Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 484. Hết

Cập nhật lúc: 2025-07-04 15:48:57
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đây là ảnh của cái cậu lần trước mẹ nói đó.”

“Cậu ta vừa xem ảnh con xong, là lập tức muốn mời con đi ăn cơm.”

“Chẳng phải lần trước bố mẹ về quê đã nói qua với con rồi sao? Thật sự là cảm thấy cậu này rất được. Đây là ảnh của cậu ta, chụp lúc còn trong quân ngũ, nhưng mẹ thấy cậu ta không ăn ảnh đâu, ảnh không thể hiện được cái thần thái và sự lanh lợi thật của cậu ta.”

Từng câu từng chữ của mẹ Bạch, cho thấy rõ bà rất hài lòng với chàng trai ấy.

Vì sau buổi xem mắt hôm trước, vợ chồng họ đã chủ động tìm đến phòng livestream của cậu thanh niên, do chính mẹ nuôi của Bạch Nguyệt Quý gửi qua, mong kiếm một “lá phiếu” ủng hộ cho cháu mình.

Hạt Dẻ Rang Đường

Bởi vì suốt bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên thằng bé tỏ ra có hứng thú mạnh như vậy. Làm bác ruột, sao có thể không cố gắng vì nó một chút?

Bố mẹ Bạch ban đầu chỉ muốn tìm hiểu thử, nhưng càng theo dõi, càng thấy cậu trai này thật sự không tầm thường.

Trong lúc điều hành cửa hàng bán sỉ tầng trệt, hai người tranh thủ lúc rảnh rỗi bật livestream lên xem cậu bán mật ong.

Không chỉ bán mật ong, trong gian hàng còn đủ thứ đặc sản miền núi: măng khô, nấm rừng, rau dại sấy, toàn là thực phẩm sạch không thuốc trừ sâu.

Ngoài ra còn có trứng muối, trứng vịt muối, là hàng từ trại chăn nuôi của chính bác gái của anh, đều được đóng gói kỹ và vận chuyển đi khắp nơi.

Lại còn có gạo, lúa mì và ngũ cốc các loại, hàng hoá rất phong phú.

Lượng hàng bán ra hiển thị rõ trên hệ thống, con số rất ấn tượng.

Nhiều khách còn quay lại hỏi bao giờ có đường đỏ mới, vì năm ngoái mua xong là nghiện.

Chàng trai trong livestream liền đáp rằng: “Hiện tại chưa lên hàng, nhưng năm nay chắc chắn sẽ có lại đường đỏ chính gốc cho mọi người.”

Tưởng là chỉ bán mật ong, ai ngờ bán cả một “vũ trụ hàng hoá”.

Vì mật ong có tính mùa vụ, hoa nở theo mùa chứ không quanh năm, nên những lúc không có mật, các mặt hàng đặc sản khác cũng bán rất chạy.

Điều khiến bố mẹ Bạch ấn tượng nhất không chỉ là hàng hoá, mà là cách anh nói chuyện trong livestream.

Gặp những câu hỏi khó từ dân mạng, anh trả lời rất chân thành và cẩn trọng. Làm ăn kiếm tiền, nhưng anh kiếm tiền bằng năng lực, bằng uy tín.

Hàng kém chất lượng? Đền gấp năm!

Vấn đề an toàn thực phẩm? Tất cả đều được kiểm định, có chứng nhận rõ ràng.

Lúc chưa xem anh livestream, họ chỉ thấy anh “ổn”. Sau nửa tháng theo dõi, họ thấy: anh “rất được”.

Nói năng chững chạc, tác phong đúng mực, lại là quân nhân xuất ngũ, không lôi thôi dây dưa như mấy cậu trai ngoài kia.

Hôm nay phía bên kia lại gửi thêm một bức ảnh mới, mẹ Bạch liền gửi ngay cho con gái, muốn để con tự nhìn xem có “hợp mắt” không.

Chỉ cần hợp mắt, thì thử tìm hiểu, đó là suy nghĩ của bà.

Bạch Nguyệt Quý nhìn chằm chằm tấm ảnh, hồi lâu không nói gì. Cho đến khi đầu dây bên kia lên tiếng giục giã, cô mới khẽ hỏi:

“Anh ấy tên gì thế mẹ?”

“Chu Dã. Chữ ‘Chu’ trong Trang Chu Chu, ‘Dã’ trong hoang dã đó.” Mẹ cô nói xong liền kêu “ối trời ơi!” rồi bật cười:

“Con có thấy lạ không? Y chang tên của nam phụ giàu có trong truyện con bé Phù Dung viết đấy! Đến giờ mẹ mới phản ứng ra!”

Bạch Nguyệt Quý bật cười:

“Vậy để bây giờ con về. Mình tới gặp mặt một chút.”

“Cái đứa này, giờ muộn rồi, đừng có chạy xe đêm! Mai về cũng được, nhưng phải báo trước cho người ta một tiếng chứ, không được tuỳ tiện!” Mẹ cô vừa mắng yêu vừa vui thấy rõ.

Bà cảm giác con gái có hứng thú rồi.

“Ảnh nhìn được đúng không?” Mẹ hỏi thêm.

“Cũng… tạm thôi.” Bạch Nguyệt Quý đáp vậy, nhưng mắt thì vẫn dán chặt vào tấm hình trong điện thoại, không rời một giây.

“Thật ra ngoài đời còn sáng sủa hơn, chỉ là không ăn ảnh.” Mẹ cô nói tiếp, “Thôi được rồi, mẹ cúp máy trước, để gọi điện cho mẹ nuôi con báo một tiếng. Nhưng con xác định nha?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-484-het.html.]

“Xác định, mai con về.” Giọng Bạch Nguyệt Quý nhẹ mà kiên quyết.

Dù trời có sập xuống cũng không cản nổi ý muốn quay về của cô lúc này. Mà nếu không phải đang đêm khuya, chắc cô đã lên xe về ngay rồi.

Cúp máy xong, cô lại mở điện thoại, hỏi:

“Anh ấy livestream trên nền tảng nào? Con muốn xem thử.”

Mẹ Bạch vừa dập máy đã hí hửng quay sang nói với chồng:

“Tôi thấy lần này có cửa đấy. Nguyệt Nguyệt vừa xem xong ảnh là hỏi tên, hỏi cả livestream. Nhìn là biết hứng thú không nhỏ!”

Bố Bạch cười cười:

“Cậu này trông cũng đúng gu của con bé thật. Nhưng cuối cùng thì vẫn phải gặp xem sao đã.”

Lúc này, Bạch Nguyệt Quý đã bật máy tính lên, tìm ngay phòng livestream để xem. Nhưng đúng lúc đó, livestream vừa kết thúc, cô đành mở lại video phát lại để xem từ đầu…

Một người luôn sinh hoạt có quy củ như cô, hôm nay lần đầu tiên thức khuya.

Sáng hôm sau, khi bố mẹ còn chưa thức giấc, đã có tiếng gõ cửa đánh thức cả hai dậy.

Vừa mở cửa ra, họ đã thấy con gái mình không chỉ ăn mặc chỉnh tề xinh đẹp, mà còn xách theo bữa sáng mang về tận nhà.

Hai vợ chồng nhìn nhau, trong lòng cùng hiện lên một suy nghĩ: Chậc, đóa hoa này, e là giữ không nổi rồi…

Nhìn con gái hôm nay nhiệt tình thế kia kìa.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý thì chẳng buồn để ý đến ánh mắt trao đổi kia của bố mẹ, chỉ vui vẻ ngồi ăn sáng cùng họ. Ăn xong còn trang điểm nhẹ lại lần nữa, dù chỉ là kiểu trang điểm rất nhẹ nhàng, nhưng kết quả vẫn khiến người ta phải ngoái đầu nhìn.

Cô không thuộc kiểu đẹp “hiền lành thục nữ”, mà là loại đại mỹ nhân có khí chất riêng, có thần thái và sức hút, hơn nữa lại rất dịu dàng, thân thiện.

Bố mẹ Bạch nhìn nhau, trong lòng đã hiểu rõ, con gái mình lần này, thật sự có lòng.

Trên đường quay lại làng, mẹ Bạch gọi điện cho mẹ nuôi của con gái để báo trước.

Bên kia cũng vô cùng mừng rỡ.

Chẳng mấy chốc, ba người đã đến nơi. Xe dừng trước cửa nhà ông bà nội. Vừa bước xuống, ánh mắt Bạch Nguyệt Quý lập tức chạm vào người đàn ông đang đứng bên cạnh mẹ nuôi mình.

Chính là anh.

Ánh mắt hai người giao nhau.

'Không phải anh ấy.'

Đó là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Bạch Nguyệt Quý.

Ánh mắt kia, sẽ không xuất hiện trên người của “anh” trong trí nhớ cô. Nếu là anh, khi nhìn thấy cô, ánh mắt sẽ không như thế.

Nhưng anh ấy lại chính là anh ấy.

Là phiên bản không mang ký ức kiếp trước.

Bạch Nguyệt Quý chào hỏi với mẹ nuôi, đưa quà ra tặng. Mẹ nuôi không ngừng nói “khách sáo quá”.

Trò chuyện vài câu xong, Bạch Nguyệt Quý bước đến trước mặt Chu Dã, đưa tay ra:

“Chào anh, em là Bạch Nguyệt Quý.”

Lúc cô bước xuống khỏi xe, Chu Dã đã cảm thấy toàn bộ thế giới dường như mờ đi, lu mờ trước sự xuất hiện của cô gái ấy.

Không có thứ gì còn đủ đẹp đẽ để so sánh. Không một cảnh sắc nào có thể khiến anh dời mắt khỏi người trước mặt.

Anh nhìn cô, tim đập loạn nhịp trong lồng ngực, phải cố giữ bình tĩnh mới không để lộ ra ngoài, rồi đưa tay ra bắt lấy tay cô:

“Anh là Chu Dã. Rất vui được gặp em.”

____Hết____

Loading...