới có thể nghỉ ngơi một chút.

Chu Dã lúc ấy đang ngâm mình dưới sông, cảm thấy mình đúng là một con cá khô mặn ngắt.

Nhưng cá khô cũng có hoài bão! Anh muốn tranh thủ lúc rảnh rỗi này sửa sang lại căn nhà, dựng một ngôi nhà gạch ngói đàng hoàng.

Tối đến, anh bàn với vợ.

Bạch Nguyệt Quý nói:

“Chờ sau này hãy sửa, bây giờ thì thôi đã.”

Căn nhà đất họ đang ở là căn nhà cũ, là nơi hai vợ chồng kết hôn, cũng là nơi bọn nhỏ chào đời và lớn lên. Đối với cô, nó còn mang tính tổ nghiệp, không thể để mục nát mãi được.

Việc sửa sang chắc chắn phải làm, nhưng không phải bây giờ.

Dạo gần đây, tin đồn kỳ thi đại học sắp khôi phục đã bắt đầu âm thầm lan truyền, nhiều thanh niên tri thức bắt đầu mượn sách để ôn luyện.

Dĩ nhiên cũng có những người chẳng thèm quan tâm, bởi vì chuyện “sắp khôi phục thi đại học” này đã từng được tung ra vài lần trước đó, cuối cùng toàn là tin vịt — chỉ khiến người ta hy vọng rồi lại thất vọng.

Nhưng lần này là thật.

Tháng Mười sẽ có thông báo chính thức toàn quốc, giờ chỉ còn ba tháng.

Một khi thi xong, gia đình cô cũng sẽ không còn ở lại đội sản xuất Ngưu Mông lâu nữa, nên giờ mà xây nhà gạch thì thật không cần thiết. Một căn nhà gạch như thế cũng phải tốn hai, ba trăm đồng.

Tuy trong nhà hiện có nhiều tiền, nhưng cũng không phải khoản nhỏ.

Tương lai họ phải ra ngoài sống, cái gì cũng cần tiền. Tốt hơn hết là đợi ổn định ở ngoài rồi hãy tính chuyện xây dựng lại sau.

Chu Dã nghe vợ nói vậy, hiểu ngay cô đang tính toán cho tương lai, bèn gật đầu:

“Được rồi, vậy mình chưa xây vội. Đợi sau này có tiền rồi quay về dựng cái nhà to cũng chưa muộn.”

Chuyện đó tạm gác lại, Bạch Nguyệt Quý đưa tay sờ mặt anh:

“Dạo này anh mệt lắm phải không?”

“Có chút… mệt ghê lắm luôn.” Chu Dã lật người lên, vừa tháo nút áo vợ vừa than thở đầy tủi thân.

Bạch Nguyệt Quý: “… Vậy sao anh không nghỉ ngơi nhiều chút?”

“Thì đây chính là đang nghỉ ngơi mà.” Chu Dã nói xong liền cúi xuống hôn cô.

Đối với anh, không gì khiến anh thấy thư giãn bằng thế này.

Bạch Nguyệt Quý vừa khẽ đ.ấ.m anh hai cái, nhưng rất nhanh, cô cũng theo dòng nước mà trôi đi…

….

Tháng Bảy, tháng Tám là khoảng thời gian nóng nực nhất trong năm.

Chính là “tam phục thiên” những ngày nóng đến mức không chịu nổi.

Vào thời tiết như vậy, Chu Dã và đám đàn ông làm đồng vẫn phải gánh nước tưới ruộng.

Những thửa đất không có hệ thống tưới tiêu đành phải dùng sức người mà gánh từng gánh nước.

Đội nón rơm lên đầu, gánh nước trong nắng gắt, đúng là lao lực tột độ.

Cho nên chuyện Chu Dã chán làm ruộng, Bạch Nguyệt Quý hoàn toàn hiểu được, vì thật sự quá cực khổ, quá vất vả.

Mỗi ngày sau khi tan làm, Chu Dã đều phải ngâm mình dưới sông đến hơn nửa tiếng, về đến nhà, mỗi lần Bạch Nguyệt Quý xoa bóp vai cho anh thì đều cứng đờ như đá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-281.html.]

Cô xót xa cho chồng, nên chẳng tiếc sức mà bóp nắn cho anh thư giãn, đến mức Chu Dã thoải mái rên rỉ không thôi.

Tháng Bảy, tháng Tám vất vả cuối cùng cũng qua đi.

Vào tháng Chín, thời tiết bắt đầu dịu hơn một chút.

Chỉ là vụ thu cũng chẳng thể coi thường, và vụ thu hoạch mùa thu cũng bắt đầu từ tháng này.

Năm nay thời tiết lại có dấu hiệu không thuận, vừa bước sang tháng Chín thì trời đã đổ mưa, khiến ai nấy đều thấp thỏm không yên.

Chỉ sợ mùa màng chưa kịp thu hoạch đã bị mưa gió phá hỏng mất.

Chính vì không khí mùa gặt căng thẳng như vậy nên Bạch Nguyệt Quý cũng không ngồi yên.

Cô tham gia vào vụ thu hoạch, đi ra sân phơi lúa để giúp phơi thóc.

May mắn là sau cơn mưa đầu tháng Chín thì suốt tháng không mưa lại, nên công việc không bị gián đoạn.

Tuy nhiên, ai cũng cẩn trọng cao độ.

Bởi vì từng có nhiều chuyện “gần xong lại hỏng”, nên chỉ khi thóc lúa được chuyển hết vào kho thì mọi người mới dám thở phào.

Và đúng vào lúc này, Dương Nhược Tình lại lần nữa khiến các chị em phụ nữ trong thôn khó chịu, bởi vì cô ta không tham gia vụ thu hoạch.

Từ đầu năm đến giờ, ngoại trừ đầu mùa có ra đồng nhổ cỏ vài lần, thì từ tháng Năm, cô ta hầu như không rời khỏi khu nữ trí thức.

Ban đầu ai cũng tưởng cô mang thai nên đang giữ gìn thai kỳ, nhưng hóa ra chẳng có gì cả.

Nếu không có thai, cũng không bệnh tật, cũng chẳng có việc gì đặc biệt, vậy tại sao không ra đồng làm việc?

Dù cô ta không ăn lương thực của đội sản xuất, nhưng vẫn phải mua gạo từ đội, mà mua gạo thì phải có phần chia, không làm sao có phần?

Trước đây, ngay cả Chu Dã mà còn bị xì xào khi không đi làm đồng, dù anh là người bản xứ.

Còn cô ta là thanh niên tri thức từ nơi khác đến, sao lại không bị nói?

Nhất là năm nay thời tiết thất thường, ai ai cũng căng như dây đàn, vậy mà cô ta chẳng ló mặt ra lấy một lần.

Phải biết rằng ngay cả Mã Quyên cũng ra đồng gặt, Bạch Nguyệt Quý mỗi tháng kiếm được bốn mươi đồng mà cũng buông việc riêng xuống đi gặt.

Sở Sương và Hứa Nhã còn ngừng cả việc dạy học để tham gia vụ mùa, không ai là ngoại lệ.

Chỉ mỗi cô ta là như chẳng liên quan gì, không hề tham gia thu hoạch. Làm sao không bị chỉ trích?

Nhưng Dương Nhược Tình lại hoàn toàn phớt lờ những lời đàm tiếu ấy.

Vì vào tháng Bảy, cô ta lại nhận được một bức thư từ nhà gửi đến, lần này càng nhấn mạnh phải nỗ lực học hành, chăm chỉ đọc sách.

Dương Nhược Tình biết chắc chắn: Năm nay, kỳ thi đại học sẽ được khôi phục!

Cô ta đã chán ngán nơi này đến cực điểm.

Cô ta không thể chờ thêm một ngày nào nữa, cô ta nhất định phải thi đỗ để rời khỏi đây!

Còn Đặng Tường Kiệt thì vẫn tham gia vụ mùa, nhưng sau khi về nhà vẫn tập trung ôn luyện.

Dù vừa làm vừa học, nhưng anh ta lúc nào cũng ung dung như chẳng có gì làm khó được.

Không ít câu hỏi khó, Dương Nhược Tình còn phải hỏi anh ta, và anh ta đều giải thích rõ ràng từng ly từng tí.

Càng ngày cô ta càng khâm phục Đặng Tường Kiệt, cô ta chưa bao giờ nghi ngờ trí tuệ và tài năng của Đặng Tường Kiệt, vì đó là người đàn ông mà cô ta đã lựa chọn.

Một người đàn ông hoàn hảo không chê vào đâu được.

Chỉ có một điều khiến cô ta không khỏi thở dài, đến tận bây giờ, cô ta vẫn không thể thuyết phục được Đặng Tường Kiệt đi học đại học ở Thượng Hải cùng cô ta.

Đặng Tường Kiệt muốn lên thủ đô.

Thủ đô đương nhiên không tệ, nhưng cô ta nhớ nhà, thật sự muốn quay về, nhưng dù cô ta nói thế nào, Đặng Tường Kiệt cũng không lung lay.

Đặng Tường Kiệt ưu tú như thế, nếu cô ta không ở bên cạnh, chắc chắn sẽ có không ít cô gái nhào vào.

Ngày xưa cô ta từng kén chọn thế kia, vậy mà cũng bị Đặng Tường Kiệt làm rung động ngay lần đầu gặp mặt.

Nếu để Đặng Tường Kiệt một mình lên thủ đô học, cô ta thật sự không yên tâm!

Ngày 21 tháng 10 là một ngày không thể nào quên được.

Hạt Dẻ Rang Đường

Bởi vì… tin tức khôi phục kỳ thi đại học đã chính thức được đăng lên báo!

Tin tức như lửa bén rừng, lan ra khắp cả nước, gây chấn động.

Tất cả những người có học thức đều vỡ òa trong xúc động!

Loading...